Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Chương 167: Tôi Muốn Yêu



Bùi Kì vẻ mặt nghi hoặc, " Cô vừa rồi không phải nói Diêm Vương sống kia để cô quản lý việc nhà sao? Không phải vừa mới giao cho cô tất cả tiền của anh ấy sao? Không thì quản lí việc sao như nào?"
Hạ An Nhiên ôm trán, nghiêm túc giải thích lại, "Vị trí mà tôi nói không phải là chủ gia đình nhỏ, mà là toàn bộ Lăng gia."
Bùi Kì sững sờ, kêu lên, "Cái gì! Phụ trách nhà họ Lăng? Cô đừng đùa với tôi, được không!"
Hạ An Nhiên trợn tròn mắt, "Tôi hi vọng đó là một trò đùa."
Khóe miệng Bùi Kì giật giật, "Ánh mắt ghét bỏ của cô là sao vậy? Đó là phụ trách của nhà họ Lăng.

Cô từ nay sẽ là nữ chủ nhân của nhà họ Lăng, cô không thấy kích động sao?"
Hạ An Nhiên nghẹn ngào không nói nên lời.Hạ An Nhiên cầm trên tay tấm thẻ "Tấm bia sống", kích động cái quần què gi
Bùi Kì nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn than thở của bạn mình, vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, "Không đúng.

Bà cụ Lăng rất có thực lực, nếu không có chuyện gì nhất định không giao cho người khác."
Hạ An Nhiên liếc mắt nhìn, “Nhưng hiện tại quyền lực đều rơi vào tay tôi.”.

ngôn tình hay
Bùi Kì: “ Bù cụ Lăng có bằng lòng không?”
Hạ An Nhiên “Chắc chắn là không.


Ngày hôm qua khi Lăng Mặc nói về điều đó, bà cụ tức giận đến mức không ăn mấy miếng cơm.

"
Bùi Kì cảm thấy kinh ngạc, Bà cụ Lăng đã nắm quyền quản lý nhà họ Lăng được 40 năm, bà ấy có thể dễ dàng buông tha cho nó sao?"
Tuy nhiên, tôi vẫn còn nghi ngờ, "Lăng gia Đại Phòng và Nhị Phòng cũng đã đồng ý? Đặc biệt là Đại Phòng,bà ấy đã nhìn chằm chằm vào chiếc ghế của người đứng đầu."
Hạ An Nhiên gật đầu, "Tất cả đều đã đồng qua." tối hôm
Bọn họ một mặt không thích Lăng Mặc, nhưng bọn họ cũng muốn kiếm lợi từ Lăng Mặc.

Hơn nữa bọn họ đều cảm thấy Lăng Mặc chỉ còn chưa đầy hai tháng.

Nói trắng ra, trong mắt bọ họ “Nữ chủ nhân Lăng gia” cũng chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn nữa thôi.

Lăng Mặc muốn bọ họ liền làm theo.

Cho nên Lăng Mặc đã lợi dụng suy nghĩ của Đại Phòng và Nhị Phòng chiếm đoạt quyền lực thành công từ tay của bà cụ Lăng.

Ép buộc là Lăng Mặc ép buộc.


Nhưng khổ sở thì Hạ An Nhiên mới là người phải chịu
Hạ An Nhiên gục đầu xuống, "Lăng Mặc đã sắp xếpmột trợ lý cho tôi sáng nay, người có trách nhiệm giúp tôi phụ trách việc nhà.

Chao ôi, tôi gặp tai họa rồi."
Bùi Kì tỏ vẻ thông cảm, "Quản gia thực sự mệt chết đi được.

Cả ngày phải giải quyết việc của gia đình, nhất định phải là một người phụ nữ lợi hại"
Bùi Kì mắng mỏ, " Tên điên này quá tệ, Cố Ngôn Du vẫn là tốt nhất.

Cô và Cố Ngôn Duy ở bên nhau chẳng cần làm gì cả.

Chỉ là yên lặng làm một người phụ nữ đẹp."
Hạ An Nhiên có chút không nói nên lời.

Bùi Kì đúng là tuyên truyền vớ vẩn, Hạ An Nhiên không muốn dây dựa với Bùi Kì nữa, nhanh chóng đổi chủ đề, "Chân cô thế nào rồi? Còn có thể xuống đất được không?"
Bùi Kì, trong đầu chợt hiện lên tia sáng, "Mùa xuân của tôi đến rồi."
Hạ An Nhiên cười đến nghẹn ngào, “Cô đang nói cái gì vậy?”
Bùi Kì đầy hào hứng, “Bác sĩ hôm qua xem chân chotôi siêu đẹp trai, tôi có thể nghĩ tới chuyện yêu đương
Hạ An Nhiên: “
Bùi Kì vốn là yêu đương nghiêm túc, lần này sẽ không gặp phải người cặn bã đúng không?
Nhìn chằm chằm Bùi Kì biểu tình kỳ quái, nghiêm túc nói: " Đừng nói chuyện yêu đương với tôi, tôi sợ
Bùi Kì rất không vui," Yêu đương thì cô sợ cái gì?".


Bạn cần đăng nhập để bình luận