Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi
Chương 177
Sở Thiên Lê vẫn lẳng lặng lắng nghe, cô trừng mắt nhìn, đột nhiên dò hỏi: "Ông Thích, chú ba của Thích Diệm tên là gì? Ông có biết sinh nhật của chú ấy không?"
Ông Thích sửng sốt: "Thích Lễ Dương, ông viết cho cháu xem, sinh nhật của nó là...."
Ông Thích lấy giấy bút từ trên bàn bên cạnh, ông ấy viết ba chữ "Thích Lễ Dương", chữ viết mạnh mẽ hữu lực.
Sau khi Sở Thiên Lê bắt đầu bói toán cho Thích Lễ Dương, cô liền hiểu tâm trạng của ông Thích, sức khỏe của Thích Lễ Dương quả thật không tốt, tuổi thọ không dài, đây là vấn đề mệnh lý khó giải quyết nhất.
Sở Thiên Lê: "Ông nói gần hai năm nay chú ấy có chuyển biến xấu?"
"Đúng, trước kia chúng ta có tìm một vị đạo trưởng để tính qua, lúc ấy có cung cấp một ít phương pháp, vốn đang duy trì khá tốt, nhưng bắt đầu từ ngày nào đó những phương pháp này bắt đầu trở nên vô dụng..."
"Con trai chú ấy tên gì?"
"A, chuyện này có liên quan gì đến Hi Hi, nhưng lúc Hi Hi mới sinh ra, trạng thái của Lễ Dương còn vô cùng tốt." Ông Thích kinh ngạc, ông ấy viết từng nét từng nét trên giấy, "Thằng bé tên là Thích Hi."
Sở Thiên Lê nhìn tên trên giấy, lại hỏi sinh nhật của Thích Hi, bình luận: "Tên này không hay, cậu bé là mệnh sao Thái Dương, trong tên có "Hi", sức khỏe ba cậu bé không tốt, trong tên ba cậu bé có "Dương", như này có thể sẽ đoạt tên ba, hình khắc đến ba của mình."
Ông Thích xấu hổ: "Tên của Hi Hi là do Lễ Dương tự đặt, lúc ấy nó vắt hết óc để chọn."
Sở Thiên Lê: "Cháu kiến nghị cậu bé nên đổi tên, chủ yếu là do sức khỏe người lớn quá yếu, vẫn phải có chữ "Dương" mới được, còn cậu bé chịu thiệt một chút vậy, thân thể cậu bé khỏe mạnh chăm sóc ba, đặt một cái tên nội liễm, có lợi cho ba của cậu bé."
Ông Thích tỉnh ngộ: "Vậy là sau khi đặt tên sức khỏe Lễ Dương mới không tốt, đó là lý do lúc mới sinh đứa nhỏ ra không có chuyện gì?"
"Chỉ là tên không đúng, bản thân đứa nhỏ rất tốt, mọi người nên đổi tên cho cậu bé, sau đó vẫn là dưỡng sinh và làm nhiều việc thiện, hẳn là sẽ khôi phục như thường." Sở Thiên Lê bổ sung, "Đương nhiên, có một số việc có lẽ đã có người nói qua, trong lòng ông Thích cũng rõ ràng."
Những người như Sở Thiên Lê chỉ có thể cung cấp ý kiến chỉ dẫn, bọn họ không có khả năng làm được những chuyện trái với quy luật tự nhiên.
Ông Thích cười nói: "Ông hiểu, ông hiểu, khôi phục như thường là có thể, có thể như vậy ông cũng không tiếc nuối!"
Thích Diệm cứng giọng nói: "Ông nội, đừng nói nữa."
Sở Thiên Lê đổi tên cho Thích Hi thành Thích Tu Tồn, lại dặn dò người nhà không nên gọi nhũ danh của cậu bé là "Hi Hi" nữa, chỉ có tên được sử dụng mới là tên, cũng không phải nói giấy tờ vừa thay đổi, thì tất cả sẽ lập tức thay đổi.
Sở Thiên Lê: "Sau khi lớn lên cậu bé mà chơi những thứ như QQ, wechat, vương giả vinh diệu, muốn đặt tên trên mạng cũng phải tránh một số chữ đó ra, hãy suy nghĩ đến cảm thụ của ba cậu bé..."
Ông Thích: "... Cái này là thay đổi dần theo thời gian."
Sở Thiên Lê làm xong việc này, lại hỏi về bức tranh Tarot, thuận lợi nhận được câu trả lời của ông Thích.
Ông Thích sảng khoái nói: "Không thành vấn đề, không phải chỉ là đồ sưu tầm trong nhà sao, ông không biết bức tranh kia trông như thế nào, qua một thời gian nữa để Thừa Lương trưng bày xong vận chuyển về, các cháu thích cái gì thì trực tiếp chọn là được, muốn lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu."
Sở Thiên Lê không nghĩ tới ông Thích lại hào phóng như vậy, trong nháy mắt mắt cô tỏa sáng, lắp bắp nói: "Vậy, cháu còn muốn một hỗn thiên nghi nhỏ kiểu phương Tây có đính ngọc trai..."
"Có thể."
"Cảm ơn ông Thích!" Sở Thiên Lê vội vàng thở dài, giống như cảm tạ người xem phát sóng trực tiếp khen thưởng, mềm giọng nói, "Chúc ông lục kỳ thiên tuế thụ, trượng triều bộ lữ xuân thu vĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận