Đọc truyện online hay trọn bộ miễn phí!

Biên tập viên đề cử

Sau khi tôi qua đời, gia đình đốt cho tôi một con bò giấy.


Trải qua một thời gian chăn bò, tôi kiệt quệ, mệt mỏi không sao tả xiết, bèn báo mộng cho mẹ:


"Mỗi ngày con đều phải đi cắt cỏ, chăn bò, cực lắm mẹ ơi."


Không lâu sau, gia đình đốt cho tôi một người hầu. Chỉ là họ đốt vội quá, quên mất vẽ mắt, khoét tai cho người này.


Tôi lại báo mộng cho ba:


"Ba đốt cho con cái gì thế? Vừa điếc vừa mù, suốt ngày mò mẫm đi lung tung. Con chăn bò về còn phải chạy đi khắp thôn tìm nó."


Hôm sau, gia đình lại đốt cho tôi một người hầu khác. Lần này thì không quên vẽ mắt, cũng không quên khoét tai, chỉ là bị gãy mất một chân.


Tôi đành báo mộng cho em trai:


"Cả nhà có thể để cho chị mày sống yên ổn một chút được không? Trước đây chỉ phải chăn bò và tìm người mù điếc thôi. Bây giờ lại còn phải cõng thêm người què đi chữa bệnh, một ngày không đưa đi là người đó kêu đau."


Vài hôm sau, gia đình lại đốt cho tôi một đôi nam nữ trẻ, kèm theo một lá thư, nói rằng đôi nam nữ này có thể chăm sóc tôi.


Tôi thật sự không chịu nổi nữa. Đôi nam nữ này thì chẳng có vấn đề gì, chỉ là suốt ngày yêu đương chẳng lo làm việc. Thế là tôi còn phải nấu cơm hầu hạ cho họ.


Mỗi buổi sáng tôi phải dậy sớm nấu cơm, ăn xong thì cõng người què đi chữa bệnh. Trở về lại đi chăn bò. Chăn xong thì trời đã tối, tôi còn phải chạy khắp thôn để đi tìm người mù điếc.


Ông trời ơi, con đã chec rồi mà cũng không thể sống một ngày yên ổn được sao?

16 chương
Ngôn Tình

Bảng vinh danh và bảng kỷ luật của trường số Sáu được đặt rất gần nhau, hai tủ kính liền kề nhau luôn dán hai tấm ảnh.

Bên phải là Chu Ải trong mắt mọi người là một người câm khép kín, không được gia đình yêu thương và không có bạn bè.

Bên trái là Trần Tầm Phong trong mắt mọi người là con cưng, ngang ngược và không sợ trời đất.

Hai người vốn không liên quan gì đến nhau, nhưng có người đã buột miệng nói hai chữ “thằng câm” trước mặt Trần Tầm Phong, Trần Tầm Phong lập tức sa sầm mặt, trực tiếp ném bóng rổ về phía người đó.


Điều này trực tiếp xác nhận mối quan hệ thù địch giữa học sinh giỏi và anh đại trường.

Và cuối cùng khi Trần Tầm Phong chặn Chu Ải ở cổng trường chật hẹp phía sau, những người xung quanh đều xắn tay áo chuẩn bị để lại vết sẹo trên khuôn mặt xinh đẹp của cậu câm.

Anh đại lạnh lùng của họ lại chống tay vào tường, cúi người nhẹ nhàng hỏi: “Tôi đã đợi hơn nửa năm rồi, ngày nào cũng lảng vảng trước mặt cậu, cậu thực sự không nhớ tôi sao?”

Chu Ải ngước đôi mắt lạnh lùng thường cụp xuống, trước mặt mọi người tát thẳng vào mặt Trần Tầm Phong, người mà không ai dám đụng đến.

Họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Chu Ải dùng ngôn ngữ ký hiệu, nhưng trong số những người có mặt chỉ có Trần Tầm Phong hiểu được nội dung.

Chu Ải ra hiệu: Rốt cuộc đã giả vờ đủ rồi à?

Cậu câm chưa bao giờ nói chuyện, nhưng khi mới vào mẫu giáo, không ai dám nhìn cậu nhiều lần, vì bên cạnh cậu có một tên điên hung dữ chỉ cần thấy ai là cắn.

Họ là cặp đôi kỳ lạ nhất trường mẫu giáo – một tên điên bẩn thỉu và một người câm trắng trẻo, thế giới của họ không ai có thể chen chân vào.

Nhưng vài năm sau, tên điên bị người ta bắt đi, người câm hoàn toàn trở thành người câm cô đơn.

Cậu câm đơn độc đi đến năm 16 tuổi, cuối cùng tên điên cũng mạnh mẽ xuất hiện trở lại bên cạnh cậu.

Và lần này, tên điên và người câm không bao giờ xa nhau nữa.

Cho đến nhiều năm sau, người câm vẫn là người câm, tên điên vẫn là tên điên.

Nhưng tên điên ngày nào cũng đúng 6 giờ chiều đều phải tạm gác mọi việc, đến đón cậu câm tan sở bên ngoài viện nghiên cứu về nhà.

____

1. Nhà nghiên cứu khoa học lạnh lùng thụ × Tổng tài bá đạo trung thành điên cuồng công // Học sinh giỏi thụ × Anh đại trường công


2. Trúc mã trúc mã/ HE/ Chủ yếu là bối cảnh trường học

3. Khi bắt đầu có tuyến tình cảm thì công thụ đã trưởng thành

Nhãn nội dung: Trời sinh một cặp, Con cưng của trời, trưởng thành, trường học, nhẹ nhàng

Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: | Nhân vật phụ: | Khác:

Tóm tắt một câu: Đúng 6 giờ mỗi ngày, đúng giờ đón vợ tan sở về nhà


Ý nghĩa: Kiên trì không ngừng, sống là chính mình

89 chương
Sủng

Tô Mị trùng sinh, nhớ lại kết cục cả Tô gia bị chém đầu chết thảm vào kiếp trước. Nàng đâm đầu vào phủ Tấn Vương, quyết định ôm chân tân đế để giúp Tô gia tránh nạn.

Tấn Vương Tiêu Dịch, tính tình gàn dở tàn nhẫn, hắn không có chút cảm giác nào từ eo trở xuống, hoàn toàn không hứng thú với nữ nhân.

Tất cả mọi người đều cười nhạo bảo Tô Mị điên rồi.

Chỉ có mỗi Tiêu Dịch biết bản thân hắn đã bị nhập ma.

Tô Mị là bí mật mà hắn cất giấu ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim, nhung nhớ đến tận xương tủy nhưng không cách nào thể hiện ra được.

Nàng khóc, hắn đau nhói, nàng cười, ngực hắn càng đau hơn.

Tiêu Dịch chẳng bao giờ nghĩ rằng nàng sẽ nằm trên đầu gối hắn, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt ve, nhẹ giọng thì thầm: “Phu quân, chàng đồng ý với Mị Nhi…”

Tất cả, dù cho trọn đời.



Tô Mị cho rằng mình có thể nhận được chút thương xót từ Tiêu Dịch vì vẻ ngoài giống với bạch nguyệt quang của hắn.

Nàng dốc hết sức bắt chước bạch nguyệt quang trong lời đồn đó, mãi cho đến khi nàng vô tình nhìn thấy bức họa của người ấy.

Tiêu Dịch: Khụ, trẫm vẽ đẹp không?

Tô Mị không nói chuyện, nàng xoay người ôm chặt lấy hắn.

Nỗi đau đã từng giấu kín nay bỗng hóa thành mật ngọt.

Đại tiểu thư tâm cơ quyến rũ & Công tử nhạy cảm ngạo mạn có bệnh
68 chương
Ngôn Tình

Tên Hán Việt: Khai Quan Hữu Hỉ: Minh Phu Cầu Phóng Quá

Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, kiếp trước kiếp này, huyền nghi, song khiết, HE

Edit: Frenalis

Văn án

Khương Lâm học tại một trường Đại học danh tiếng, là sinh viên khoa Mỹ thuật với thành tích xuất sắc, nhưng vì món nợ của bố mà đành phải tạm ngưng lại việc học, về quản lý cửa hàng của gia đình.

Cô cho rằng cuộc sống cứ bình lặng trôi qua như vậy cho đến khi gặp một khách hàng đề ra một yêu cầu rất kì quặc, chính là 

"Vẽ người giấy giống như cô đi!"

Giá chín chữ số đấy, đương nhiên là Khương Lâm đồng ý rồi. Chỉ có điều cô không ngờ rằng quyết định này của minh lại mở đầu cho một loạt sự kiện quỷ dị về sau, mà khởi dầu chính là ban đêm gặp một con quỷ vô cùng đẹp trai, nói rằng tôi là “ái sủng” được thiêu cho hắn…
516 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Thất Duyên Lý

Thể loại: Đô thị, Yêu sâu sắc, Gặp gỡ định mệnh, Nhẹ nhàng

Số chương: 95 chương + 4 ngoại truyện

Editor: Gà - Góc Của Ngố

Giới thiệu

- Mưa Hè Bất Chợt – Khi Tình Đơn Phương Được Đền Đáp 

Bạn đã bao giờ liều lĩnh vì một người, âm thầm bên cạnh họ, chứng kiến thanh xuân của họ mà chẳng dám hé nửa lời yêu? 

Truyện kể về Thời Thần, cô gái mang trong mình mối tình đơn phương sâu đậm với Phương Lạc Tây. 

Tình cảm ấy lặng lẽ nảy mầm, lớn lên cùng năm tháng, là những rung động đầu đời thuần khiết, là những hy sinh thầm lặng không một lời oán than.

- Từ việc nhặt viên đá anh đánh rơi, mang theo từ thành phố này sang thành phố khác, đến những lần uống rượu cùng anh giữa đêm khuya, hay liều mình chơi nhà ma vì anh… Thời Thần đã dành cả thanh xuân để viết nên câu chuyện tình yêu đơn phương của riêng mình.

Liệu tình cảm ấy có mãi mãi chôn giấu trong tim? 

Liệu Phương Lạc Tây – chàng trai với vẻ ngoài lười biếng, bất cần đời kia có một ngày nhận ra tấm chân tình của cô gái năm ấy? 

......

“Mưa Hè Bất Chợt” tựa như cơn mưa rào bất chợt giữa ngày hè oi ả, mang đến cảm giác trong trẻo, dịu dàng nhưng cũng đầy day dứt, khắc khoải.

✨ Truyện thuộc thể loại đô thị, là câu chuyện tình yêu đơn phương nhẹ nhàng, chậm rãi, hứa hẹn sẽ chạm đến trái tim của những độc giả yêu thích sự lãng mạn, ngọt ngào.
99 chương
Ngôn Tình

Ta mười tám tuổi xuân xanh, nhưng chưa có nổi một mống trượng phu.


Mẫu thân lo lắng vô cùng, mời biết bao bà mối, vất vả lắm mới định được hôn ước với vị thiếu gia nhỏ hơn ta hai tuổi của phủ Tướng quân. Ai ngờ đâu, ngày thành thân, vị thiếu gia kia lại mang theo thanh mai trúc mã bỏ trốn mất dạng.


Mọi người đều thở dài, tiếc cho tiểu thư phủ Thừa tướng lận đận đường tình duyên, e là cả đời phải làm lão cô nương rồi.


Ta chỉ cười, ánh mắt xuyên qua lớp khăn voan đỏ thắm, hướng về phía nam nhân đang ngồi uy nghiêm trên cao đường phủ Tướng quân.


Mục tiêu của ta, từ trước đến nay chỉ có một.

Bạn đang đọc truyện tại widennovel.com! Chúc bạn đọc truyện vui vẻ, đừng quên theo dõi chúng tôi để đọc nhiều truyện hay hơn nữa nhé!

18 chương
Sủng

MÙI THƠM - BẤT TRI ĐẠO BẤT TRI ĐẠO

THỂ LOẠI: ABO, BACHHOP, BH, BHTT, GL...

Nhân vật: Tống Dịch x Hứa Hân Dao.

Nguồn: From06to01

Edit: Kaiz

Văn án

Hứa Hân Dao muốn cùng muội muội cha nàng nhận nuôi trao đổi giao lưu tình cảm, nhưng giao lưu đến mức liền cùng nhau lên giường...

Alpha lạnh lùng, nội tâm, sở hữu công Tống Dịch x Omega tinh nghịch thụ Hứa Hân Dao...
25 chương
Bách Hợp

Chơi game không? Cái loại mà không offline được ấy.

Dàn ý: Người phải dùng chính hai bàn tay của mình, xây dựng quê hương tới nơi tới chốn

- -----------------

Dân cày thuê game Mục Tư thần bị lừa một vố, xuyên vào trong một trò chơi 3D.


Trò chơi lấy bối cảnh thế giới sau một đại thảm họa, khắp nơi đều là quái vật vô phương hình dung. Các "Ngài" chia thế giới thành những thị trấn khác nhau, những người may mắn sống sót cư trú rải rác trong những thị trấn gian nan tìm đường sống, chỉ có người có đức tin với quái vật vứt bỏ lý trí mới có thể sống sót.


Hệ thống nói cho cậu biết: Lại đây, cầm lấy cái cuốc chim, cố gắng xây dựng một thị trấn nhỏ lý tưởng thuộc về mình, vì những người còn sống sót trên thế giới này mà làm nên một mái nhà ấm áp.


Mục Tư Thần quơ lấy cái cuốc chim của cậu vung mạnh choảng chết một con quái vật vô phương hình dung, đoạt lấy vị trí Thần của thị trấn, vỗ vỗ một kẻ chỉ có thể duy trì trạng thái một nửa là con người còn sống sót, khích lệ nói: "Lau khô nước mắt đi, đừng khóc, nhặt lấy mẩu não còn lại, cầm lấy công cụ tự lực cánh sinh đi!"


Người sống sót nước mắt lưng tròng nhận lấy công cụ, mặt mũi tràn đầy mong đợi hỏi: "Ngài không dẫn dắt chúng tôi xây nhà sao?"


Mục Tư Thần: "Tôi chỉ là dân cày thuê thôi, ngôi nhà lý tưởng vẫn phải do chính các người xây dựng, tôi chỉ phụ trách phần đoạt địa bàn."


Thế là Mục Tư Thần cùng cái cuốc chim của cậu chạy qua chạy lại giữa các trấn khác, một đường cướp đoạt địa bàn, không cẩn thận, cướp luôn cả chủ của một trấn nhỏ nọ, Tần Trụ – kiêm một con quái vật vô phương hình dung, đi mất.


Mục Tư Thần nhìn cái tướng dính mình như sam không chịu buông của Tần Trụ, mắt hơi muốn trợn ngược, người này, trông như rất bằng lòng bị cậu đoạt về ấy.



Kẻ lấy sức một người thủ hộ nhân loại, Tần Trụ, có một bí mật.


Anh sắp điên rồi.


Mỗi một năng lực gia có được năng lực "Lĩnh vực" cuối cùng đều sẽ biến thành quái vật vô phương hình dung.


Vì trì sự hoãn phát tác, Tần Trụ trở nên ngày càng suy yếu.


Mãi cho đến một ngày, có cái người vung vẩy cái cuốc chim đi khắp nơi đoạt địa bàn đi tới khu vực an toàn.


Tần Trụ lập tức ôm lấy cậu, nhỏ giọng nói: "Mau dẫn tôi theo."


Người kia nhéo nhéo cái xúc tu của Tần Trụ: "Dẫn theo anh cũng được, nhưng mà anh nới lỏng xúc tu chút đi, cổ tôi bị anh siết đến mức thấy hơi khó thở rồi đấy."


"Ò." Tần Trụ một bên đáp ứng, một bên càng ôm chặt.



Vô hạn lưu, mỗi một tiểu trấn chính là một phó bản.


Mục Tư Thần thụ, Tần Trụ công, ra sức vung cuốc cứu thế giới thụ X Từ bị tâm thần sau thành lên tinh thần công.

189 chương
Hệ Thống