Đọc truyện online hay trọn bộ miễn phí!

Biên tập viên đề cử

Tác giả: Tiếu Thanh

Thể loại: Đam Mỹ

Giới thiệu:

Vì không thể đánh dấu nên Phục Việt rất chán ghét và căm hận việc Trần Cảnh An là Beta.

Beta không thể đánh dấu, cũng không thể cảm nhận được tin tức tố...

Phục Việt không dùng pheromone cường hãn của mình để khiến Trần Cảnh An thuần phục, hắn cũng không thể cắn tuyến thể của người kia, đưa hương vị của mình vào cơ thể, đánh dấu người thuộc sở hữu của mình

Không đánh dấu được nghĩa là Trần Cảnh An sẽ vĩnh viễn không thuộc về Phục Việt, nghĩa là người nọ có thể quan hệ thể xác với bất cứ ai. Mỗi ngày Phục Việt đều như thú hoang tuần tra lãnh địa, hít hít ngửi ngửi khắp người Trần Cảnh An.

Vậy mà, hắn thực sự ngửi thấy mùi của một Alpha khác.

Phục Việt bóp cổ Trần Cảnh An, gằn từng tiếng ép hỏi: "Có phải em nuôi chó đực ở bên ngoài không?"
38 chương
Đam Mỹ

Tác giả: Bất Tài Như Phó


Thể loại: Trọng Sinh, HE, Hiện Đại, Hài Hước, Ngược, Sủng, Hoán Đổi Thân Xác, Thanh Xuân Vườn Trường, Xuyên Sách, Tổng Tài, Ngọt


Team dịch: Angela Diệp Lạc


Giới thiệu:


Khi Sở Du Du tỉnh dậy, phát hiện mình xuyên qua một cuốn tiểu thuyết mà cô ta đã đọc, trở thành một nữ phụ độc ác trùng tên trùng họ với mình.


Kiêu ngạo lại xấu tính, ngông nghênh và có gu ăn mặc kém muốn chết, còn luôn luôn không sánh được với nữ chính – chị ruột của mình.


Tê Diệu: Gia đình tôi giống đồ đần sao?


Cuộc sống phú bà, tôi tới đâyyy!


Vào ban đêm, cô trùm mền, cười ra tiếng như heo kêu.


Lúc Sở Du Du xuyên đến, đúng lúc nguyên chủ bị đuổi ra khỏi nhà, ôm mấy triệu sống tự lập cả đời.


* không phải Bách Hợp không phải hai nữ chính, có nam chính!


* bài này sẽ đánh mặt kịch bản xuyên sách một chút, xin chớ dò số chỗ ngồi~


* có yếu tố vườn trường.


* đây thật sự là văn hài dễ dàng giết chết cái gọi là logic.

132 chương
Xuyên Không

Không ai biết vì sao Tạ Vân Lễ lại cưới Ôn Nhiễm, đấy là một cô gái đã mắc chứng tự kỷ từ nhỏ. Trong mắt người khác, cô không hề bình thường.


Dần dà, dường như anh cũng quên mất mình vẫn còn một người vợ. Hình như đối với anh, có kết hôn không cũng không quan trọng.


Đương nhiên, tất cả chỉ là cách nhìn nhận trong mắt người ngoài. Sự thật ra sao, duy nhất mỗi bản thân Tạ Vân Lễ biết.


Mãi tới một ngày của hai năm sau, Tạ Vân Lễ tình cờ xem được một đoạn video: Cô vợ gặp chướng ngại tình cảm vì mắc chứng tự kỷ, từ trước đến nay chỉ thu mình trong nhà của anh, lại đẩy cửa đặt chân ra ngoài, thậm chí còn giao tiếp với người khác.


Không chỉ thế, bên cạnh việc mắc bệnh tự kỷ bẩm sinh, cô còn là một nghệ sĩ trời sinh.


Sau một khoảng thời gian dài, một lần nữa Tạ Vân Lễ bước vào nhà, gặp mặt người vợ đã lâu không thấy của mình.


“Không thể nói với anh sao?”


Nhìn ánh mắt không ngừng lảng tránh của cô, Tạ Vân Lễ vẫn không thể nhịn được mà hỏi cô.


Cớ sao ra ngoài không nói cho anh biết, cớ sao có thể giao tiếp với người khác nhưng với anh thì không?


Nhưng đứng trước mặt anh, dường như cô không hề thay đổi so với trước kia, vẫn sợ hãi anh, vẫn không dám đến gần anh, thậm chí vẫn không tài nào mở lời với anh nổi.



Về sau, vào một ngày nọ, Ôn Nhiễm bất chợt chủ động đến tìm anh.


“Em… em muốn nhờ anh giúp em một việc, được không… ông xã?”


Nghe thấy cô lắp bắp nói hai từ cuối cùng, Tạ Vân Lễ bỗng ngây ngẩn cả người.


Mỹ nhân nghệ sĩ mắc bệnh tự kỷ trời sinh VS Tổng giám đốc cố chấp, bên ngoài lạnh lùng bên trong si tình.


Cưới trước yêu sau, nữ chính mắc chứng rối loạn phổ tự kỷ, nam chính yêu thầm thời gian dài, kiên nhẫn kiềm chế. Truyện ngọt phát triển tình cảm, chữa lành tâm lý.

49 chương
Sủng

Tác giả: 橘子说芒果好吃

Thể loại: Không CP, Linh Dị, HE, OE, Hiện Đại, Sủng, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Sảng Văn

Team dịch: Liễu Như Yên

Giới thiệu

Trò chơi kinh dị giáng lâm.
Trước khi vào game, tôi là đứa con gái không được cha mẹ yêu thương, ngày nào cũng rau dưa đạm bạc, thi thoảng còn bị ăn đòn, mắc chứng trầm cảm mức độ trung bình nhưng vẫn phải dậy sớm nấu cơm cho cả nhà.
Sau khi vào game, tôi được như thế này:
Lạnh thì được ác quỷ rìu tặng áo bông dày.
Đói thì ác quỷ chết đuối làm đầu bếp cho.
Buồn chán thì ác quỷ tóc dài tết tóc búp bê cho tôi...
Người chơi khác kinh ngạc: [Chúng ta có thật sự đang chơi cùng một game không vậy?]
37 chương
Đô Thị

GIẢ BỘ


TÊN KHÁC: GIẢ VỜ


TÁC GIẢ: BÁN TIỆT BẠCH THÁI


Vào độ tuổi mười tám.


Lần đầu tiên Ôn Nam Tịch và Phó Diên gặp nhau, anh đứng bên cạnh kẻ thù cũ của cô, tên Nhan Khả.


Khoảng cách giữa cô và hai người họ là một con hẻm dài, tối tăm, tách biệt rõ ràng, giống như hai thế giới, cô không thể bước qua, mà anh cũng không đi tới.


Sau này, vào mùa hè nắng chói chang, trong căn phòng tối tăm, anh cúi đầu, tay ôm lấy eo cô, đầu ngón tay mân mê da thịt của cô, đôi mắt đen láy nhìn cô chằm chằm: “Nam Tịch, ngẩng đầu nhìn tôi.”



Năm hai mươi bốn tuổi.


Ôn Nam Tịch và Phó Diên lại gặp mặt nhau, anh vẫn đứng bên cạnh Nhan Khả, hai tay đút túi quần, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ lạnh nhạt và vô cảm.


Cô cầm sơ yếu lý lịch đứng trước mặt anh, nhìn anh từ xa, sau đó cô lên tiếng: “Phó Diên, đã lâu không gặp.”


Sắc mặt anh không hề thay đổi, chỉ liếc nhìn cô một cái.


Công ty này là của anh, cô biết rõ bản thân không có cơ hội.


Vậy nên cô xoay người bỏ đi.


Nhìn bóng dáng cô dần rời xa, lòng bàn tay của anh siết chặt.


Sau này gặp lại.


Ngày đó sương mù che kín khung cửa sổ, nước mưa lăn dài xuống từng ô cửa sổ, thấy cô ngày càng đến gần, anh giơ tay lên nắm lấy cổ tay trắng nõn của cô, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm cô: “Ôn Nam Tịch, có phải em lại muốn chơi tôi không?”



Hôm ấy sương mù đọng đầy trên cửa sổ xe, trên lớp sương ngập tràn bóng hình em.


Các ngành liên quan: Internet of Things (IoT) + Y tế thông minh.


Phó Diên trong bộ 《Thất Hôn》, mạnh mẽ, anh và nam chính của bộ 《hoa hồng đỏ》 có mối quan hệ họ hàng.

50 chương
Ngôn Tình

Khi Thẩm Ngọc tỉnh lại, phát hiện mình đã thành thân, nhưng chính là ở rễ xung hỷ, tiểu nương tử có dung mạo bình thường, tính tình hung hãn, cử chỉ không e dè, khác xa với hình mẫu mà hắn thích!


“Bạch Vi, nàng không được để lộ đôi chân của mình trước mặt mọi người!”


Nữ nhân giơ đôi chân trắng nõn mềm mại xoa xoa lên chân hắn: “Huynh giúp ta mang giày được không?”


"Đừng giơ tay trước mặt mọi người!"


Nữ nhân nhào vào lòng hắn, ngẩng đầu hôn lên cằm hắn: "Cái này thì sao?"


"Bạch Vi, nàng không thể để trần ngực và cánh tay trước mặt ta!"


Nữ nhân đẩy hắn xuống, ngồi lên người hắn, cởi áo trong ra: "Ta cứ cởi đấy, huynh có thể làm gì được ta?"


Thẩm Ngọc:...Thơm quá! ———

28 chương
Xuyên Không

Tên truyện: Tôi Dùng Tấm Chân Tình Cúng Tế Thời Gian


Tác giả: Nhị Kiều


Thể loại: Ngôn tình đô thị, Ngược thân ngược tâm, BE


Tình trạng: Đã hoàn thành


Edit: Si Yan


Beta: Bánh Mì


Giới thiệu:


“Tôi đã từng do dự, tôi quay lại đối diện với chút hy vọng của mình, nhưng vẫn không có ai quan tâm.”


“Sau đó, sương mù dày đặc kéo đến, anh nói rằng anh rất yêu tôi, nhưng tại sao tình yêu của anh còn mờ nhạt hơn cả sương mù, mờ đến nỗi tôi cũng không thể nhìn rõ.” - Thẩm Niệm

156 chương
Ngược

Sau khi xin nghỉ việc, Hà Lạc dọn về sống ở vùng ngoại ô cách xa thành phố, vậy mà không ngờ rằng chỉ vì lười phải ra ngoài mua đồ mà cô lại gặp được một anh chàng đẹp trai.


Cô nhìn người đàn ông mặc đồng phục nhân viên của cửa hàng một lúc lâu, sau đó không nhịn nổi sự tò mò bèn trêu anh: “Dạo này, nhân viên giao hàng của tiệm trái cây đều đẹp trai như vậy sao?”


Nghe thấy thế, anh chàng giao hàng sững sờ, anh quay đầu lại nhìn cô rồi bật cười: “Cô có muốn kiểm tra để xác nhận lại không?”


“… Cho tôi sờ thử à.”


Ở trước cửa ra vào, ánh đèn mờ ảo, eo của người đàn ông kia còn đẹp hơn cô nghĩ, trông có vẻ rất săn chắc và vạm vỡ.


Hà Lạc liếm đôi môi khô khốc của mình, cô ngẩng đầu nhìn anh: “Cơ bụng rất săn chắc, không biết lúc ở trên giường thì sẽ như thế nào đây?”.


“Vậy thì thử xem sao?”


Ánh nắng ấm áp vào đầu mùa hè phá tan sự yên bình bấy lâu của cô, ngoài tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực ra, thứ duy nhất mà cô có thể cảm nhận được vào lúc này chính là sự ngọt ngào.


CP: Cô nàng độc thân và Ông chủ tiệm trái cây


Tuy nhút nhát nhưng lại thích trêu chọc người khác vs kho hormone nam tính di động

93 chương
Sủng