Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi

Chương 152

Hiện tại ông ta là một chủ nhà máy nổi tiếng ở miền Nam, nhưng vẫn muốn dựa vào thuật số để nhà máy trở thành nổi tiếng nhất toàn quốc.

Đây là cuộc nói chuyện cuối cùng giữa hai người, thầy bói nói ông chủ Trương không hiểu, nhưng ông ta cũng không có cơ hội giải thích nữa.

Thân thể thầy bói vẫn luôn không tốt, ông ta c.h.ế.t vì đau tim trên bàn đánh bạc.

Các doanh nhân thích làm văn hóa ngay khi có tiền, sau này Ông chủ Trương mới biết rằng câu này xuất phát từ "Chu Dịch-Hệ truyện", đây là một triết lý nhân sinh dạy con người tìm kiếm lợi thế và tránh những điều bất lợi.

Một câu nói có thể nói lên ngàn điều nhưng không phải ai cũng có thể hiểu được.

Ông chủ Trương đã đến thăm nhiều cao thủ về huyền học, và ông ta cũng biết được rằng thuật số Trung Quốc chú trọng đến sự ảo diệu của "chuyển động", muốn đoán trước được điều gì thì phải nắm bắt cơ hội "chuyển động".

Chỉ khi có chuyện gì xảy ra thì diễn biến tiếp theo mới có thể đoán trước được và rất khó để có thể thay đổi quỹ đạo của hành động.

"Mai hoa dịch số*" từng giải thích nguyên tắc này: Trước kia quẻ được hình thành bằng việc gắn bó bẩm sinh, sau này quẻ được hình thành bằng cách chạm vào đồ vật.

Tất cả điều này phụ thuộc vào việc sử dụng trí óc của con người.

Khả năng suy đoán và kỹ năng sử dụng nó đảm bảo rằng không gì có thể thoát khỏi.

*: là một hình thức bói toán được xây dựng trên cơ sở triết lý Kinh Dịch với các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành, bát quái kết hợp thuyết vận khí, bát quái kết hợp ngũ hành... bằng cách lập quẻ chính, hào động và quẻ biền; căn cứ vào sự vật, hiện tượng quan sát hay nghe được, đo đếm được hoặc giờ, ngày, tháng, năm xảy ra sự việc...

Trong lớp học, Đàm Mộ Tinh nhìn thấy tin nhắn của Hà Kiến Bình, cậu ngập ngừng liếc trộm Sở Thiên Lê một cái, bắt đầu nghĩ cách để làm sao giải thích với cô.

Sở Thiên Lê đang sửa sang lại bộ bài tarot của mình, cô say mê với những lá bài tinh xảo, lại nhận ra tầm mắt của bạn cùng bàn, nghi hoặc nói: "Làm sao vậy?"

"Chú Kiến Bình nói đã nhận được khoản thanh toán cuối cùng." Đàm Mộ Tinh kiên trì nói: "Ông chủ Trương cũng gửi một bức ảnh chụp trường Tiểu học Hi Vọng, nhấn mạnh bảo chú Kiến Bình cho cậu xem và nói rằng ông ta sẽ hối cải theo ý của cậu."

"Vậy thì xem ra ông ta rất bị tớ thuyết phục, chắc hẳn đây là muốn tìm tớ tính mệnh giúp ông ta." Sở Thiên Lê như có điều suy nghĩ gật đầu, sau đó liếc nhìn thần sắc vi diệu trên mặt bạn cùng bàn, nói: "Đừng bày ra vẻ mặt như vậy, chuyện gì cũng sẽ có thể xảy ra.

Bất cứ chuyện gì nếu biết hối cải thì rất có ích, đây là một quy luật tất yếu."

"Nhưng đáng sợ nhất chính là người ngoài miệng nói muốn bù đắp sai lầm của mình, nhưng trong lòng lại không muốn thừa nhận sai lầm."

Dựa theo ý của Hà Kiến Bình, sự hợp tác giữa hai bên sẽ kết thúc khi ông chủ Trương thanh toán khoản tiền cuối cùng.

Sở Thiên Lê không động tới số tiền mà ông chủ Trương đưa, ngày nào cô cũng chạy đến tìm Hạ Thời Sâm than phiền về cảnh nghèo khó của mình, khi không có việc gì làm thì cô đến nhà Đàm Mộ Tinh ăn uống chực, thậm chí còn cùng Khâu Tình Không xem chương trình giải trí.

Ngoại trừ việc thành tích của cô tăng chậm, cuộc sống ở trường của cô rất vui vẻ, lần sau cô biết đến tin tức của ông chủ Trương, cũng không phải thông qua Hà Kiến Bình.

Khâu Tình Không thích nhất là lướt weibo giữa giờ, cô ấy nhìn hot search không khỏi thán phục: "Thật đáng sợ, có một ông chủ ở Giang Tô, Chiết Giang và Thượng Hải bị b.o.m nổ c.h.ế.t trong nhà máy.

Điều đáng phẫn nộ nhất chính là ông ta là người duy nhất trong số các đồng nghiệp bị trúng đạn, và vợ ông ta vừa mới cãi nhau với ông ta, may mắn chạy ra ngoài nên thoát được một kiếp..."

"Việc này nghe như kiểu có người cố ý đánh bom?" Khâu Tình Không, người luôn quan tâm đến những sự kiện kỳ lạ như vậy, nói: "Thậm chí cảnh sát còn đặc biệt đi điều tra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận