[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất
Chương 5: Lục Tư Đình: Tôi Biết Nấu Cơm, Cũng Như Biết Làm Việc Nhà
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dù ở thời đại nào đi chăng nữa, ngoại hình của Bạch Vi cũng rất xinh đẹp.
Mặt trái xoan, ngũ quan thanh thoát, gò má mịn màng, làn da trắng nõn, đôi mắt anh đào, sống mũi không quá cao nhưng cũng không tệ, đôi môi hơi hồng hồng, trông rất trẻ trung.
Cô là kiểu người mà dù người ta có mắt thẩm mỹ không tốt lắm cũng phải thốt lên rằng cô rất đẹp.
Ở thời đại này kỹ thuật trang điểm chưa phát triển, không có trang điểm không có camera, đại đa số người ở đây không biết cách chăm chút nên đương nhiên cô cứ vậy trở thành nhành hoa tỏa hương mười dặm tám hướng.
Do vậy dù là nguyên chủ hay Bạch Vi của hiện tại, cô cũng cảm thấy việc mình không biết nấu ăn hay làm việc nhà không thành vấn đề gì cả.
Còn với Lục Tư Đình.
Anh lại càng chẳng để bụng.
Vì chính bản thân anh có khả năng làm tốt những việc đó.
“Tôi biết nấu cơm, cũng như biết làm việc nhà, đối với quân nhân mà nói thì đây là yêu cầu cơ bản nhất.”
“Hơn nữa cưới vợ về chứ không phải tìm cô con dâu chuyên làm việc nhà, mấy chuyện làm việc nhà đó ai làm cũng được.”
Lục Tư Đình nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Nếu sau này chúng ta cưới nhau, cô có thể đến đại viện quân khu với tôi. Ở đó có nhà ăn, nếu tôi không nấu ăn ở nhà được thì cô có thể đến nhà ăn dùng bữa, không cần tự mình vào bếp.”
Nhà ăn!
Ánh mắt của Bạch Vi sáng lên.
Phải nói rằng cô chuyển kiếp lâu vậy rồi, thứ cô tiếc nuối nhất đó là mấy món ăn ngon của tương lai.
Hơn nữa còn có đồ ăn ngoài nữa, không cần bước chân ra khỏi nhà cũng được ăn thứ mình muốn.
Tuy rằng Thẩm Quyên nấu cơm không tệ nhưng cứ cách hai ngày cô lại bị giục cưới một lần. Bạch Vi vừa nghe thấy mấy câu đó là đã nhức đầu ngay.
Chuyển vào đại viện của quân khu rồi, cô có thể được ăn ngon lại còn tránh được việc mẹ mình giục cưới, đúng là một mũi tên trúng hai đích mà!
Tuy rằng đến nhà ăn phải đi vài bước nhưng mà chắc cũng không xa quá đâu nhỉ.
Bạch Vi hơi động lòng.
Nhưng mà cô còn vài chuyện muốn hỏi, Bạch Vi thì thầm nói: “Anh Lục, sau khi kết hôn nếu như chúng ta phát hiện ra mình không hợp nhau, anh có đồng ý ly hôn không?
Cuộc hôn nhân của hai người bọn họ là quân hôn.
Trừ phi Lục Tư Đình đồng ý, hoặc do anh làm gì đó có lỗi, nếu không thì hai người không cách nào ly dị được.
Ở thời đại này số người ly dị ít lắm.
Ở con phố nhà Bạch Vi, mấy chục hộ gia đình, mấy trăm miệng ăn nhưng chưa nghe nói có ai ly dị cả.
Vì bây giờ đa số mọi người cảm thấy ly hôn là chuyện rất mất mặt. Dù hai vợ chồng không còn tình cảm, thường xuyên gây gổ hay thấy chán người kia đi chăng nữa thì bọn họ cũng nghĩ sau này cứ vậy mà sống tiếp thôi là được. Ly hôn sẽ phải chịu đựng lời sỉ nhục từ người ngoài, cái danh ấy sẽ bám riết cả đời không tha.
Nhưng Lục Tư Đình là quân nhân, anh còn có học nữa, liệu anh có hiểu ý của cô không đây?
Bạch Vi không cần đợi quá lâu, Lục Tư Đình nhanh chóng đồng ý ngay.
“Tôi có thể viết giấy cam đoan, sau khi kết hôn nếu cô cảm thấy chúng ta không hợp nhau thì ly hôn lúc nào cũng được.”
“Sau khi kết hôn, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với cô, không để cho cô chịu bất cứ nỗi ấm ức nào. Chuyện của ông nội tôi cô cũng biết rồi, trước tiên chúng ta lĩnh chứng trước, nhưng mà sau khi lĩnh chứng, chúng ta có thể gặp riêng nói về chuyện này, tôi tôn trọng ý kiến của cô.”