[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất
Chương 97: Giống Như Một Con Mèo Con Muốn Được Khích Lệ, Tràn Đầy Sức Sống (1)
Tối hôm đó Bạch Vi tan việc xong thì hào hứng đi tìm Lục Tư Đình.
"Không phải lúc trước em đã nói với anh sao, em gái họ của em đã mở một cửa hàng bán quần áo ở con phố khác, sau đó chúng em cùng nhau phối quần áo và trang sức, phần lớn khách hàng đều rất thích."
"Sau đó thì sao, chúng em đã bảo những vị khách kia, chỉ cần cầm hóa đơn mua quần áo ở bên kia sang cửa hàng bên này mua đồ trang sức thì sẽ được giảm giá 10% cho những loại trang sức nhất định, mấy hôm nay có rất nhiều khách đấy."
Bạch Vi nói chuyện, trong tay thì đang rửa một quả dưa deo, cô cắn một cái, tiếp tục nói: "Anh không biết đâu, hôm nay em tính toán sổ sách, phát hiện trong tiệm kiếm được không ít lợi nhuận đấy!"
"Hẳn là công việc buôn bán trong cửa hàng bán quần áo của em gái họ cũng không tệ, ngày nào cũng có rất nhiều người đến mua đồ trang sức, không nói đến những món đồ trang sức nhất định kia, mà trên cơ bản sau khi những vị khách đó nhìn thấy những món trang sức khác thì họ nhất định sẽ mua thêm vài món."
Lục Tư Đình làm cơm, Bạch Vi ở trong phòng bếp nói chuyện, nhưng mà cũng không ảnh hưởng øì.
Cũng không lâu lắm, Lục Tư Đình nói: "Được rồi, ăn cơm trước äi."
Chờ đến lúc cơm được đặt lên bàn, Bạch Vi cũng không động vào những món ăn đang bốc khói ở trên bàn, ánh mắt vẫn đang lấp lánh nhìn về phía anh.
Lục Tư Đình bất đắc dĩ cười cười, nói: "Em nói tiếp đi."
"Em cũng không nghĩ đến là kinh doanh lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, hiện tại, lợi nhuận một tháng của em cũng bằng em đi làm ở bưu điện nửa năm!"
Bạch Vi kiêu ngạo ngóc đầu lên, giống như một con mèo con muốn được khích lệ, tràn đầy sức sống.
Lục Tư Đình xoa xoa đôi tay theo bản năng, vừa cười vừa nói: "Vậy các em đúng là rất tuyệt, xem ra việc anh ủng hộ em lúc trước cũng rất đúng đắn."
"Cũng không hẳn!"
Lúc này Bạch Vi mới cầm đũa lên, nếm nếm món cá mà hôm nay Lục Tư Đình nấu.
Thịt cá thơm thơm mềm mềm, sau khi cho vào miệng thì tan ra, mấu chốt là ở bên trong cũng không có xương, Bạch Vi cũng không cần phải gỡ.
Nhưng mà có lễ là bởi vì đang phấn chấn cho nên buổi tối Bạch Vi đã ăn không ít.
Cuối cùng hai người ra ngoài đi dạo một vòng, đợi đến khi tiêu cơm một chút thì mới trở về ngủ.
Công việc buôn bán cứ tiếp tục như vậy, hơn nữa còn có Lục Tư Đình cổ vũ, Bạch Vi càng ngày càng nhiệt tình.
Bình thường cũng không có thời gian gặp mặt Bạch Tường Vi, chỉ có ngày lễ ngày tết thì hai người mới có thể cùng ngồi xuống nói chuyện.
Nhưng mà có đôi khi Thẩm Quyên đưa cơm tới thì sẽ mang theo chút hoa quả, Bạch Vi cũng sẽ mang đến chỗ em gái họ.
Cứ như vậy cho đến cuối tháng chín.
Cũng sắp đến ngày 1 tháng 10 cho nên đường phố luôn ồn ào náo nhiệt.
Vì chuẩn bị hoạt động ngày Quốc khánh cho cửa hàng, Bạch Vi dán hai tấm áp phích mà mình đã vẽ ra bên ngoài, sau đó lại đi thuê người làm một tấm biểu ngữ, chỉ viết đơn giản: Giảm giá 20% trong 3 ngày trước Quốc khánh.
Trong thời đại này cũng không có nơi in ấn áp phích, Bạch Vi cũng chỉ có thể tự mình làm một cái đơn giản.
Có rất nhiều người tới dạo phố, sau khi thấy biểu ngữ thì họ liên ghé vào cửa hàng để xem.
Bạch Vi liền lần lượt giải thích nói: "Nếu như không cần mua gấp thì có thể chờ vài ngày, bởi vì trong mấy ngày Quốc khánh thì cửa hàng sẽ giảm giá 20%, trong khoảng ba ngày, rẻ hơn ngày thường rất nhiều."
Phần lớn khách hàng nghe xong thì đều cảm thấy hoạt động này rất tốt, sau khi đi xung quanh cửa hàng xem một chút thì liền rời đi.
Chỉ có một số ít người cần phải dùng ngay hoặc là cần mang đi tặng thì sẽ mua luôn, còn những người khác đều chờ đến ngày Quốc Khánh thì mới tới mua đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận