Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư

Chương 117

[Người liên quan: Tô Khúc Trần]

[Quả nhiên liên quan đến anh ta.]

Lục Kiến Vi thở dài, lướt xuống phần poster kinh dị.

Lần này, poster kinh dị không còn là nền đen u ám mà thay vào đó là hình ảnh một biệt thự xa hoa, lộng lẫy.

Tiêu đề poster: [ÐĐỨA TRẺ MA]

Phía dưới là hình ảnh một phòng ngủ sang trọng, ánh đèn ngủ đang bật, Tô Khúc Trần nằm trên giường, mắt nhắm nghiền.

Một đứa trẻ ma đang nằm trên cổ Tô Khúc Trần, cúi đầu xuống cắn vào cổ hắn như thể đang thưởng thức một món ăn thơm ngon.

Tô Khúc Trần đang ngủ nên không hề biết gì.

Răng của đứa trẻ ma lộ ra... Hàm răng sắc nhọn trông rất đáng sợ.

Phía dưới poster có ghi thời gian là tối nay.

Có vẻ như Tô Khúc Trần tối nay sẽ gặp phải sự kiện linh dị này! Với khả năng của hắn có lẽ sẽ bị dọa chết.

Lục Kiến Vi mở video dự đoán linh dị.

Video bắt đầu với cảnh quay là một hành lang.

Nếu cô không nhầm thì đó chính là nhà của Tô Khúc Trần... Có thể thấy sự giàu có qua những bức tranh nổi tiếng treo dọc hành lang.

Tô Khúc Trần đẩy cửa một căn phòng và bước vào.

Hắn trực tiếp nằm xuống giường ngủ... Có vẻ rất mệt nên ngủ rất nhanh, không biết là ngủ thật hay giả ngủ.

Đúng lúc này, máy quay chuyển hướng ra ngoài hành lang.

Đèn ở ngoài hành lang đã tắt, chỉ còn lại bóng tối nhưng dưới ống kính, mọi thứ vẫn có thể nhìn thấy khá rõ ràng.

Ở cuối hành lang, một đứa trẻ ma bò ra, di chuyển nhanh như bay đến ngoài cửa phòng của Tô Khúc Trần.

Máy quay chuyển cảnh, đứa trẻ ma đã vào phòng.

Đứa trẻ ma há miệng để lộ một hàm răng sắc nhọn, dùng tứ chi bò về phía mép giường, dùng đôi mắt đen sâu hoắm nhìn chằm chằm người nằm trên giường.

Video kết thúc ở đây.

Lục Kiến Vi nhíu mày, đứa trẻ ma này không giống với tiểu quỷ truyền thống cũng không giống như kumanthong được truyền từ Thái Lan.

Đứa trẻ ma này thực chất được làm từ xác chết của trẻ sơ sinh chưa chào đời và bắt buộc phải nuôi như con đẻ của mình.

Tiểu quỷ có hàm răng trong trường hợp của thầy bói mù thực sự hiếm thấy.

Lục Kiến Vi tắt WeChat và gọi điện cho Tô Khúc Trần... Hắn nhanh chóng nghe máy: "Có chuyện gì?"

Lục Kiến Vi nhắc nhở: "Hôm nay anh tốt nhất không nên ở nhà! Nếu tin tôi thì đêm nay ra ngoài thuê phòng đi."

Tô Khúc Trần dĩ nhiên tin cô.

Chính mắt đã thấy thứ quái dị như vậy... Làm sao không tin được! Hắn nói: "Tôi nghe theo cô"

Hắn suy nghĩ một chút, đã có kế hoạch.

Tô Khúc Trần quyết định mua một chiếc camera để lắp đặt tại nhà, vì người †a nói rằng camera thường có thể ghi lại những thứ mà mắt thường không thể nhìn thấy, dù sao cũng chỉ là thử xem mà thôi.

Lục Kiến Vi nói: "Nhớ mang theo phù chú."

Những lá bùa mà cô bán cho Tô Khúc Trần hôm đó, mặc dù đa số là bùa đuổi quỷ thông thường nhưng hoàn toàn có thể dùng để bảo vệ bản thân.

Tô Khúc Trần đáp lại: "Được."

Sau khi cúp điện thoại, hắn nhanh chóng đi mua camera, chọn loại cao cấp và lắp đặt ở phòng khách, hành lang, cũng như phòng của mình.

Mọi thứ chuẩn bị xong thì đã là buổi Tối.

Tô Tiên Vĩ yêu câu Tô Khúc Trần đến phòng ngủ của mình nhưng khi hắn đến thì chỉ nghe một loạt lời nói vô nghĩa... Nên nhanh chóng rời đi.

Tô Khúc Trân tìm một khách sạn gần đó và theo dõi từ xa qua camera.

Ban đêm ở nhà họ Tô rất yên tĩnh, có lẽ do Tô Tiên Vĩ bệnh nên không cho phép ồn ào, kể cả người hầu cũng hiếm khi rời phòng.

Đúng lúc này, Tô Khúc Trân mở to mắt.

Trong video, hắn thấy một đứa trẻ ma đang cắn cổ ông Tô! Đứa trẻ ma di chuyển trên sàn như một con vật.

Đứa trẻ ma bò rất nhanh.

Sau đó dừng lại trước cửa phòng của Tô Khúc Trần.

Cổ họng của Tô Khúc Trần như bị ai bóp chặt, cả người lạnh toát.

***

Trong Xuất Vân Quan cũng hỗn loạn.

Người giấy nhỏ không biết làm thế nào mà rơi vào kẽ hở, không thể bò lên được, không thể phát ra tiếng, vật lộn hơn nửa ngày làm nó trở nên yếu ớt.

May mắn là Lục Kiến Vi phát hiện kịp thời.

Cô giúp người giấy nhỏ thoát ra, nhìn nó ủ rũ nằm trên lòng bàn tay mình chứ không còn sự hoạt bát như thường ngày.

Khi Lục Trường Lan trở về từ bên ngoài, thấy một người và một người giấy đối diện nhau.

Anh lên tiếng: "Sư tỷ."

Lục Kiến Vi quay đầu, nhận ra sau lưng anh có thêm hai thanh kiếm được làm từ gỗ đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận