Tôi Không Sắm Vai Nữ Phụ Độc Ác Này Nữa

Chương 83: Ngoại Truyện về Bùi Tư Viễn (cuối): Anh muốn trái tim cô, cho dù là dùng cách lừa gạt cô

“Em hơi khó chịu, anh có thể đến ở cùng em không?”

Bùi Tư Viễn nhìn tin nhắn này trên điện thoại, thật lâu sau mới hoàn hồn lại.

Tháng 10 năm 2014.

Thời gian ở góc trái phía trên điện thoại cho anh biết mình đã trở về thời điểm mấy năm trước.

Không ngờ cuộc đời anh một lần nữa được thiết lập lại.

Sau cái chết của cô ở kiếp trước, anh không còn bận tâm gì đến thế gian này nữa, nhưng lúc đó anh đột nhiên nhận ra mình dường như đã hoàn toàn thoát khỏi sự kiểm soát của Đấng Tạo Hóa, vì vậy anh từ bỏ ý định tự tử, thay vào đó bắt đầu tìm mọi cách nghiên cứu cỗ máy du hành thời gian và không gian.

Ban đầu anh chỉ có ý định quay lại quá khứ để gặp lại cô, nhưng nghiên cứu của bọn họ không suôn sẻ lắm, không những thất bại trong việc tạo ra cỗ máy thời gian mà còn làm hỗn loạn thời gian của thế giới, cuối cùng khiến cho cả thế giới bị hủy diệt.

Nhưng bây giờ, làm thế nào mà tất cả lại bắt đầu lại từ đầu?

Không, không phải bắt đầu lại từ đầu, thời gian bắt đầu lần này không giống nhau…

Bùi Tư Viễn lại nhìn thoáng qua di động, sau đó cầm lấy chìa khóa xe ra cửa.

Bùi Tư Viễn cuối cùng cũng gặp lại Cố Ninh Du ở nhà của cô, sau khi nhìn thấy cô, anh không ngừng suy xét xem bây giờ mình nên nói gì và làm gì, mặc dù hiện tại anh đã không cần phải diễn theo kịch bản nữa, nhưng ở trong lòng Cố Ninh Du, thái độ của anh đối với cô vẫn luôn lạnh lùng thờ ơ, nếu thay đổi quá nhanh thì có hơi đột ngột.

Đương nhiên, anh không muốn thực sự rời đi, nên chỉ giả vờ từ chối sau đó thuận thế đồng ý ở lại với cô.

Cô vẫn giống như trong trí nhớ của anh, mang diện mạo khiến cho anh rung động, linh hồn anh đã lang thang một mình trong bóng tối bao nhiêu năm, cuối cùng cũng được nhìn thấy ánh sáng mặt trời có thể chiếu sáng cả thế giới, tìm lại được bến đỗ từng khiến anh lưu luyến không thôi.

Lúc cô đi tắm, anh mở tủ đầu giường và vứt đống bao cao su trong ngăn kéo đi.

Kiếp trước, anh biết rằng anh không thể cho cô một tương lai, vì vậy không muốn cô mạo hiểm mang thai, anh cũng biết rằng uống thuốc sẽ làm tổn thương cơ thể cô nên mỗi lần làm chuyện ấy anh đều đeo bao nhưng bây giờ tất nhiên không cần thiết nữa.

Vốn dĩ anh cho rằng lần này sẽ không có ai có thể ngăn cản bọn họ ở bên nhau, nhưng không ngờ anh lại phát hiện ra rằng hiện tại cô cũng có ký ức của kiếp trước. Tuy nhiên, rõ ràng là cô vẫn chưa thoát khỏi sự khống chế của Đấng Tạo Hóa, nếu không, cô không thể có thái độ đó với anh.

Khi cô hỏi anh có muốn làm không thì anh gần như đồng ý không chút do dự, cho dù cô không nói thì anh cũng sẽ chủ động, bởi vì anh đã không thể nhịn được nữa rồi. Anh rất nhớ cô, mỗi tế bào trong cơ thể anh đều nghĩ về cô, cô không cần phải làm gì cả, chỉ cần cho anh một ánh mắt cũng có thể khơi dậy ham muốn của anh.

Hương vị của cô vẫn ngọt ngào mê hoặc như trước, anh không muốn cô nhìn thấy dáng mất kiểm soát của mình, ít nhất là bây giờ chưa muốn, nên anh đã tắt đèn để cô tạm thời mất đi thị giác.

Lần này, cuối cùng anh không phải đè nén bản thân nữa, cuối cùng cũng có thể thỏa thích một hồi, sáng hôm sau, anh ra hiệu thuốc để mua thuốc - tất nhiên không phải là thuốc tránh thai, mà là loại giúp phụ nữ thụ thai.

Tất cả thủ đoạn có thể khiến cô ở lại bên cạnh anh, anh đều phải thử từng cái một…

Chạng vạng tối, Bùi Tư Viễn lại đi tìm cô, bọn họ cùng đi nhà hàng tình nhân ăn cơm tối. Cô gái nhỏ ngốc nghếch này còn tưởng rằng mình đã che giấu mọi chuyện rất tốt, nhưng cô không biết rằng khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt lấp lánh đã bán đứng cô, sau khi cô lấy cớ đi vệ sinh, anh liền đi theo một cách thong thả, đúng như dự đoán, anh nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ của cô từ phòng vệ sinh bên cạnh.

Cô gọi tên anh bằng một chất giọng yêu kiều và mê hoặc, dường như quên mất rằng đây là nơi công cộng.

Chưa nói đến những thứ khác, sự thiết lập mà Đấng Tạo Hóa dành cho Cố Ninh Du thực sự rất tuyệt. Kiếp trước cô cũng như vậy, anh chưa làm gì cả mà cô đã thành một mớ hỗn độn ướt át rồi.

Sau khi quay lại, cô tỏ ra bình thường, nhưng anh không muốn bỏ lỡ cơ hội này, vì vậy khi trở về nhà cô, anh đã lừa cô đi đến ga ra dưới hầm, ép cô phải thú nhận rồi cùng cô ân ái ở đó.

Cô nói thích anh, anh đương nhiên không tin, đây rất rõ ràng không phải lời thật lòng của cô.

... Quên đi.

Bùi Tư Viễn thở dài trong lòng - - anh biết, ở phương diện tình cảm, cô vẫn luôn là một tên ngốc cái gì cũng không hiểu. 

Quên đi, tương lai còn dài.

Mọi thứ đều phát triển rất thuận lợi, nhưng vào ngày sinh nhật của cô, anh từ chỗ Tạ Ứng Chu biết được rằng Cố Ninh Du đã gặp anh ta, một khắc kia, lòng đố kỵ trong nháy mắt quét sạch anh. 

Cô lại gặp được Tạ Ứng Chu trước thời hạn, cô thật sự nguyện ý vì Tạ Ứng Chu mà phản kháng như vậy…

Loại phản kháng này anh cũng từng làm, anh biết có bao nhiêu gian nan. 

Cô chưa từng vì anh mà phản kháng Đấng Tạo Hóa.

Kiếp trước, kiếp này, anh chưa bao giờ có được.

Bùi Tư Viễn vốn định chậm rãi thay đổi thái độ của mình, nhưng hiện tại xem ra không cần phải làm vậy nữa, cho nên buổi tối anh chủ động cởi khăn lụa che ở trên mắt cô, hoàn toàn bày ra bộ mặt điên cuồng của mình trước mắt cô, đồng thời cũng để cho Đấng Tạo Hóa nhìn thấy cảnh này.

Anh cố ý.

Anh cố ý để cho Đấng Tạo Hóa phát hiện ra rằng mình cũng mang theo trí nhớ kiếp trước.

Bởi vì anh hiện tại có ý nghĩ mới…

“Bùi Tư Viễn, cậu đang uy hiếp tôi?” Nghe xong yêu cầu của anh, Đấng Tạo Hóa cười lạnh một tiếng: “Cậu không sợ tôi trực tiếp giết chết Cố Ninh Du sao?”

“Vậy anh giết cô ấy cũng được, cũng không phải là lần đầu anh làm chuyện này.” Bùi Tư Viễn tỏ vẻ bình tĩnh: “Nhưng mà, tôi cũng hy vọng anh nhớ kỹ, tôi có thể khiến thế giới này sụp đổ một lần thì cũng có thể làm sụp đổ lần thứ hai.”

“Nếu tôi đoán không lầm, hiện tại anh chẳng những không kiểm soát được lời nói và hành động của tôi mà còn không biết được tung tích của tôi đúng không? Vừa rồi cũng là tôi chủ động cho anh thấy tôi... Để tôi đoán tiếp xem, nếu thế giới này diệt vong thì anh sẽ thế nào? Sẽ trực tiếp biến mất? Hay là để thời gian quay trở lại một lần nữa?”

“Đáng tiếc hiện tại anh chỉ sợ không có cái năng lực đó. Mấy kiếp đã qua, cứ kiếp sau tôi lại thức tỉnh sớm hơn kiếp trước một khoảng thời gian, điều này chứng tỏ rằng lực không chế của anh đối với thế giới ngày càng yếu, mà kiếp trước, không chỉ có tôi mà những người khác cũng thức tỉnh ý thức của riêng mình, anh chủ động liên lạc với tôi có phải vì anh biết rằng mình không còn khả năng để cho mọi thứ trở lại lúc ban đầu nữa, cho nên lần này anh nhất định phải chứng kiến kết cục của kịch bản do anh tạo ra?”

“Điều gì sẽ xảy ra nếu thế giới bị diệt vong thêm một lần nữa? Đến lúc đó thời gian thế giới này bắt đầu chỉ sợ sẽ muộn hơn hiện tại.”

“Cho nên, nếu anh muốn giết Cố Ninh Du thì cứ tự nhiên, tôi không quan tâm, dù sao tôi đã muốn chết với cô ấy từ lâu rồi, hiện tại hết thảy trong mắt tôi chỉ là thời gian mà tôi trộm được thôi.”

Nói đến đây, Bùi Tư Viễn cuối cùng cũng mỉm cười: “Nhưng mà anh có thứ kiêng dè nha, anh sợ chết, sợ mình diệt vong cùng thế giới này, sao rồi... anh nãy giờ không nói lời nào, là do tôi đoán đúng hết rồi phải không?”

Đấng Tạo Hóa không thể phản bác dù chỉ một câu, bởi vì những gì Bùi Tư Viễn nói đều là sự thật, quyền kiểm soát của hắn ta đối với thế giới thực sự đang dần suy yếu, hơn nữa mỗi lần không chế mọi người, hắn có thể cảm thấy rằng sức mạnh của mình đang mất dần, nếu cứ thế này, năng lượng của hắn sớm muộn gì cũng cạn kiệt, lúc đó cho dù thế giới này không bị hủy diệt, hắn ta cũng sẽ biến mất. Chính vì vậy hắn đã thu hồi lại quyền khống chế khi cảm thấy các nhân vật đã phản kháng mạnh mẽ.

Và lại bây giờ, Đấng Tạo Hóa cũng nhận thấy rằng mình không còn vốn liếng gì để đe dọa Bùi Tư Viễn. Bởi vì Bùi Tư Viễn không còn là một người bình thường, anh đã hoàn toàn trở thành một kẻ điên rồi. Cố Ninh Du từng là điểm yếu của anh, vậy mà lúc này, ngay cả sự sống chết của Cố Ninh Du anh cũng không để ý nữa.

Bùi Tư Viễn nói đúng, anh có thể không do dự cùng Cố Ninh Du đi vào chỗ chết, thậm chí kéo cả thế giới chôn vùi theo, nhưng hắn không thể đặt cược như vậy.

Đấng Tạo Hóa hỏi: “Vậy yêu cầu của cậu là gì, chỉ đơn giản là muốn tôi điều khiển Cố Ninh Du như trước?”

“Tôi có nói vậy sao?” Bùi Tư Viễn ngạc nhiên, nụ cười ở đáy mắt lại thêm sâu hơn: “Những chuyện khác còn chưa nghĩ ra, chờ tôi nghĩ tới sẽ thông báo cho anh. Đúng rồi, những lời anh đã từng nói, hôm nay tôi trả lại cho anh… Tốt nhất anh đừng nghĩ đến việc làm những động tác nhỏ, nếu tôi phát hiện ra anh âm thầm hại Cố Ninh Du hoặc bất cứ người nào bên cạnh cô ấy, tôi không ngại để những chuyện xảy ra sau khi cô ấy chết ở kiếp trước tái diễn. Nhưng anh cũng không cần nghĩ xấu tôi như vậy, tôi chỉ đơn thuần muốn ở bên cô gái tôi yêu mà thôi... Chỉ cần anh làm theo những gì tôi nói, tôi đảm bảo sẽ không kéo anh xuống.”

Bùi Tư Viễn thực sự có thể lặp lại những lời hắn từng nói.

“Được rồi, tôi đồng ý chuyện này.” Đấng Tạo Hóa nén giận trong lòng, hiện tại hắn quả thật đã bất lực trước kẻ điên như Bùi Tư Viễn: “Nhưng cậu cũng đừng đắc ý quá sớm, bảo người khác khống chế cô ấy, chuyện này một người có tam quan bình thường sẽ không thể chấp nhận được, nếu có bản lĩnh thì cả đời này cũng đừng để cô ấy biết.”

“Đây không phải là điều anh cần lo lắng, tôi tự có cân nhắc.” Nói xong, Bùi Tư Viễn chủ động cắt liên lạc lạc với Đấng Tạo Hóa.

Nếu có thể, anh cũng không muốn thực hiện phương pháp cực đoan này.

Đúng, cô gái bình thường nào có thể chấp nhận được chuyện này?

Những việc anh đã làm ở kiếp trước cũng vậy, không một cô gái bình thường nào có thể tha thứ…

Nói anh bỉ ổi cũng được, nói anh không từ thủ đoạn cũng được, anh cũng không có con đường nào khác để đi, chỉ có áp dụng phương thức như vậy, mới có thể khiến cô trong lúc bị điều khiển “yêu” anh mà nảy sinh một chút tình cảm…

Sau khi cùng cô đi Pháp, anh nghe được người phiên dịch nói cô và Giang Dao đã gặp nhau, đồng thời anh cũng cảm thấy đã đến lúc kiểm tra kết quả thí nghiệm trong khoảng thời gian này, vì vậy anh yêu cầu Đấng Tạo Hóa thu hồi lại sự khống chế đối với cô.

Anh đang đánh cược, anh đánh cược rằng trái tim cô cũng có anh, đánh cược rằng cô cũng có chút thích anh, đánh cược rằng cô sẽ bằng lòng cho anh một cơ hội.

May mắn thay, anh đã thắng cược.

Anh thật sự không muốn nói dối cô, nhưng anh đã sớm không còn đường quay lại, đành giả vờ như không biết gì về kiếp trước, chỉ như vậy anh mới có thể có được tình cảm thật lòng của cô.

Anh muốn có được trái tim Cố Ninh Du, ngay cả khi có bằng phương thức lừa dối.

Anh luôn biết mình muốn gì, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hủy diệt thế giới, anh chỉ muốn ở bên người con gái mình yêu.

Sau đó, anh lại gài cô để cô hứa đưa anh đi gặp bố mẹ, vì chuyện này mà anh sung sướng như điên, cuối cùng nói sai, để cô phát hiện ra manh mối…
Bạn cần đăng nhập để bình luận