Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 100: Chàng trai ngây thơ được Thời sensei chứng nhận

Vừa kết nối video, Anouchka đã hướng mắt đến móng tay của Fate.

Móng tay của Fate vẫn được cắt tỉa gọn gàng, như trong video lần trước vô tình gọi nhầm.

Có lẽ đúng như lời của Fate nói, anh điều dưỡng có hiệu quả rồi nên móng tay không còn tái xanh như trước.

Lần trước vô tình gọi video, Anouchka chỉ nhìn thấy một phần ngón tay cong cong, một phần ba mu bàn tay của Fate, chứ không thấy toàn bộ bàn tay.

Khi đó đâu óc hắn chỉ toàn là cảnh trong video, quá nhiều máu, tiếng ong và tiếng súng vang dội khắp nơi, tiếng la hét gần như lạc giọng.

Ít khi Anouchka nhớ lại cảnh tượng đó, nó khiến hắn trằn trọc mất ngủ.

Bây giờ hắn đã thấy toàn bộ bàn tay, bàn tay đầy máu trong cơn ác mộng như bóng tối bị ánh sáng xua tan, ấn tượng đẫm máu bị thay thế, biến thành bàn tay của Fate như trong video hiện tại.

Tay Fate... rất đẹp.

Anouchka chưa bao giờ thấy bàn tay nào đẹp như vậy.

Bàn tay quân thư thường có các khớp xương rõ ràng.

Khớp ngón tay thô, ngón tay dài, đầu ngón tay hơi giống móng vuốt chim ưng, vừa giữ nguyên hình dạng con người vừa có khả năng bắt mồi như động vật.

Anouchka cũng quen biết không ít sĩ quan á thư, nhưng hắn không có ấn tượng gì về tay của họ.

Ai trong quân đội cũng đều đeo găng tay theo quy định.

Sĩ quan á thư đeo để che đi những vết ban trên da do túi sắc tốt phát triển, còn sĩ quan trùng cái đeo để che đi những khớp xương bị biến dạng.

Ngón tay của Fate cũng không giống với ngón tay của những quý ngài mà Anouchka từng gặp.

Chẳng hiểu sao trong đầu Anouchka lại bất chợt hiện lên bàn tay của quý ngài để so sánh.

Bàn tay quý ngài sạch sẽ như tuyết trắng, mu bàn tay không thấy rõ gân xanh, ngón tay thon dài, đầu ngón tay tròn trịa, khi bắt tay mềm mại như một nắm bông gòn.

Các quý ngài nuôi móng tay dài thêm một inch, cắt thành hình chóp nhọn khiến ngón tay trông càng thêm thanh mảnh.

Anouchka chỉ xin hẹn hò với mấy quý ngài thuộc cấp C-B bậc cao. Những quý ngài này thường có khớp xương rõ ràng, ngón tay ngắn hoặc ngón tay không thẳng.

Những quý ngài có khớp xương rõ ràng và ngón tay không đẹp thường thích đeo găng tay.

Quý ngài có ngón tay ngắn thường sẽ để móng tay dài hơn.

Nhưng tay của Fate lại khác biệt hoàn toàn so với bất cứ trùng nào mà Anouchka từng gặp.

Ngón tay của Fate dài và thẳng, khớp ngón tay cân đối, từng đốt ngón tay đều đặn, móng tay được cắt tỉa sát vào thịt.

So với bàn tay của tất cả trùng mà Anouchka từng gặp, tuy ngón tay của Fate sạch sẽ nhưng đường cong của nó lại khiến hắn liên tưởng tới cành hoa.

Bách hợp, violet, tulip.

Mềm mại, tao nhã, mỹ miều. Thiên nhiên mượn một phần quy luật của "cái đẹp" hoá thành hoa, tô điểm cho cánh hoa và cành hoa, từ đó hoa trở thành một phần không thể thiếu trong lễ nghi thế tục.

Khi Anouchka còn có thể đăng ký hẹn hò, hắn luôn mang theo hoa trong mỗi buổi hẹn. Theo quy tắc của những buổi hẹn, khi gặp quý ngài lần đầu tiên, các trùng cái cần tặng hoa tươi đẫm sương và lời khen ngợi.

Tặng hoa trong buổi hẹn chẳng khác gì lời chào xã giao thông thường. Vì quá phổ biến nên Anouchka không bao giờ tin rằng hoa có ma lực khiến quý ngài mỉm cười.

Chỉ là thứ trang trí lãng phí, tẻ nhạt và mau tàn.

Thế mà giờ đây sau bao nhiêu năm, Anouchka bỗng bị vẻ đẹp của hoa thu hút.

Fate không để móng tay dài để làm đẹp cho bàn tay, nhưng hắn vẫn tự nhiên nghĩ đến cành hoa.

Cảm giác tim mình bị nắm chặt khiến tai Anouchka nóng bừng.

Hắn vội rời mắt đi, thầm mắng bản thân "đừng kém cỏi như vậy" nhưng chưa kịp nghĩ hết câu đã trông thấy nốt ruồi son bên cổ tay của Fate.

Anouchka: "..."

Tiêu chuẩn cái đẹp vô lý lại giáng một đòn vào đầu Anouchka khiến hắn hoa mắt.

...

Ba phút sau.

Lời hỏi han nhẹ nhàng của Fate truyền qua micro.

Anouchka mất nửa giây để hoàn hồn, nhận ra gọi video là một quyết định bốc đồng, một hành động tấn công đầy kích động, một lần trút giận mà hắn tưởng sẽ thất bại.

Hắn không ngờ Fate sẽ bắt máy, nhưng Fate lại nhận cuộc gọi.

Bắt may rồi, im lặng chờ hắn hoàn hồn.

... Chờ đã, giờ Fate đang nhìn tôi à?

...

Bây giờ tôi trông thế nào? Con ngươi Anouchka co lại thành hình kim.

Cả ngày không ngủ, sáng đi huấn luyện rồi làm nhiệm vụ, trưa về nghỉ ngơi rồi làm nhiệm vụ, tối về rửa mặt qua loa, mặc quân phục đi họp Mắt Mèo. Về ký túc xá, tranh thủ thời gian liên lạc với bạn cũ, trong lúc làm việc hút nửa gói thuốc.

Tình trạng tinh thần: Bực bội lại bặm trợn hung hăng.

Bề ngoài: Mắt có tia máu, tóc không tạo kiểu. Gần đây bận rộn, không có thời gian cắt tóc, tóc vàng hơi dài. Về ký túc xá tăng ca cho tiện lợi nên tiện tay dùng hai cái kẹp sách kẹp tóc vàng sau tai.

Thân thể: Phần thân trên mặc một chiếc áo ba lỗ bó sát màu đen. Ban ngày đi làm nhiệm vụ bên ngoài bị thương, vết thương được quân y dùng ghim y tế khâu thành một đường. Bây giờ từ xương quai xanh đến cánh tay trái có một vết thương hình con rết, trông rất dữ tợn và xấu xí.

Hành động: Ngậm điếu thuốc ngẩn ra ba phút, tỉnh lại thì điếu thuốc rơi mất.

Kết luận: Hình tượng này xứng đáng bị Mắt Mèo và Toà án cấm vĩnh viễn.

Anouchka: ...

Hai suy nghĩ vụt qua trong đầu hắn cùng lúc.

Đến từ tin nhắn thoại vài phút trước: "Tôi muốn cho anh thấy tôi trông thế nào, hoàn toàn khác với ảnh trên web tốt nghiệp."

Trích dẫn từ một fan hâm mộ trên diễn đàn lướt mạng tốc độ cao: Nếu không mua được phiên bản giới hạn của thì thà chết còn hơn.

Ba giây sau khi tỉnh táo lại, Anouchka nhặt chiếc vòng trí não suýt bị đập vỡ, đặt lên bàn điều chỉnh vị trí để camera hướng vào tường văn phòng.

Hắn quỳ một chân dưới bàn, cố che giấu thân hình, thô bạo giật phăng kẹp sách trên đầu kéo theo cả vài lọn tóc vàng. Áo khoác đồng phục, sơ mi, cà vạt, găng tay... Khỉ gió! Ở phòng ngủ bên kia!

Anouchka vừa vén mái tóc vàng của mình ra sau, vừa tháo tai nghe, giơ tay lên "rầm!" một cái đặt xuống bàn, ngay trong tầm nhìn của camera.

"Tháo rồi."

Hoảng loạn của Anouchka dưới góc nhìn của Thời Tấc Cẩn giống như một vở hài kịch.

Trùng cái tóc vàng bỗng vứt trí não.

Màn hình rung lắc, một cánh tay nhặt nó lên, nó lắc lư vài giây rồi được đặt trên bàn.

Hình ảnh mới được quay chỉ có bàn làm việc đầy ắp hồ sơ tài liệu, bức tường trắng treo chiến lợi phẩm là răng thú và cây súng.

Một giây sau từ dưới bàn sách, một bàn tay siết chặt thành nắm đầm thò ra, "rầm" một tiếng đập xuống mặt bàn, ném xuống một tai nghe bluetooth méo mó, rồi lại thu về nơi góc khuất camera không thể ghi hình.

Kế tiếp, giọng nam trầm ấm đầy sức hút như trong phim điện ảnh chính kịch vang lên từ ống kính.

Thời Tấc Cẩn: ...

Điểm trừ quá nhiều, khác biệt quá lớn, không biết nên đánh giá từ đâu, nhưng một niềm vui thầm lặng như đàn cá nhỏ bơi vào lòng anh.

Cái bóng nguyên tác đã phân tích vài tiếng trước trong đầu Thời Tấc Cẩn tạm thời phai nhạt đi.

Biến thành hình dạng hung hãn của Anouchka.

Khí thế bừng bừng, dũng mãnh tiến công, nhưng chỉ bị đáp trả một đòn liền ngồi xổm dưới gầm bàn im lặng.

...

Căn cứ Biệt động.

Dưới gầm bàn.

Anouchka nghe thấy tiếng thở qua micro của vòng trí não thay đổi.

Fate đang cười.

Tiếng cười rất khẽ như cố kiếm chề, đến cả hơi thở cũng run run.

Anouchka ngừng vuốt tóc mà xoa tai, lúc thì che bằng lòng bàn tay lúc lại buông ra, véo nhẹ vành tai nóng bừng, lén lút che giấu nhưng không đưa ngón tay vào lỗ tai.

Trí não của Biệt động tối tân nhất, văn phòng Anouchka cũng được cách âm rất tốt.

Tiếng cười của Fate như vang vọng bên tai hắn, Anouchka quỳ một gối xuống đất, cơ thể như bị trúng lời nguyền hoá đá, quên mất việc phải lén lút đi vào phòng ngủ thay đồ, chỉ biết im lặng ngồi đó, lắng nghe tiếng thở và tiếng cười của Fate.

Anouchka chưa kịp sắp xếp lời lẽ, Fate đã cất tiếng.

"Là do tôi quá đột ngột khiến anh trở tay không kịp, xin lỗi."

Giọng nói ấy êm ái như nước: "Anh trai tôi ở nhà cũng như anh vậy, cứ thoải mái nhé."

"Lần trước từ chối anh nhưng lại đồng ý tham dự lễ hội của công ty kiến thức, không phải vì tôi phân biệt đối xử."

"Tôi không đích thân đến lễ hội, hình chiếu 3D cũng không dùng hình dạng thật của tôi."

"Nhưng tôi nghĩ chỉ nói anh bằng văn bản, anh sẽ không tin, cũng không đủ chân thành."

"Bởi vậy tôi chọn liên lạc qua video một lần để anh có cái nhìn trực quan hơn."

"Nhưng, cũng xin anh thứ lỗi."

Giọng điệu hiền hoà ấy lại khéo léo né tránh, nhưng cũng rất chân thành: "Tôi không muốn để lại thông tin riêng trên mạng. Khi trao đổi với Quân đoàn Tò vò và Tòa án, tôi chỉ lộ ra một đôi tay để ký hợp đồng nhằm đảm bảo bản thân là trùng trực tiếp tham gia."

"Anh cần tôi viết tay tên anh ra không?"

...

Black Shield.

Phòng ngủ.

Thời Tấc Cẩn im lặng chờ đợi mười phút, đầu bên kia vòng trí não mới truyền đến một tiếng đáp lại:

"... Xin lỗi."

Thế nhưng không có ai xuất hiện trong ống kính, như thể chiếc bàn trong ống kính bỗng biết nói.

Thời Tấc Cẩn không thể hiểu ngay ý xin lỗi của Anouchka.

Anh băn khoăn hỏi: "Vì sao?"

Giọng nói trầm ấm êm tai của bàn đọc sách cất lên: "... Mọi chuyện."

Thời Tấc Cẩn: ...

Bộ não tài liệu của nhà văn bỗng chốc hoạt động.

Lời thoại kinh điển trong phim tình cảm, đau khổ vì tình nổi tiếng thế kỷ 21 ùa về như sóng.

[Anh điên rồi sao! Anh muốn làm vậy thật? Vì sao chứ? Đáng giá không??]

[Vì cô ấy, hết thảy đều đáng giá.]

Thời Tấc Cẩn lắc đầu, gạt bỏ những tài liệu tình yêu ra khỏi đầu.

Uống nhiều nước đường ban đêm nên đầu óc mụ mị.

Cái bàn học trong vòng tay trí não vẫn đang nói: "Tôi không có ý định ép anh viết để lưu ảnh."

Bàn học im lặng một lúc, giọng nói trở nên khàn khàn: "... Tôi không ngờ anh sẽ đồng ý gọi video."

...

Căn cứ Biệt động.

Dưới gầm bàn đọc sách.

Anouchka nghe thấy Fate lại cười.

Mặt hắn không chút cảm xúc, ngón tay ấn mạnh vào mái tóc vàng, ấn lấy cặp râu đang run run của mình!

Giọng nói dịu dàng khẽ hỏi: "Gọi video 3D là muốn bày tỏ mình không vui à?"

Anouchka nhìn chằm chằm xuống sàn nhà: "... Rất không vui."

...


Black Shield.

Phòng ngủ.

Thời Tấc Cẩn nói vào micro: "Thôi được, coi như hòa nhé?"

Bên kia màn hình im lặng một lúc rồi lên tiếng: "... Tôi muốn anh nhìn tôi, nhưng không phải dáng vẻ này."

"Đợi tôi năm phút, tôi đi sửa sang một chút."

Thời Tấc Cẩn nhìn đồng hồ, ngày mai anh còn nhiều chuyện hao tổn tâm trí bèn nói: "Tôi hiểu ý của anh, nhưng giờ đã khá khuya rồi..."

Một chỏm tóc vàng nhô lên từ chiếc bàn trong trí não, vội cắt ngang ma pháp của Fate: "Bất công!"

Fate: "... Hả?"

Bàn đọc sách: "Anh nói muốn sắp xếp lại mối quan hệ của chúng ta, nhưng anh chưa từng thấy dáng vẻ..." Giọng nói đột nhiên nhấn mạnh: "... Đáng tin cậy của tôi."

"Phân tích chiến thuật, nghiên cứu quân trận, sáng tạo đều cần thu thập thông tin từ nhiều khía cạnh. Ngay cả hình dạng thật của tôi mà anh còn chưa thấy, làm sao anh có thể phân tích sắp xếp được?"

"Phân tích kiểu này của anh sớm muộn gì cũng sai lầm!" Giọng nói từ dưới gầm bàn bỗng trở nên gấp gáp và mang tính công kích.

Ngay giây tiếp theo, giọng nói trầm lắng kia lại đột ngột im bặt.

Mấy giây sau, mới có tiếng nói vang lên từ dưới gầm bàn: "... Anh chờ tôi, tôi sẽ chỉnh trang lại ngay, ba phút."

Fate trong vòng tay trí não không nói gì.

Lại có tiếng nói từ dưới bàn vang lên: "Hai phút, được không."

Vòng trí não rung lên.

Giọng nói ấy nhỏ nhẹ bảo: "Mười lăm phút, tắm rửa cho kỹ. Đừng vội, tôi đợi anh."

...

Black Shield.

Phòng ngủ.

Thời Tấc Cẩn vừa dứt lời, từ vòng trí não lại vang lên một tiếng động lớn!

Nửa đêm trong phòng ngủ yên tĩnh, tiếng động lớn này khiến Thời Tấc Cẩn vô thức nắm chặt lấy chăn lông.

Màn hình video của trí não hiện lên hình ảnh chiếc bàn làm việc bằng thép đột nhiên phình lên một gò nhỏ, tiếp theo là tiếng rên truyền ra từ micro. Gương mặt Anouchka vô cảm thoáng hiện qua bên cạnh bàn.

Tóc vàng vừa đứng dậy chưa đến nửa giây lại ngã xuống.

Thời Tấc Cẩn: "..."

Không phải chứ, sao ở trong văn phòng mà cũng đụng đầu được vậy?

Ngồi xổm lâu quá nên quên trên đầu còn có bàn à??

Thời Tấc Cẩn bị hành động liên tiếp như va đập gồ lên một cục, xuất hiện rồi biến mất của Anouchka làm kinh ngạc.

Sau đó anh vội hỏi : "Anouchka? Có chóng mặt không? Có chảy máu không? Phòng ngủ có hộp thuốc không?"

...

Khác với suy nghĩ của Thời Tấc Cẩn, Anouchka không phải quên mất trên đầu còn bàn.

Mà là vì hắn quá kích động nên va đầu vào bàn, không quá đau lắm. Hắn vừa mới đứng dậy được một nửa thì đã thấy tay của Fate trong trí não thoáng run lên.

Mười ngón tay nắm nhẹ lấy chiếc chăn sẫm màu, năm ngón tay khép lại rồi lại mở ra, khiến Anouchka nhớ đến một loài hoa chỉ nở vào ban đêm.

Nụ hoa trắng tinh khôi khép lại như vầng trăng tròn, cánh hoa nở ra tựa ngàn vầng trăng khuyết.

Anouchka chợt nhớ ra, hình như mình có một chiếc áo choàng len nỉ trông rất giống, gần như y hệt.

Không phải loại quân dụng mà là một trong những bộ đồ mùa đông do chính hắn đặt làm.

Thỉnh thoảng Anouchka sẽ đi du lịch đến hành tinh có khí hậu đặc biệt vào kỳ nghỉ. Một số hành tinh quanh năm tuyết rơi, ngày lẫn đêm ở vùng địa vực. Chiếc áo choàng bằng nỉ của hắn được làm vào thời điểm đó, từ lông của một loài động vật kỳ lạ sống trên cạn, ngắn và sẫm màu.

... Giống hệt chiếc chăn trong tay của Fate.

Hàng nghìn vầng trăng khuyết trên tấm thảm lông mịn, nhẹ nhàng nắm lấy những sợi lông, rồi lại thả ra, đầu ngón tay thon dài mân mê, ấn xuống, nắm những sợi lông trong tay.

...

Anouchka bị cảnh tượng này làm kinh ngạc chừng 2 giây, chỉ nghe thấy tiếng ồn trắng.

Tiếng ồn vừa dứt, giọng Fate đã văng vẳng bên tai.

"Anouchka, Anouchka?"

"Tôi không sao." Anouchka đáp một tiếng, rồi lại nói: "... Đầu không sao, không chảy máu, trong phòng ngủ có hộp thuốc. Tôi đi tắm đây."

...

Black Shield.

Phòng ngủ.

Thời Tấc Cẩn chăm chú nhìn video, mãi mà không thấy mái tóc vàng ló ra từ bên cạnh bàn sách.

Nhưng một lát sau, anh bỗng nghe thấy tiếng đóng cửa vang lên từ trong video.

"..."

Thời Tấc Cẩn ngả người ra sau, tì lên gối kê hông, nhìn trần nhà, hít một hơi thật sâu, mới biến tiếng cười sắp bật ra thành tiếng thở nhẹ.

Rốt cuộc Anouchka là khom người đi mở cửa phòng làm việc hay chui từ dưới bàn làm việc ra sau camera trí não, đứng dậy mở cửa?

Trong lúc chờ đợi, Thời Tấc Cẩn mở thẻ nhân vật trong hệ thống.

Tiến độ thẻ nhân vật của Anouchka đã đạt 90%, nhưng khuôn mặt trên thẻ vẫn ẩn trong bóng tối.

Thời Tấc Cẩn nhìn lại tấm thẻ nhân vật mặc bộ trang phục lộng lẫy và danh dự đầy mình, giờ hung thần vô diện đã có một mặt mà chỉ mình anh thấy.

Ba phút đầu tiên sau khi kết nối video, Thời Tấc Cẩn thấy một thanh niên trẻ tuổi, vẻ mặt bực bội, kẹp đại tóc tai.

Rất điển trai.

Thế kỷ 21 thường xuyên có những video cắt ghép như "người đẹp nhan sắc hiếm gặp trăm năm", "hoa hậu thời đại xuất sắc ngàn năm", "mười ngôi sao xx xuất sắc nhất thời đại xx".

Thời Tấc Cẩn đã xem qua nhiều bộ phim kinh điển, anh cũng phải thừa nhận rằng, ngay giây đầu tiên kết nối video, vẻ điển trai của Anouchka làm anh ngỡ ngàng.

Anouchka trong video không uy nghiêm như trong thiết lập, nhưng lại rất chân thực.

Tóc kẹp đại, cặp râu dựng đứng, mặc áo ba lỗ đen, trên mình hằn những vết sẹo dữ tợn, bàn làm việc bừa bộn, tay cầm hộp thuốc lá, nhíu mày nhai đầu thuốc lá lởm chởm.

Khi nhận ra cuộc gọi video được kết nối, đôi mắt khác màu liếc sang, sự bực bội và hung hăng trong đó tan biến như mây khói.

Hắn kinh ngạc nhìn vào camera, không hề đề phòng, rồi đột nhiên tập trung cao độ.

Đôi mắt khác màu từng được khen ngợi trong nguyên tác, con ngươi từ dạng tròn thành dạng kim.

Vẻ mặt ngơ ra nhưng lại vô cùng chăm chú, hệt như linh hồn đã bay đi mất.

...

Thời Tấc Cẩn nghĩ đến đây lại hít sâu, tiếng cười dần tan biến trong không khí.

Anh giơ tay lên nhìn, cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân.

Thời Tấc Cẩn nhìn nốt ruồi của mình, nhẹ bẫng nói: "... Đúng là ngây thơ."

Tác giả có lời muốn nói:

Cuối cùng cũng có thể dùng tài liệu sách tranh hoa đã mua cho chương này! Cành hoa của hoa sen, Sweet Pea, bách hợp, thuỷ tiên, lan dạ hương, mao lương, tulip và hoa sen bạc đều rất đẹp. Theo ý kiến cá nhân, cành hoa đẹp nhất là tulip và Sweet Pea đường nét tự nhiên vô cùng thu hút.



Weibo: 小寂小寂



Weibo: 咕噜咕噜前进

Bạn cần đăng nhập để bình luận