Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 137: Cốt lõi nguyên tác thứ hai

Lực lượng đủ sức đối đầu với quyền lực tối cao

✦✦✦

Thời Tấc Cẩn ấn nút gửi email hỏi thăm đã viết xong.

Hệ thống đột nhiên ghé vào lỗ tai anh nói: "Ba anh em nhà Tom may mắn thật! Hiahia! Nhờ yêm hướng dẫn từ xa mà trong ba anh em, em út Jimmy thăng tiến nhanh nhất! Mới nhập ngũ chưa đầy một tuần!! Jimmy đã được thăng thành trung sĩ!!"

Thời Tấc Cẩn nói: "Thời thế trớ trêu, tò vò thiếu hụt binh sĩ vừa độ tuổi, vậy cũng tốt."

"Nhưng cả ba vẫn đang thực hiện nhiệm vụ, dự kiến sẽ mất một thời gian nữa mới có thể kết nối lại Starnet."

Hệ thống không khỏi tranh công: "Thời sensei, đa số trẻ mồ côi ở nhà tế bần nơi Tom đến đều sống sót! Yêm đã sắp xếp một chút! Bây giờ những đứa trẻ mồ côi này đã may mắn được chọn đến Gamma!"

"Khi bọn nhỏ trưởng thành rồi! Anh sẽ có thêm trùng dùng!"

Hệ thống mô phỏng một âm thanh khạc nhổ về phía ghế lái: "Yêm nhìn ra đấy! Trùng tóc tím kia có ý đồ không tốt với anh! Yêm sẽ cố gắng chăm sóc mấy bé trùng kia, ăn trộm thêm dịch dinh dưỡng cấp cao! Cố gắng giúp anh nuôi dưỡng một Fate Wynne cấp cao! Lúc đó không cần anh ta đi theo nữa!"

Thời Tấc Cẩn: ...

Hệ thống sẽ chẳng thể nào thấu hiểu được cảm xúc của một trùng kỳ thị đồng tính, phải tự nguyện ở bên cạnh nguồn gây dị ứng mọi lúc mọi nơi.

Chỉ chốc lát sau, họ đã đến học viện quân sự Ottowen mới xây trên hành tinh Gamma.

Vừa đặt chân xuống, Thời Tấc Cẩn một lần nữa chấn động trước trí tưởng tượng và sức mạnh khoa học kỹ thuật của trùng tộc tương lai!

Trường quân đội Ottowen mới xây trên hành tinh Gamma là một thành phố trên bầu trời!

Vô số robot bay lượng xây dựng trên không trung, vận chuyển vật liệu thép, xây dựng trường học mới như đang dựng tổ ong mới.

Hình ảnh toàn cảnh học viện quân sự Ottowen không được lưu hành trên Starnet.

Bách khoa toàn thư Starnet ghi chép: Kiến trúc của mỗi trường quân sự Ottowen đều khác nhau, tùy thuộc vào địa hình hành tinh.

Lần đầu tiên Thời Tấc Cẩn nhìn thấy trường quân sự cấp cao của tộc ong, cấu trúc tổ ong nguyên sơ mà cầu kỳ lơ lửng giữa không trung, những con robot xây dựng mở rộng từng chút một, khiến cho kết cấu thép này trở nên to lớn hơn.

Cổng, quảng trường, tháp chuông và vô số tòa nhà cơ sở được sinh ra từ hư vô, hệt như một bữa tiệc ma thuật kỳ diệu!

Phó quan Jack kiên nhẫn đứng một bên chờ cả nhà họ nhìn ngắm 5 phút mới lạnh lùng nói: "Đi đi, đừng ngẩn ra đó làm gì."

"Ừm ừm." Thời Tấc Cẩn nở nụ cười giả lả, dẫn theo tụi nhỏ đi theo.

Trường quân sự Ottowen trên Gamma vẫn chưa hoàn thành xây dựng, các con đường đăng ký và đặt chỗ đều được đơn giản hóa.

Jack là một quân thư cấp cao, lấy thân phận của cậu ta làm đảm bảo, 30 phút sau, tò vò Amy đã nhận được suất dự bị nhập học vào trường quân sự Ottowen, chỉ cần đợi đến lần trưởng thành thứ hai, trường học cũng được xây dựng xong, vậy có thể nhập học bất cứ lúc nào.

Họ nhanh chóng quay lại xe, hướng đến điểm đến tiếp theo.

Sau nửa tiếng di chuyển bằng xe bay, tốc độ chậm lại. Phó quan Jack ở ghế lái, dùng trí não gửi tin nhắn cho Thời Tấc Cẩn.

J: [Thưa ngài Fate, xin hãy nhìn ra ngoài cửa sổ.]

Thời Tấc Cẩn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, vừa nhận được tin nhắn liền ngước nhìn ra ngoài cửa sổ.

Chiếc xe bay lướt vào một khu vực lục địa với khí hậu ôn hòa. Nhìn từ trên cao xuống, các mảng kiến tạo địa chất có phần tương tự như mảng Bắc Mỹ của trái đất, kết hợp cả biển và đất liền. Bề mặt đất phủ một màu xanh tươi tốt, sóng xanh vỗ bờ.

Đúng lúc, màn hình trí não trên xe cũng đang trình bày về khu vực lục địa này: "Chào mừng bạn đến với lục địa số 99 có thể sinh sống trên hành tinh Gamma! Nơi đây có hệ thống kiểm soát khí hậu hoàn hảo nhất, lục địa nối liền với đại dương, diện tích đất liền là xxxxx triệu km vuông, độ cao tối đa của núi trên lục địa là xxxx mét! Điểm thấp nhất là xxxxx mét dưới mực nước biển! Khu vực sinh sống này có hệ sinh thái hoàn chỉnh nhất trên toàn hành tinh Gamma! Có thể nuôi dưỡng hơn 4000 loài động vật hoang dã từ bốn vùng sao! %GDP nông nghiệp tự nhiên hàng năm của Gamma cấp cao đều đến từ khu vực này!"

"Lục địa số 99 của hành tinh Gamma! Cơ hội đầu tư siêu hoàn hảo! Khoáng sản dồi dào! Vùng đất trù phú của mật ong và sữa! Bây giờ đang mở bán đấu giá sôi nổi! Trùng có hứng thú hãy liên hệ ngay ---!" Giọng AI giới thiệu hừng hực khí thế, vừa dứt lời về lục địa này liền nhanh chóng bắt đầu giới thiệu lục địa số 100.

Thời Tấc Cẩn lặng lẽ chiêm ngưỡng khung cảnh.

Vùng đất này mang vẻ đẹp kỳ ảo như trong phim ảnh thời Jura và Avatar, núi non hùng vĩ, những loài chim có bộ lông rực rỡ sặc sỡ thỉnh thoảng bay lượn ở độ cao thấp, đại dương trong xanh như một viên pha lê xanh ngọc nguyên vẹn.

Lúc này vòng tay trí não của anh lại rung lên lần nữa.

Thời Tấc Cẩn không cúi đầu, ánh mắt vẫn bị cảnh đẹp ngoài cửa sổ thu hút, anh chạm nhẹ vào tai nghe Bluetooth, tin nhắn văn bản được chuyển đổi thành giọng nói.

"Tư lệnh Cash đã mua lục địa thích hợp sinh sống này, hiện đang phối hợp với các hành tinh y tế hợp tác với Biệt động để điều động công nghệ y tế tiên tiến nhất đến đây xây dựng thành phố y tế trong vòng một tuần. Tôi cũng đã dự trù sẵn một đội xây dựng trên hành tinh Gamma."

Tin nhắn của Jack được AI chuyển thành giọng nói: "Bây giờ, quyền sở hữu khu vực lục địa này thuộc về ngài. Ngài muốn xây dựng biệt phủ theo phong cách nào? Trong vòng ba ngày, đội thi công xây dựng sẽ mang đến cho ngài tác phẩm hoàn hảo nhất."

"Nếu ngài không ưng ý với lục địa có mùa xuân vĩnh viễn này, thì tư lệnh còn mua thêm một cực địa số 104 có tuyết rơi quanh năm, chỉ mất 1 giờ 20 phút để di chuyển đến đó. Địa hình mảng cực địa nhỏ hơn một chút, chỉ bằng một nửa lục địa mùa xuân vĩnh viễn số 99."

Thời Tấc Cẩn:...

Chờ chút?

Anouchka mua hai cái gì làm nơi ở?

Thời Tấc Cẩn mở tài khoản của Anouchka, màn hình màu xám báo mất kết nối.

...

Cùng lúc đó, Mắt Mèo.

Nhà thờ Thánh Điện.

"Đúng là hiếm thấy, vậy mà ông lại đến trễ?" Trong ba trưởng lễ nghi, trưởng lễ nghi vừa được thăng chức năm ngoái nói.

"Tới đi, cầu nguyện trước." Trưởng lễ nghi cao tuổi nhất trong ba vị nói.

Gabriel mỉm cười: "Xin thứ lỗi."

Theo nghi thức truyền thống, họ tập trung cầu nguyện.

Cầu nguyện xong, ba trùng bước qua vô số dải lụa đỏ thẫm rủ xuống từ mái vòm, tiến đến phòng họp phía sau nhà thờ.

Trùng ngồi xuống, hàn huyên đôi ba câu theo phép xã giao.

Trưởng lão lễ nghĩ đã bước vào giai đoạn suy yếu, đi thẳng vào vấn đề chính: "Gabriel, sức khoẻ của quý ngài Valentine trong tuần qua thế nào?"

Một tay Gabriel nắm chuỗi cầu nguyện, cụp mắt nhẹ nhàng kể lại chi tiết tình hình gần đây của Valentine cho hai trưởng lễ nghi khác.

...

Gần một tiếng sau, cuối cùng Gabriel nói: "... Chỉ có vậy thôi, đứa bé hơi nghịch ngợm, gần đây lại tìm ra một số trò mới, thời gian ngủ ít hơn tuần trước một tiếng, hai ngày nay tôi sẽ trông chừng để đứa bé ngủ bù."

Trưởng lão lễ nghi: "Quý ngài Valentine ham chơi, ông đừng luôn nuông chiều quá mức, đừng tiếc việc dạy dỗ đúng mực, trong suốt thời thơ ấu của tất cả quý ngài cấp A, ngài Valentine đã có tự do chưa từng có."

"Đứa trẻ này không cần quan tâm đến quan hệ gia tộc, cũng không cần nể nang sắc mặt của trùng cái nhà nào, càng không cần nhẫn nhịn những trùng cái mà đứa bé không thích. Con một của trùm quân sự tại Bắc Cực, hay trùng thừa kế của đế chế y tế khổng lồ tại Nam Thập Tự, chỉ vì ngoại hình không hợp mắt đứa trẻ ấy, mà ông hoàn toàn cắt đứt những mối quan hệ này. Cho đến nay, bạn đồng hành bên cạnh đứa trẻ ấy vẫn chỉ có trùng thừa kế nhà Jeanine. Tuy Jeanine ở Liên minh Thủ đô rất tài năng, nhưng thế giới không chỉ xoay quanh Liên minh Thủ đô."

Trưởng lão lễ nghi lắc đầu: "Gabriel, không thể vì quý ngài Valentine không thích hoặc không muốn tiếp xúc với ai mà ông gạt bỏ trùng đó khỏi vòng xã hội của ngài ấy."

"Nếu tôi nhớ không nhầm, ngài Valentine vẫn chưa học thuộc hết Thánh Điển, gần đây ngài ấy đã học đến chương nào rồi?"

Gabriel bóp nhẹ chuỗi cầu nguyện, vẫn không ngước mắt lên, mi bạc như rèm che, cong môi mỉm cười: "Lắng nghe lời dạy bảo của ngài."

"Gần đây đứa bé đã học đến chương 100, sau khi trải qua tháng trưởng thành, tôi sẽ thúc giục đứa bé sớm hoàn thành."

Trưởng quan lễ nghi nhỏ tuổi hơn ngồi nghe từ đầu đến cuối, trợn mắt ngạc nhiên, không kìm được chen ngang: "100? Ôi trời Gabriel à, Thánh Điển có tổng cộng 400 chương, năm nay ngài ấy sắp 18 tuổi rồi mà mới thuộc được một phần tư?"

Trưởng lão lễ nghi thở dài: "Tuy phần lớn quý ngài cấp A đều học qua loa cho xong, phải nhờ quan lễ nghi nhắc nhở nội dung Thánh Điển, Gabriel tốc độ thúc giục tiến độ của ông thật sự quá..."

Gabriel không nói lời nào, cụp mắt mỉm cười.

"Thôi vậy."

Trưởng lễ nghi nhỏ hơn nói: "Ít ra ông cũng đang rất quan tâm đến sức khoẻ của quý ngài, còn việc giáo dục thì có thể bổ sung sau. Kiểu này thì ông sẽ bên đứa bé ấy cả đời mất."

Gabriel mỉm cười nói: "Làm sao có thể chứ? Khi quý ngài Valentine trưởng thành, tôi sẽ bắt đầu dạy dỗ nghiêm khắc, đến lúc đó xin các ngài đừng can thiệp quá nhiều vào việc giáo dục của tôi."

Cả hai trưởng lễ nghi đều lộ ra vẻ không tin.

Nhưng họ không nói gì thêm, mỗi trưởng quan đều có phương pháp giáo dục riêng, ranh giới rõ ràng.

"Nói chuyện khác đi."

Trưởng lễ nghi nhỏ tuổi chuyển sang chủ đề khác: "Gần đây có hiện tượng dị thú xảy ra ở phía Đông vùng sao Tây Tiên Nữ, 10% lục địa chuyên sản xuất tài nguyên cho Mắt Mèo bị phá huỷ."

Trưởng lễ nghi nhỏ tuổi chán ghét nhíu mày: "Trận dị thú này là loại ô nhiễm hiếm gặp, 10% lục địa sản xuất bị phá huỷ hoàn toàn không thể canh tác lại, khoáng sản và nguồn nước trên hành tinh bị ô nhiễm nặng. Bắt đầu từ tháng sau, một số thực phẩm đặc biệt dành cho Mắt Mèo sẽ giảm sản lượng 30%, một số món ăn quý hiếm gần như tuyệt tích. Tôi đề nghị xem xét lại đề nghị hồi trước của tôi."

Trưởng lễ nghi nhỏ tuổi thản nhiên nói: "Tôi đề nghị cắt giảm một phần chi phí thức ăn đặc biệt của quý ngài, hủy bỏ quyền sử dụng ngang hàng với quý ngài cấp A trong vấn đề này. Cấp nào thì dùng quy định mức đó, trưởng lễ nghi thế hệ trước của Thánh Hội quá rộng lượng, luôn muốn quan tâm đến tất cả các quý ngài."

"Ngay từ khi còn nhỏ, một số quý ngài đã thể hiện rõ sự khác biệt về cấp bậc."

"Da dẻ không được đẹp, tính khí thất thường, khả năng phân tích khiến trùng thương cảm. Những quý ngài trưởng thành có gen trượt dốc xuống cấp D - F lại được hưởng chế độ ăn uống đặc biệt ngang với quý ngài cấp A quả thực là lãng phí tài nguyên."

Trưởng lễ nghi nhỏ hơn nói: "Tôi đề nghị một lần nữa, hãy hủy bỏ đặc quyền đã thấy trước tương lai của những quý ngài vị thành niên này, điều này không có lợi cho việc củng cố quyền lực..."

"Malorian!"

Trưởng lão lễ nghi nghiêm khắc ngắt lời: "Đề nghị quá cực đoan! Mắt Mèo đối xử với tất cả quý ngài vị thành niên như nhau, đây là nơi bảo vệ và thiên đường cho tất cả quý ngài. Thiên đường công bằng công chính, không thể và không nên tồn tại thứ bậc phân biệt đối xử đáng sợ."

Trưởng quan lễ nghi nhỏ tuổi: "Nhưng!... "

Bọn họ rùm beng.

Gabriel lẳng lặng ngước mắt nhìn trưởng lễ nghi nhỏ tuổi ở phía bên kia bàn họp: Malorian Perron, con của gia tộc phái chủ chiến của Toà án, một tín đồ cuồng nhiệt với quý ngài có huyết thống cấp Thánh cao quý tự nhiên.

Họ không thích những quý ngài có huyết thống thấp kém, không thích những quý ngài sinh ra từ phôi trứng đông lạnh.

Gabriel lại cụp mắt xuống, suy nghĩ về món quà tạ lỗi cho Fate.

Vụ án 1980.

Năm đó gia tộc Perron thuộc phe Toà án là những trùng đầu tiên ủng hộ quan điểm giết sạch của Liên minh Thủ đô, mà họ cũng là trùng đầu tiên ra lệnh cho trùng bảo vệ xông vào bệnh viện đập nát.

"Hai vị, xin hãy ngừng tranh cãi vô nghĩa."

Gabriel lên tiếng cắt ngang cuộc cãi vã của hai trưởng lễ nghi: "Hôm qua phía Đông vùng sao Tây Tiên Nữ bùng phát dị thú, khu vực ô nhiễm thực vẫn chưa được đo lường chính xác, nhưng chắc chắn lục địa tài nguyên bị ô nhiễm dẫn đến giảm sản lượng thực phẩm đặc biệt trong năm tới là một sự thật không thể chối cãi."

Gabriel nói với trưởng lão lễ nghi trước: "Xin ngài đừng vội từ chối đề nghị của trưởng lễ nghi Perron. Nếu diện tích ô nhiễm đo cao hơn 10% và nghiêm trọng hơn, vậy phân phối thực phẩm đặc biệt sẽ trở thành một vấn đề lớn."

"Chi bằng chúng ta tìm một giải pháp trung lập."

Gabriel quay sang nhìn trưởng lễ nghi nhỏ tuổi, ấm giọng đề nghị: "Ngài nên cử một anh em trong gia tộc đi điều tra, chia một phần Quân đoàn 3 cùng phối hợp bảo vệ."

Gabriel tiếp tục nói với trưởng lão lễ nghi: "Nếu khu ô nhiễm quá nhiều, chúng ta có thể ngừng nhập khẩu thực phẩm đặc biệt từ các khu này, chọn đặc sản từ các khu khác để tạm thời bù đắp cho thiếu hụt này."

"Đừng vì những vật vô tri mà làm tổn hại tình bạn của chúng ta, hãy suy nghĩ về đề nghị của tôi."

Trưởng lão lễ nghi im lặng một lát rồi nói: "Malorian, còn suy nghĩ của cậu."

Trưởng lễ nghi nhỏ tuổi hừ một tiếng: "Tôi sẽ cử anh em ruột của tôi đi, con thứ trực hệ của Perron, đủ trọng lượng rồi chứ."

Trưởng lão lễ nghi: "Vậy tạm ngưng nhập khẩu từ phía Đông, ngài cử trùng đi điều tra mức độ ô nhiễm thực sự, chúng ta sẽ bàn lại đề xuất của cậu dựa trên mức độ ô nhiễm."

Gabriel mỉm cười: "Việc tốt nhiều trắc trở, Malorian, dặn dò anh em cẩn thận."

...

"Thời sensei, yêm đã kiểm tra tin nhắn từ tài khoản IP Mắt Mèo theo yêu cầu của anh đã có kết quả rồi! Mười phút trước, một tài khoản lạ từ IP Mắt Mèo đã gửi yêu cầu kết bạn với tài khoản streamer của anh!" Hệ thống báo cáo tình hình bên tai Thời Tấc Cẩn.

Thời Tấc Cẩn nhấc nhẹ bịt mắt, lờ đờ mệt mỏi: "Lúc này à?"

Hành tinh Gamma 19 giờ, tối thứ sáu.

Hôm nay Thời Tấc Cẩn trải qua một ngày kinh hoàng.

Hai tiếng trước, anh thuyết phục Jack tạm thời chuẩn bị cho họ một căn nhà trong lục địa "bình thường" làm nơi ở. Xung quanh có trùng ở, gần đó có khu thương mại là khu dân cư có thể thấy trùng đi lại khi ra ngoài.

Mua một mảng lục địa làm nơi ở tạm thời quả là ngoài sức tưởng tượng của Thời Tấc Cẩn về "nhà ở".

Bình thường ai ở công viên kỷ Jura chứ!

Sau một ngày bận rộn, Thời Tấc Cẩn tạm thời không có việc gì cần làm. Jack lấy cớ rời khỏi tầm nhìn của bọn trẻ, chuyển đến căn biệt thự bên cạnh Thời Tấc Cẩn, trở thành quản gia trong tối luôn sẵn sàng phục vụ.

Sau khi ăn tối cùng bọn trẻ vào buổi chiều, Thời Tấc Cẩn lập tức vào phòng ngủ mới vệ sinh cá nhân, dự định chợp mắt đến tám giờ tối, dành 50 phút để hoàn thiện bản thảo cuối cùng của Quân Y, nhưng trước 8 giờ tối hệ thống đã gọi anh dậy.

Thời Tấc Cẩn buông tay, che mắt lại bằng miếng bịt mắt, nhắm mắt nghỉ ngơi hỏi: "Tài khoản lạ này ghi chú gì vậy? Đáng để cậu đánh thức tôi."

"Từ khóa đặc biệt là Hakuna Matata! Tài khoản VV bị Gabriel lấy trộm, giờ không thể là VV được nữa, tài khoản này chắc chắn là Gabriel!!" Hệ thống ồn ào nói.

Thời Tấc Cẩn than nhẹ một tiếng, tỉnh táo hơn một chút, thấy lạ cau mày lẩm bẩm: "Sáng nay mới nói chuyện khoảng 8 giờ, ông ta không cần làm việc cũng không cần suy nghĩ thời gian... ? Sao bây giờ lại tìm tới?"

"Hộp thoại yêu cầu kết bạn còn viết thêm những thứ khác!"

Hệ thống đọc to lên một cách ngạc nhiên: "Tôi đã chuẩn bị một món quà phù hợp, có thể không phải là lời xin lỗi cao nhất, nhưng tôi nghĩ ngài sẽ hài lòng."

"Thứ gì?"

Hệ thống bỗng lag, nói: "Hai ngày nữa, ngài sẽ được chiêm ngưỡng hộp sọ của con thứ trực hệ gia tộc Perron được đặt trong hộp nhung sang trọng, hệt như đang say giấc nồng. Tôi tin ngài sẽ thích video này, nếu ngài bằng lòng đến Carnival, ngài có thể mang chiếc hộp mẫu vật trang nhã này về làm vật trang trí lò sưởi."

Thời Tấc Cẩn hoàn toàn tỉnh táo.

Anh đã đọc qua toàn bộ hồ sơ vụ án năm 1980, gia tộc Perron là phe chủ chiến cực đoan đầu tiên của Toà án đề xuất tiêu huỷ toàn bộ 100 quả trứng ấp nở trong các bệnh viện.

Trong trang cuối cùng của vụ án 1980 mà gia tộc Belin gửi đến, họ đã tóm tắt cho streamer Fate về tình hình phân bố quyền lực hiện tại của Mắt Mèo, ngầm mỉa mai Gabriel: Tuy nó là một trong ba trưởng lễ nghi, nhưng nó là đứa tầm thường nhất trong ba trưởng lễ nghi!

Trùng có quyền lực nhất là trưởng lão lễ nghi, trùng được Toà án coi trọng nhất là trưởng lễ nghi trẻ được thăng chức vào năm ngoái: Malorian Perron.

Thời Tấc Cẩn mở lời đề nghị kết bạn từ tài khoản lạ, đó là lời mời kết bạn từ tài khoản ẩn danh sẽ tự huỷ sau khi xem. Anh mở ra xem, 1 giây sau, nội dung ghi chú đã biến mất.

Thời Tấc Cẩn hít vào một hơi nhẹ.

Nếu anh thực sự là [á thư Fate cấp cao đang tìm kiếm hậu duệ trùng đực của gia tộc], thì [streamer Fate] có tính cách lạnh lùng quyết đoán trong giao tiếp chắc chắn sẽ hài lòng với món quà này.

Gabriel định chặt đầu anh em ruột của một trưởng lễ nghi Mắt Mèo khác làm quà hoà giải.

Gabriel điên rồi sao? Y muốn dùng đầu của một đặc quyền làm hoà giải!

Phải lập tức xem chương nguyên tác liên quan tới Gabriel, y lấy đâu ra tự tin mà có thể chặt đầu một đặc quyền trong vòng 2 ngày!

Thế lực mà Gabriel đang âm thầm kiểm soát mạnh đến mức nào?

Vừa nghĩ đến việc nhân vật này lại xuất hiện những bí ẩn mới, Thời Tấc Cẩn lập tức ngồi dậy, ấn thái dương, đứng dậy đi vào nhà tắm dùng nước lạnh để tỉnh táo.

Hệ thống hỏi: "Vậy tối nay anh vẫn sẽ livestream sớm hơn dự định à? Hay là dời livestream lại? Xử lý yêu cầu trò chuyện của ông ta trước? Ông ta đang sốt ruột! Anh có thể nhân cơ hội này để nắm điểm yếu của ông ta!"

"Livestream theo kế hoạch đã định, càng nhanh nhận được phản hồi từ Gabriel, càng không thể xáo trộn kế hoạch của chúng ta."

"Đôi khi, chủ động đẩy nhanh tiến độ cũng là một cách để làm nhiễu loạn nhận thức."

Thời Tấc Cẩn lau khô mặt, nói: "Hiểu rõ ông ta trước rồi mới tính tiếp."

Thời Tấc Cẩn trở về phòng ngủ, ngồi xuống sau bàn làm việc rồi nói: "Mở chương mới liên quan tới ông ta."

Hệ thống: "Rõ!"

Nội dung 2 chương nguyên tác hiện ra trong đầu Thời Tấc Cẩn.

Điều bất ngờ là chương 2 mới mở ra hóa ra là chương nối tiếp!

Anh đọc lướt qua nội dung, cảm thấy vi diệu. Trong chương nguyên tác mở khoá về Gabriel, vai chính không phải Gabriel mà là VV.

Trong hai chương này, Gabriel, Gabriel xuất hiện từ góc nhìn của VV.

Tác giả nguyên tác miêu tả Gabriel từ góc nhìn của VV, y là một thầy giáo đáng tin, dịu dàng, chu đáo và dường như có thể làm được mọi thứ.

Thời Tấc Cẩn cũng thấy hợp lý. Nhân vật Gabriel được định hình ở chương 100, vốn là một vai phụ, vừa thúc đẩy sửa chữa vừa thúc đẩy cốt truyện. Đồng thời, cách viết này cũng có thể ngụ ý rằng: Trọng tâm hoạt động của nhân vật Gabriel chỉ có VV, y vừa là vai phụ vừa là cái bóng sau lưng VV.

Thời Tấc Cẩn lướt nhanh qua một lần, sau đó đọc kỹ lại một lần.

[...

...

"Thầy ơi, anh ta làm con hơi sợ." Valentine nói.

"Ai?" Giọng nói nhẹ nhàng hỏi.

"Anouchka Cash." Valentine cúi đầu, nắm cành hoa, hái lá.

Buổi chiều nắng ấm áp ở Mắt Mèo, không khí thoang thoảng hương thơm, Valentine bực bội nhổ lá, nhíu mày.

"Con phải đính hôn với anh ta sao? Suốt một năm qua, con chỉ gặp anh ta có bốn lần. Thầy ơi, con đã cố gắng hoà hợp với anh ta rồi, nhưng 100 tin nhắn con gửi chỉ có 10 tin được hồi âm."

"Hơn nữa! Trong số những tin nhắn đó 5 tin nhắn bảo con đi tra cứu bách khoa toàn thư Starnet."

Valentine tức giận nói: "Nghe như thể con đang bám theo anh ta, theo đuổi anh ta không bằng, con không thích kiểu này, con cũng không muốn sau này cứ như vậy, con không muốn đính hôn với anh ta."

Thầy đưa cho Valentine một chiếc kéo vàng nhỏ, nhẹ nhàng nói: "Dùng kéo, cành hoa có gai."

Valentine ngẩng đầu lên, vươn tay ra nắm lấy dây pallium của thầy giáo, giống như khi còn nhỏ nũng nịu để xin xỏ, cậu hỏi: "Thầy ơi, có được không ạ? Con không muốn đính hôn với anh ta, huỷ bỏ cuộc họp thương lượng sau một tuần nữa đi mà."

"Hẹn hò lần thứ ba có thể hôn má và ôm, nhưng anh ta chẳng hề phản ứng, như tảng đá vậy." Valentine bĩu môi.

"Nhưng hồi trước con đã từng bảo, cậu ấy làm con cảm thấy thích ngay từ lần đầu gặp mặt sao?" Thầy giáo nhẹ nhàng hỏi, nắm lấy tay Valentine, kiên nhẫn: "Con còn nhớ những lời mình đã nói lúc đó không?"

"Vừa thấy gương mặt ấy, bất chợt ngường bước, ngay cả lúc nào Vlad đến bên cạnh cũng chẳng hay. Ánh mắt chỉ hướng về anh, tâm trí không tự chủ mà dõi theo một lúc." Thầy nói.

Giọng thầy giáo trầm ấm, êm ái bùi tai. Trước đây, Valentine chỉ từng nghe giọng nói tương tự trong phim ảnh và phim tài liệu của BBC.

Khi còn nhỏ, thầy thường đọc thơ ru cậu ngủ, nào thơ vui, thơ kỳ ảo, thơ ca ngợi vẻ đẹp thiên hà.

Giờ thầy giáo dùng giọng thơ du dương, êm ái lặp lại những lời cậu đã nói nửa năm trước, như đang ngâm nga một bài thơ được lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Valentine ngượng chín mặt!

Câu nói lúc nông nổi nhất thời lại bị thầy giáo như thư phụ nhớ kỹ, còn nhắc đi nhắc lại là cảm giác gì hả!

"Ahhhhh, thầy đừng nói nữa! Xấu hổ chết mất! Con có nói thế thật! Vì Cash đẹp thật mà! Lần đầu tiên con thấy khuôn mặt đẹp như vậy, lại còn là mắt uyên ương nữa."

(*) 鸳鸯眼: Mắt uyên ương, chỉ mắt mèo hai màu.

"Mái tóc của anh ta óng ánh như vàng mới tan chảy, cả trùng tỏa sáng, nhưng gương mặt lại lạnh lùng như sương giá, chênh lệch quá lớn, đương nhiên con sẽ nhìn thêm một lúc! Bây giờ không còn cảm giác đó nữa!" Valentine ngượng ngùng xoa tai đỏ ửng, xin tha: "Đừng nhắc nữa, đừng nhắc nữa."

"Hiện tại đã không còn cảm giác đó nữa sao? Thật không? Con suy nghĩ kỹ lại xem?" Tiếng của thầy ngày càng nhẹ nhàng.]

Đọc đến đây, Thời Tấc Cẩn cau mày, nhận ra có điều bất thường trong nguyên tác về Gabriel.

Bỗng anh linh cảm điều gì đó, lấy ra thẻ nhân vật của Gabriel. dùng ngón tay miết dòng chữ trong sách hướng dẫn: Gabriel đã từng vừa thấy đã yêu một quý ngài khi y 17 tuổi.

"Chẳng lẽ... " Thời Tấc Cẩn trầm tư, ban đầu anh không hề liên tưởng đến việc "yêu từ cái nhìn đầu tiên" trong thiết lập thẻ nhân vật của Gabriel với ấn ký trong truyền thuyết.

Nhưng nếu trong câu chuyện cuộc đời của Gabriel có thiết lập ẩn về ấn ký với quý ngài, sau đó lại nói về mối tình đơn phương thất bại, thì có nghĩa là y có phản ứng ấn ký với quý ngài, còn quý ngài thì không.

Thời Tấc Cẩn suy ngẫm, bỗng cảm thấy đây là chi tiết hợp lý do thế giới tự động tiến hóa bổ sung.

Theo nguyên tác, tuy Anouchka Cash xuất sắc về quân sự, nhưng không đồng nghĩa với việc không có nhân tài xuất chúng khác trong các lĩnh vực khác của xã hội trùng tộc.

Tác giả nguyên tác cố tình gán ghép cặp đôi này, thế giới bổ sung, Gabriel cố chấp chọn Anouchka khó khăn nhất. Tuy Anouchka đúng là thiên tài quân sự, nhưng mặt khác, nếu VV nói với Gabriel rằng mình có cảm giác đặc biệt khi lần đầu gặp Anouchka.

Gabriel rất có thể sẽ nghĩ rằng VV có phản ứng ấn ký với Anouchka, y dời tình cảm tiếc nuối với con ruột sang VV, mà VV kể vừa thấy đã thích cũng có thể bị Gabriel xem như ấn ký.

Thế thì, VV có thể bù đắp hoàn hảo cho hai tiếc nuối về tình thân và tình yêu của Gabriel.

"Tình thân, tình yêu." Thời Tấc Cẩn ghi chép lại hai từ khóa này, anh có linh cảm, đây sẽ là chìa khóa để giải mã.

Anh tiếp tục đọc tiếp.

[...

"Dạ." Valentine đáp lời, cậu hái bỏ những chiếc lá trên cành hoa, tay dừng lại bên cánh hoa, không nỡ lòng làm hỏng đoá hoa xinh đẹp này.

Valentine khéo léo xoay nhẹ cành hoa trong tay, nói: "Lúc đó bị vẻ đẹp của Cash thu hút, con chủ động tiếp cận anh ta nửa năm, nhưng anh ta đơ như cục đá, cũng không biết phối hợp, càng đừng nói đến trò chuyện."

"Con không thể tưởng tượng mình kết hôn với anh ta, sau khi kết hôn con sẽ chết vì buồn chán mất."

"Vừa hay, bây giờ con với anh ta chưa bắt đầu gì cả, từ chối cũng không sao chứ?" Valentine hỏi thầy.

Thầy luôn có thể giải quyết mọi phiền muộn cho cậu, khi có ý định hủy hôn, tất nhiên Valentine sẽ nói với thầy đầu tiên.

Thầy không lập tức đồng ý, cầm kéo làm vườn, tỉa tót vài nhành hoa thích hợp để cắm.

Khi Valentine ăn đến miếng bánh thứ ba, cậu mới chợt nhận ra thầy vẫn chưa trả lời.

Cậu ngẩng đầu lên nhìn một cách kỳ lạ, thầy đang dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa, hiền từ nhìn cậu.

Vậy mà thầy lại lơ đễnh?

Đôi mắt đen mà Valentine hết mực yêu quý đang nhìn xa xăm, tựa như suy nghĩ đã bay đâu mất.

"... Thầy? Thầy ơi?" Valentine vươn tay lắc cánh tay thầy, không vui nói: "Thầy Gabriel, thầy đồng ý đi mà!"

"Valentine, có lẽ con nên suy nghĩ lại."

Thầy hoàn hồn, dịu giọng bảo: "Dưới tầng mây, thế giới náo nhiệt như kính vạn hoa rực rỡ, mọi quý ngài sau khi trưởng thành đều có thể đăng ký du lịch liên sao, nhưng con là một tồn tại phi thường và không thể so sánh được, quý ngài cao quý nhất trong thời đại mới có gen gần cấp Thánh nhất. Tháng sau, Tòa án sẽ tổ chức lại đánh giá cấp Thánh cho con, luật pháp trước mặt con sẽ phải nhường bước."

"Thầy không cho con đi du lịch năm 18 tuổi cũng vì lý do này. Con yêu, con rất quý giá, vô số ánh mắt dưới tầng mây đều dõi theo con, muốn lợi dụng con để trục lợi."

"Họ sẽ nghĩ ra vô số cách để lấy lòng con, khiến con vui vẻ thoải mái, khiến con nghiệm niềm vui do họ tạo ra. Suốt một năm qua, thầy đều nhờ Vlad đi cùng con đến mọi bữa tiệc vì lý do này. Con yêu, con nên cẩn thận với những lời chân thành xuất phát từ những bữa tiệc."

Valentine im lặng lắng nghe.

Thầy giáo dang rộng vòng tay ôm cậu, Valentine tựa đầu vào vai thầy như hồi bé, nản lòng buông xuôi.

"Quả thật, trung tướng Cash mà con bảo tuy không khéo ăn nói, tính cách lạnh lùng, nhưng cậu ấy có thể vì một câu nói của con mà dốc sức chiến đấu, lấy chiến công hiển hách chưa từng có trong lịch sử trùng tộc làm quà tặng cho con. Tình cảm chân thành ấy chẳng lẽ không quý giá hơn những vẻ đẹp giả dối mà con thấy trong yến tiệc sao?" Thầy dịu dàng khuyên nhủ.

"Nhưng mà, anh ta đâu phải chỉ vì con mà chiến đấu chứ."

Valentine nhỏ giọng: "Năm nay dị thú bùng phát thường xuyên, anh ta lại mạnh mẽ như vậy, nghe nói anh ta là ứng cử viên kế vị mà tổng tư lệnh Biệt động ưng ý nhất, vậy anh ta ra tiền tuyến chiến đấu trong mỗi trận dị thú là điều đương nhiên mà? Anh ta là trừng thừa kế Biệt động, đây là một phần trong quá trình rèn luyện của anh ta."

"Con yêu, thầy rất vui khi con có thể nhạy bén nhận thức được điều này." Thầy xoa tóc Valentine rồi nói: "Con hãy nhìn xem, cậu ấy rạng rỡ và đầy hứa hẹn, sẵn sàng chia sẻ một nửa những gì chỉ thuộc về mình làm quà cho con, trên thế giới này còn món quà nào quý giá hơn hào quang này?"

"Giữa bao nhiêu trùng cái xuất sắc trong thời đại này, cậu ấy là trùng có gia thế, quyền lực, binh quyền và kinh tế phù hợp nhất đính hôn với con."

"Con yêu, con là viên ngọc quý sáng giá nhất của thời đại này, dĩ nhiên con xứng đáng được hưởng những điều tốt đẹp nhất."

Valentine bĩu môi, thầy nói đúng nhưng trong lòng cậu không mấy bận tâm.

So với những giá trị vật chất tầm thường được đề cao thái quá, Valentine trân trọng nửa kia có thể trò chuyện và thấu hiểu mình.

"Chưa hẳn."

Valentine túm lấy dây pallium của thầy, cứng đầu nói: "Đúng là anh ta giỏi nhất trong quân đoàn, nhưng bốn vùng sao không chỉ có quân đoàn, con nghĩ Vlad cũng rất tốt."

Valentine ngẩng mặt lên, rời khỏi vòng tay thầy giáo: "Vlad và con cùng tuổi, bọn con có nhiều chủ để nói hơn, so sánh cả hai với nhau, con thà kết hôn với Vlad. Tuy con không có ý định yêu đương với Vlad, nhưng ở bên Vlad thoải mái hơn Cash gấp trăm lần!"

"Vả lại! Nếu dùng lý do thích Vlad hơn để từ chối, dù họ có gây khó dễ cũng phải nghĩ đến gia tộc Jeanine ở Liên minh Thủ đô!"

"Vlad và con là bạn thân nhiều năm nay, bọn con thân thiết như anh em ruột vậy! Con sẽ đi nói với cậu ấy ngay, chắc chắn cậu ấy sẽ đồng ý diễn kịch với con!"

Valentine càng nói càng thấy khả thi, cậu nắm lấy cánh tay thầy lắc lắc: "Con không muốn đính hôn với Cash kia, thầy ơi, thầy ơi, thầy Gabriel ——"

Thầy giáo bị lắc qua lại đến mức không còn cách nào khác, đành nở nụ cười bất đắc dĩ, khẽ thở dài một tiếng.

Valentine lập tức vui mừng.

Cậu lại thành công!

Từ nhỏ chỉ cần thầy nở nụ cười như vậy, Valentine sẽ luôn đạt được điều mình mong muốn!

Valentine lại nhào vào ôm lấy eo thầy một cách vui vẻ: "Tốt quá! Cảm ơn thầy!"

Thầy cười nhẹ nhàng, hiền hoà bảo: "Thầy còn chưa đồng ý đâu."

"Con không quan tâm! Thầy! Thầy phải giúp con!" Valentine chơi xấu.

"Ừm. Vậy thì thế này nhé, Valentine, con cũng giúp thầy một việc."

Thầy dịu giọng nói: "Tương lai của Cash không thể đo lường, cậu ấy được tổng tư lệnh Biệt động và Quân đoàn 1 chống lưng, chúng ta không thể tùy tiện huỷ bỏ ngay lập tức, điều này không phù hợp với phép tắc xã giao."

"Vừa khéo tuần sau trung tướng Cash sẽ trở về từ cổng lỗ đen. Cả hai gặp nhau một lần nữa, trò chuyện kỹ càng tăng thêm cơ hội giao lưu gặp gỡ, thì về sau cũng dễ dàng từ chối hơn. Thầy sẽ giúp con hoãn ngày thảo luận đính hôn trước, con thấy thế nào?"

"Được!" Valentine lập tức liền cảm thấy như một gánh nặng đã được trút bỏ khỏi vai. Cậu đứng dậy rồi nói: "Thầy ơi! Con đi dự tiệc trà đây! Nhóm Eisen đang đợi con!"

"Đi đi, đi chơi vui vẻ."

Valentine vui vẻ bước ra khỏi khu vườn nhỏ, cậu chạy nhanh qua khúc quanh của bức tường hoa, bất chợt ngoảnh lại, thầy vẫn đang đứng dưới vọng lâu, dõi theo cậu.

Thấy cậu quay lại, thầy ưu nhã lễ độ hơi giơ tay trái lên, chào tạm biệt.

Ánh nắng chiều tà êm dịu mơ hồ phủ lên mái tóc của thầy. Ánh sáng vàng pha lẫn bạc lấp lánh, rực rỡ đến mức khiến Valentine cảm thấy chói mắt khó nhìn thẳng.

Nhưng cậu không để ý, chỉ mỉm cười với thầy giáo rồi rời khỏi khu vườn.

...

Niềm vui ngắn ngủi của Valentine không kéo dài được bao lâu.

Chỉ sau năm ngày, cậu nhận được một tin dữ:

"Cái gì?! Xin hãy nói cho tớ đó chỉ là trò đùa!" Valentine khiếp sợ thốt lên.

Eisen bạn tốt của cậu đưa cho cậu một chiếc vòng trí não: "Mấy ngày nay cậu chỉ chơi game 3D, bật chế độ chống làm phiền nên tớ không liên lạc được với cậu. Đây, cậu tự xem đi, cả Starnet đều lan truyền, giờ chỉ có cậu là không biết."

Valentine lập tức mở trí não, truy cập vào Starnet. Trên trang chủ của kênh tin tức treo một ảnh chụp báo tang đáng sợ.

[Thảm kịch! Gia tộc Jeanine ở Liên minh Thủ đô bất ngờ gặp họa lớn, gia chủ Nero Jeanine thiệt mạng tại điểm bùng phát dị thú!]

Valentine mở tin tức ra xem, nội dung chi tiết là nói về việc vùng sao Đông Thiên Cung và vùng sao Tây Tiên Nữ tổ chức hội nghị thường niên chung sớm hơn dự kiến... Một loạt các hội nghị kinh doanh mà Valentine không hiểu, gia tộc Jeanine là một trong những nhà tổ chức hội nghị lần này.

Do quyết định tổ chức sớm đột ngột gia chủ Jeanine chỉ dẫn theo bạn đời tham dự mà không dẫn theo trùng kế thừa.

Hiện tại khu Đông do gia tộc Jeanine đứng đầu, còn khu Tây do phe Toà án chủ trì đã thiệt mạng rất nhiều đặc quyền.

Lúc này Eisen đứng cạnh Valentine, lòng nặng trĩu: "Quá nhiều gia chủ đặc quyền đã chết... Thế lực khu Đông sắp có biến động lớn, cậu mau liên hệ với bạn Vlad Jeanine của cậu, đây là thời điểm thích hợp để lôi kéo Jea..."

"Đến lúc nào rồi!"

Valentine gào lên giận dữ với Eisen: "Thân sinh của Vlad đã chết rồi! Đừng có nói thế!"

Eisen nhún vai, đưa tay làm động tác kéo khóa miệng.

Valentine vội liên lạc với Vlad, nhưng lại không thể kết nối được. Cậu lập tức chạy đi tìm thầy.

...

"Thầy! Thầy!" Valentine nắm lấy chiếc vòng trí não, cuống quýt nói với thầy: "Con phải xuống gặp Vlad ngay! Cậu ấy đang rất suy sụp!"

Thầy vẫn bình tĩnh như mọi khi, nhẹ nhàng vỗ vai Valentine, mời cậu ngồi xuống.

Y nói: "Bình tĩnh đã, hai ngày đã qua kể từ khi biến cố xảy ra với gia tộc Jeanine. Vlad cần thời gian giải quyết vô số việc lặt vặt và thủ tục thừa kế."

"Lúc này cậu ấy đang rất bận rộn lại hỗn loạn nhất, trùng xung quanh đang lăm le nhòm ngó. Thân phận của con cao quý, không nên xuống lúc này, quá phô trương."

"Không, không! Thưa thầy! Thân phận của con cao quý, vậy con xuống dưới đó chẳng phải có thể làm chỗ dựa cho cậu ấy sao?" Valentine bứt rứt nắm tóc, nói năng lộn xộn: "Con phải giúp cậu ấy, thưa thầy, cậu ấy đang rất đau thương, con phải giúp cậu ấy!"

Thầy rót cho Valentine một tách trà cam thảo, khuyên: "Valentine, bình tĩnh nào. Nếu con xuống đó ngay bây giờ, mấy con linh cẩu tham lam ở Liên minh Thủ đô sẽ không tin con và Vlad chỉ là bạn bè đơn thuần."

Thầy của cậu nhẹ nhàng nhưng hờ hững: "Lòng tốt của con chỉ khiến đám linh cẩu hiểu lầm rằng con quá quan tâm đến Vlad, muốn che chở cho Vlad, muốn kết hôn với Vlad. Chúng sẽ nghĩ Vlad bây giờ mất đi bao nhiêu cũng có cơ hội vực dậy sau này, thế hệ sau của cậu ấy vẫn sẽ là huyết thống cao quý."

"Thời gian này con không nên tiếp xúc với Vlad Jeanine. Không chỉ trùng trong Liên minh Thủ đô nghĩ vậy mà quân đội đứng sau Cash cũng có thể nhắm vào gia tộc Jeanine."

Bỗng Valentine cảm thấy hơi lạnh.

Cậu run lên.

Thầy vươn tay ra nắm lấy tay cậu, dịu giọng bảo: "Valentine, bây giờ đừng xuống dưới, được không?"

Valentine cảm thấy như vậy không đúng.

Lòng tốt không nên trở thành lý do để bị tấn công.

"Con yêu, con yêu." Thầy thầm thì, đưa tay lau nước mắt lăn dài trên má Valentine.

Valentine nghẹn ngào: "Không đúng."

Thầy ngồi xuống bên cạnh Valentine, ôm cậu vào lòng, nhấc tách trà lên thổi nguội, đưa đến môi Valentine dỗ dành: "Đây là trà an thần, con uống một chút rồi đi ngủ. Có lẽ điều này không đúng, nhưng đây là điều tốt nhất cho Vlad lúc này."

Valentine nắm chặt vạt áo trước ngực, uống trà ngọt.

Thầy giáo vỗ nhẹ vào lưng Valentine, chẳng mấy chốc cậu đã cảm thấy buồn ngủ.

"Thầy... thầy." Valentine đưa tay ra nắm lấy dây pallium trước ngực thầy, lẩm bẩm nói: "Giúp Vlad, cậu ấy đang hoảng sợ lắm rồi, xin thầy giúp cậu ấy..."

Giữa cơn mê man, Valentine nghe thấy tiếng thở dài quen thuộc.

Thầy mỉm cười nói: "Được."

"Ngủ đi, con yêu."]

Thời Tấc Cẩn khẽ nói: "Thì ra vậy, chẳng trách lại ghi chú như thế."

Sinh ra để thúc đẩy HE, có trách nhiệm cắt đứt mọi khả năng đi sai đường của Valentine.

Khi Valentine có thể có CP với nam phụ Vlad, tác giả nguyên tác bắt đầu giết các vai phụ để cân bằng cục diện. Gabriel đóng vai trò thúc đẩy, chính là đại diện của kẻ thi hành phán quyết trong thế giới này.

Tuy gia tộc Jeanine mạnh hơn Gabriel.

Nhưng chỉ cần tác giả nguyên tác muốn, giết vai phụ chỉ là một nét bút dễ như trở bàn tay.

Vậy nên Gabriel là hiện thân cho chấp niệm HE của tác giả nguyên tác, y chỉ cần làm những việc có lợi cho HE thì sẽ thành công 100%.

Thời Tấc Cẩn đã nắm bắt được điểm mấu chốt nguy hiểm cuối cùng của lá bài Gabriel này.

Anh vừa cảm thấy nhẹ nhõm, vừa cảm thấy rắc rối chưa từng có.

Nếu Anouchka đại diện cho nóc nhà sức mạnh quân sự của thế giới này.

Vậy thì Gabriel chính là hiện thân của luck chúa trong thế giới này.

Gabriel quyết tâm thủ tiêu một tồn tại, dù tỷ lệ thành công chỉ 0.5%, dù quá trình gian nan và dài dòng, dù cần dày công sắp đặt như giăng lưới nhện, dù phải hy sinh nhiều thứ và bỏ ra bao nhiêu tâm sức.

Song, đến cùng y vẫn sẽ thành công.

Một hai lần may mắn có thể khiến người ta đánh giá thấp năng lực của y, cho rằng mọi thứ chỉ là do ăn may, nhưng nếu "vận may" luôn mỉm cười với nhân vật này, đó mới là điều đáng sợ.

Dù bản thân Gabriel không hề biết mình được trao cho đặc ân gì, nhưng một kẻ bị gia tộc trục xuất lại có thể khuấy đảo cục diện Liên minh Thủ đô, lật đổ mọi thứ để lên vị trí cao nhất, nắm quyền tại Mắt Mèo, còn thành công nuôi dưỡng một trùng đực gần cấp Thánh nhất suốt 70 năm qua...

Thời Tấc Cẩn cảm thấy, Gabriel hẳn đã ý thức được mình có điều gì đó khác biệt.

Y cũng đã tận dụng tối đa điều này, không thiếu mưu mô và may mắn, chẳng trách dù bị gia tộc trục xuất vẫn có thể trở thành nhân vật quan trọng của một trong ba thế lực.

Thời Tấc Cẩn lấy thẻ nhân vật của Gabriel ra xem lần nữa, khi nhìn thấy dòng chữ liên quan đến quả trứng quý giá thất lạc, anh không khỏi bật cười vì hoang đường trớ trêu.

Điểm yếu về cảm xúc mà thế giới sắp đặt cho Gabriel là bất hạnh duy nhất trong cuộc đời may mắn của y.

Hệ thống nghe Thời sensei phân tích xong, suy nghĩ một lúc, bỗng ngộ ra: "Hiểu rồi! Gabriel đến sòng bạc Macao chơi xúc xắc, ném cho vui mà khiến nhà cái thua sạch tiền! Ý là vậy hả!"

"Cách ví von của cậu... Nếu sòng bạc tồn tại trong thế giới này thì tạm coi là đúng." Thời Tấc Cẩn gật đầu.

Hệ thống: "Đáng sợ quá..."

Thời Tấc Cẩn hơi gật đầu: "Ừm, đúng là đáng sợ."

Hệ thống thở dài thườn thượt, 123: "Thời sensei quạc quạc QAQ!!! Trùng đó đáng sợ lắm đó!!! Ông ta có thể bắt A567 đi luôn không!!"

"Sau đó A567 thà chết cũng không theo! Cả hai lao vào đánh nhau, trời đất rung chuyển!"

"Bắt... ai?"

Thời Tấc Cẩn bất lực ấn trán: "Ông ta đáng sợ thật, nhưng cậu đừng sợ đến thế. Quan trọng hơn, cậu đừng xem kho phim truyền hình thế kỷ 21 trong đầu tôi nữa."

Hệ thống: "QAQ"
Bạn cần đăng nhập để bình luận