Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc
Chương 142: Sắp xếp
Mấy ông cố nội trên Mắt Mèo
✦✦✦
"Khụ khụ!"
Hệ thống nói: "Yêm sẽ kể lại từ đầu!"
"Đêm qua khi anh ngủ, thế giới đã thay đổi hoàn toàn!"
"Đầu tiên là cổ phiếu của tập đoàn giải trí đã tăng vọt!"
Thời Tấc Cẩn có hơi khó hiểu: "... Chuyện này cũng là việc lớn sao?"
Biến động giá cổ phiếu trên thị trường là điều bình thường.
Hệ thống nói: "Cũng kiểu thế á! Trước đây công ty giải trí độc quyền, cổ phiếu bán lẻ ít mà đắt, tự xưng là công ty đại chúng nhưng thực chất vẫn là doanh nghiệp gia tộc. Trùng tộc khác với con người thế kỷ 21, họ quan tâm đến lợi ích chiến tranh hơn, không coi trọng cổ phiếu của công ty thương mại."
"Đôi khi, chỉ một đợt dị thú cũng đủ để huỷ diệt hành tinh có trụ sở của một đế chế thương mại. Đối với trùng tộc có tư duy chiến tranh truyền thống, những công ty thương mại này chẳng khác gì hàng hóa tiêu dùng nhanh."
"Các công ty công nghệ khác, như trong lĩnh vực công nghệ y tế và công nghệ số lại là một đường đua khác, có cách chơi riêng."
Hệ thống nói: "Nhưng sau một đêm anh thông báo đã thay đổi hoàn toàn nhận thức của trùng tộc về tài sản ảo, trực tiếp đập tan tư tưởng truyền thống của một bộ phận trùng tộc hiếu chiến! Nhưng, không có trùng nào có thể kịp thời thành lập công ty giải trí ngay trong đêm để mời anh, nên Liên minh Thủ đô, các gia tộc ngoài liên minh và các gia tộc thuộc phe quân đoàn đang vung tiền mua cổ phiếu của công ty giải trí."
"Hahahaha, Crawford Morgan hoảng hồn đến mức sửa đổi quy định ngay trong đêm, đặt ra giới hạn cổ phiếu! Còn hủy bỏ nhiều dự án giao dịch ngay tại chỗ để giữ quyền kiểm soát tuyệt đối cổ phần tư trùng!
"Thông báo của anh thu hút lượng truy cập lớn, giúp Crawford Morgan trở thành nhà giàu phi quân sự số 1 vùng sao Bắc Cực chỉ sau một đêm, suýt nữa khiến tài sản cá nhân của ông ấy bị lộ."
Thời Tấc Cẩn: ...
Thôi.
Học hỏi văn hóa loài người thì học cho hết đi, công ty lớn dẫn đầu ngành giải trí mà như gánh hát rong, thật sự không có vấn đề gì sao?
"Tiếp theo." Thời Tấc Cẩn nói.
Anh đứng dậy khỏi giường, bước vào phòng tắm để rửa mặt.
Hệ thống nói: "Ngoại trừ những lời chào hỏi xã giao, hợp tác với các thương hiệu lớn, các gia tộc đặc quyền lấy lòng, v.v... mà anh không xem, dự án duy nhất có ảnh hưởng to lớn đến xã hội là [dỡ bỏ lệnh hạn chế số lần hẹn hò] của Mắt Mèo vừa được sơ thẩm."
"Mạng lưới của hành tinh Mắt Mèo rất đặc biệt, một số khu vực không có trạm phát sóng tín hiệu nên yêm thu thập được rất ít thông tin từ khu vực đó. Đặc biệt là Thánh Điện ở trung tâm hành tinh, chỗ ấy yêm không thể truy cập vào. Nguồn tin tức này yêm lén lấy từ Jeanine, Belin, Morgan và Quân đoàn 1!"
"Ừm."
Hệ thống nói: "Theo nguồn tin từ Liên minh Thủ đô, có một số cá nhân đề xuất dự luật mới nhằm cải thiện mối quan hệ giữa quân đoàn và Mắt Mèo. Mắt Mèo và Tòa án được thành lập vào năm 1600, nguyên nhân chính là do quân thư năm 1600, Antony cuồng dại. Trong 400 năm qua, mối quan hệ giữa Mèo Mắt và Tòa án luôn ở mức bình thường. Phái chủ hòa trong Tòa án tin rằng câu chuyện của anh là một điểm khởi đầu tốt để làm dịu mối quan hệ căng thẳng."
"Tuy trong Toà án có nhiều trùng ngu xuẩn không ưa anh, cho rằng câu chuyện hư cấu mà anh viết đã làm bẩn hình ảnh bí ẩn và cao quý của quý ngài, nhưng Toà án không phải toàn trùng ngu ngốc. Phe chủ hòa trong Tòa án thì cho rằng Mắt Mèo và quân đoàn duy trì mối quan hệ xa cách trong thời gian dài sẽ thỏa mãn lòng tham của những thế lực khác, nếu tiếp tục như vậy, có thể sẽ xảy ra một vụ án 1980 khác trong tương lai."
"Nhưng phe chủ chiến trong Toà án khăng khăng cho rằng tinh thần của quân thư không ổn định, tin rằng việc dỡ bỏ hạn chế số lần xin hẹn hò của quân thư sẽ khiến quý ngài gặp nguy hiểm trong tương lai."
"Ha. Tay trái đánh tay phải." Thời Tấc Cẩn cười một tiếng. Anh bước ra khỏi phòng tắm, đi vào phòng khách của căn hộ, mở tủ lạnh, than nhẹ: "Cuối cùng có đồ ăn thật sự rồi."
Bên trong chiếc tủ lạnh, chứa đầy những chiếc bánh ngọt, trái cây tươi, sản phẩm từ sữa, nước tăng lực, nước tinh khiết, đồ ăn nhanh kiểu bánh mì kẹp, các loại thực phẩm tươi sống đa dạng, đĩa phô mai, thịt được cắt tỉ mỉ bằng dao.
Trên tầng cao nhất, Thời Tấc Cẩn còn nhìn thấy một dãy thịt đỏ tươi sống được bảo quản bằng thủy tinh, có loại trông giống như cá hồi sống thái lát, có loại trông giống như thịt ngựa, có loại trông giống như thịt bò. Trên những chiếc đĩa sứ trắng tinh xảo có hoa văn, đọng lại một lớp máu mỏng.
Anh chọn chiếc bánh kem trái cây đơn giản nhất, bánh mì sandwich ăn liền và sữa.
Trên lớp kem xoắn ốc trắng mịn, mấy quả mọng đỏ điểm xuyết lên trông càng thêm tươi ngon. Miếng thịt bò kẹp trong sandwich ăn liền vàng rộm hơi cháy xém, lần đầu tiên kích thích vị giác của Thời Tấc Cẩn.
Anh ngồi xuống ăn bữa sáng.
Hệ thống tiếp tục nói bên tai Thời Tấc Cẩn: "Hai bên giằng co không phân thắng bại, phe chủ chiến đề nghị đưa dự thảo lên Mắt Mèo để các quý ngài cấp A xem xét và bỏ phiếu. Khi Tòa án Bảo vệ trùng đực mới thành lập, nhiều luật đều do các ngài cấp A quyết định, nhưng nhiều năm qua, số lượng quý ngài cấp A ngày càng ít, các phe phái khác phát triển mạnh mẽ. Các quý ngài có cảm xúc nhạy cảm, không thể chịu được giao tiếp cường độ cao với vô số trùng tranh giành lợi ích trong thời gian dài. Sau khi một số quý ngài cấp A mắc chừng trầm cảm không thể hồi phục do giao tiếp cường độ cao, quyền ban hành luật đã chuyển giao cho Tòa án, từ đó nghị viện ra đời."
"Mắt Mèo được thành lập mang lại lợi ích cho trùng đực, việc ủy quyền lập pháp trải dài qua nhiều năm, ắt sẽ sinh ra sâu mọt." Thời Tấc Cẩn lắc đầu: "Có lẽ Tòa án đã quen hành động trước báo cáo sau suốt nhiều năm qua."
"Nhưng, thực tế không giống như trong truyện, thực tế đầy những thăng trầm và biến động mới là điều bình thường. Vậy làm sao bộ đề án này có thể được thông qua suôn sẻ chỉ sau một đêm?" Thời Tấc Cẩn nhíu mày.
Hệ thống giải thích: "Đúng vậy! Thực tế có rất nhiều điều cần cân nhắc! Ai cũng biết trùng quân đoàn tinh thần không ổn định! Nhưng mà! Những quý ngài cấp A trong giai đoạn suy yếu nắm giữ quyền bỏ phiếu lại rất khôn khéo xảo quyệt! Họ ủng hộ quan điểm của phe chủ chiến trước, nói rằng ừ ừ ừ, quân thư rất nguy hiểm. Quay đầu, họ lại ủng hộ quan điểm của phe chủ hòa! Nói rằng thực sự không thể luôn thiên vị một bên, vụ án 1980 không thể xảy ra lần nữa. Do đó có một quý ngài cấp A sắp qua đời vào cuối năm nay đã đề nghị ra một phương án hòa giải. Hạn chế số lần và thời gian xin hẹn hò của quân thư sẽ được dỡ bỏ, nhưng tất cả buổi hẹn hò của quân thư với quý ngài đều sẽ chuyển sang chế độ 3D!"
"Mà vì đây là lời đề nghị từ một quý ngài sắp qua đời nên phe đối lập trong Tòa án cũng không thể phản đối thêm gì nữa. Quý ngài này sẽ ra đi vào năm nay, theo truyền thống, ý nguyện cuẩ ông là tối cao."
Hệ thống tổng kết: "Vậy nên! Đề án hòa giải này được thông qua ngay lập tức! Trưởng bộ phận pháp chế của Liên minh Thủ đô thường trú tại hành tinh Ring, sau khi nhận được tin tức mặt mày tái mét liên tục uống thuốc an thần!"
Hệ thống vui vẻ phát ra một đoạn video giám sát, sau đó lại liên tục tung ra đủ loại tài liệu phê duyệt nội bộ.
Thời Tấc Cẩn vừa ăn vừa xem, nuốt thức ăn xuống mới nói: "Rõ ràng nhiều quý ngài vẫn nhớ rõ thảm án do Liên minh Thủ đô gây ra, chỉ là e dè trước sức mạnh khoa học kỹ thuật vượt trội của Liên minh Thủ đô, Mắt Mèo lại không mặn mà với phe quân đoàn suốt trăm năm qua, cộng thêm mạch não của quân thư thẳng như... nói chung, đây quả là thời điểm thuận lợi."
Hệ thống cười ha ha: "Thông tin này hiện chưa được công bố chính thức, vẫn đang trong quá trình thẩm duyệt. Khi được công bố, tất cả quân thư sẽ phát cuồng vì anh! Yêm dám chắc nếu lại có cuộc chiến hoán vị! Anh chỉ cần đứng giữa chiến trường, tỏa sáng xuất hiện..." "Cảm ơn, không cần thiết." Thời Tấc Cẩn ngắt lời hệ thống đang ảo tưởng.
"Dạ, dạ." Hệ thống uể oải mấy giây rồi lại nhanh chóng tỉnh táo, hỏi: "Thời sensei Thời sensei! Tin tức này có lợi cho anh không? Có giúp ích cho kế hoạch của chúng ta không?"
"Có." Thời Tấc Cẩn dọn dẹp chén dĩa xong, nói: "Nếu sau này tôi lại mượn thân phận á thư tìm thân sinh để che giấu mục đích, các quý ngài Mắt Mèo sẽ giữ im lặng với hành động của tôi, thậm chí khi cần thiết có thể hợp tác lừa gạt Tòa án hoặc các thế lực khác, giả vờ rằng trong số họ có một trùng là hùng phụ của Fate."
"Sự trợ giúp âm thầm của các quý ngài Mắt Mèo còn tốt cả hơn kim lư và lõi năng lượng."
Thời Tấc Cẩn rửa sạch đĩa, dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt sứ, tạo ra tiếng "ting".
"Câu chuyện của tôi rất có lợi cho họ, có lẽ những quý ngài cấp A đang trong giai đoạn suy yếu đang tra lại tình sử của bản thân."
Hệ thống lập tức trở nên hưng phấn: "Ahh! Hỗ trợ ngầm! Yêm hiểu rồi! Sau này anh dùng thân phận á thư tiếp cận VV để thúc đẩy HE, Gabriel muốn dùng quy tắc Mắt Mèo trừng phạt anh! Không cho anh tiếp xúc với VV! Vậy thì các quý ngài đang trong giai đoạn suy yếu của Mắt Mèo chắc chắn sẽ chạy đến bảo vệ anh, gọi VV đến hẹn hò với anh! Sau đó cả hai gặp nhau! Hai người xúc động rưng rưng! Anh chỉ bảo VV con đường tình yêu! Phải vậy không!"
Thời Tấc Cẩn: "... Hay là vậy đi, tối nay tôi sẽ giao cho cậu bài tập về kiến thức văn hóa, cậu xóa hết mấy câu chuyện drama giới nhà giàu mà cậu đã đọc."
"Hả, ò..." Hệ thống ủ rũ, vài giây sau lại phấn chấn lên, nói: "À à! Thời sensei! Còn nữa! Cũng vào tối qua! Công ty cũng thả dù một lô dầu năng lượng đóng gói sẵn!"
"Sáng sớm 5 giờ, lô chiến giáp AI đầu tiên từ hành tinh công nghệ quân sự và lô dầu thô năng lượng đầu tiên đã đến! Yêm, đang phân ra một phần sức mạnh tính toán để kiểm tra. Wow! Chất lượng dầu thô năng lượng mà công ty gửi đến rất cao! Tất cả đều được chiết xuất từ đầu của những dị thú cấp lãnh chúa!"
Thời Tấc Cẩn liếc nhìn đồng hồ, đúng 9 giờ sáng.
Streamer Fate đã làm chấn động Starnet, cuộc chiến tranh giành quyền lực giữa ba thế lực đã chính thức bắt đầu.
Anh không hứng thú với màn khẩu chiến trên mạng và huyết chiến tranh giành lợi ích ngoài đời thực của trùng tộc, thuận miệng dặn hò hệ thống: "Chỉ báo cho tôi biết nếu có mâu thuẫn nào giữa những nhân vật lớn hai bên như vụ thảm sát quảng trường."
"Vâng!"
"Còn có, lô chiến giáp AI và năng lượng đợt đầu đã đến rồi, bắt đầu nạp năng lượng đi. Mai chúng ta bay đi du lịch hành tinh Carnival nghỉ phép. Hành tinh đó gần hải quan Bắc Cực, cách Gamma 3 ngày bay, nên đi càng sớm càng tốt." Thời Tấc Cẩn nói.
Hệ thống kinh ngạc: "Thời sensei! Anh mới đến Gamma hôm qua thôi mà! Sao không nghỉ thêm hai ngày nữa?!"
"Gabriel đích thân tới Carnival, mạng lưới Mắt Mèo hạn chế cậu điều tra, vẫn chưa biết ông ta sẽ dẫn đội quân nào đến, chúng ta không thể đến muộn hơn ông ta."
"Rõ!" Hệ thống trả lời.
Thời Tấc Cẩn lật qua lịch trình, bắt đầu công việc tiếp theo.
Anh nhắn tin cho một nhà Amy và phó quan Jack, thông báo họ gặp lại nhau tại đại sảnh biệt thự.
Tiếp theo, Thời Tấc Cẩn thay đồ thu dọn đồ đạc, khéo léo che đi những chỗ bất thường trên cơ thể, mở cửa phòng ngủ chính, đi đến trước cửa của phòng ngủ phụ, nhẹ nhàng gõ cửa: "Rolley, Raleigh, dậy chưa?"
Cửa mở từ bên trong, Rolley và Raleigh đã thay đồ xong, cả hai nói trước: "Cậu út, chào buổi sáng."
Ngay sau đó cả hai lập tức tiến đến nắm tay cậu út, Raleigh vùi mặt vào tay áo Thời Tấc Cẩn, lẩm bẩm: "Nhà to quá, ngủ không thoải mái."
Rolley nhìn em trai, thấy cậu út không đẩy ra cũng học theo em trai chôn mặt vào áo tay kia của cậu út: "Trống rỗng, yên tĩnh, nhớ tiếng đập tim của cậu út."
Thời Tấc Cẩn xoa đầu hai đứa trẻ, gần đây mệt mỏi chạy đôn chạy đáo. Rolley và Raleigh ngoan ngoãn hơn nhiều, hôm qua không quấy rầy anh ngủ, ngoan ngoãn chúc anh ngủ ngon rồi tự giác ngủ sang phòng bên cạnh.
Hiện tại, Thời Tấc Cẩn cũng không ngủ chung với hai đứa trẻ được nữa, xương sống sau thắt lưng anh rõ ràng hơn so với trước 18 tuổi, chỉ cần lật người là lộ ra điều bất thường.
"Hành tinh Gamma là một hành tinh cấp cao hoàn toàn an toàn. Chiến tranh dù thế nào cũng không thể đến được đây." Thời Tấc Cẩn ôm cả hai một cái rồi nói: "Hai con có thể từ từ quen với sự bình yên an toàn. Hai con đã ăn sáng chưa?"
"Ăn rồi ạ." x2
Rolley nói: "Có nhiều đồ ngon trong tủ lạnh."
Raleigh nói: "Cho, cậu út."
Raleigh lén nhét vào tay Thời Tấc Cẩn một chiếc túi nhỏ lấp lánh ánh sáng.
Thời Tấc Cẩn lật tay nhìn, đó là một túi kẹo nhỏ, được bọc trong lớp vải mỏng màu sắc rực rỡ, bên trong là vài viên kẹo kim cương, được buộc bằng dải ruy băng, vô cùng đắt tiền và lung linh.
"Đồ ăn đẹp, chỉ có một túi, cho cậu út." Cặp song sinh nói.
Thời Tấc Cẩn nhấp nhẹ môi, dưới ánh nhìn chờ đợi của hai đôi mắt xanh biếc long lanh, bỏ kẹo vào túi: "Cảm ơn hai con, cậu út sẽ thưởng thức."
Cặp song sinh mỉm cười, nắm lấy tay cậu út.
Cả hai đã lớn, bàn tay cũng to ra, nhưng vẫn như trước, khi nắm tay chỉ nắm lấy hai ngón tay của cậu út, dính chặt như hai bánh xe nhỏ lăn theo chân cậu út.
Thời Tấc Cẩn đẩy cửa phòng ngủ chính ra.
"Thời sensei, dưới cầu thang xoay có xe điện cân bằng, phòng ngủ của anh ở tầng cao nhất của biệt thự, đi thang máy xuống tầng một, cách đại sảnh 900 mét." Hệ thống bận rộn trăm công nghìn việc, dành thời gian để nhắc nhở một câu.
"Tôi đi bộ tới đó, không cần lo." Thời Tấc Cẩn nói.
Anh đẩy cửa ra, bên ngoài căn phòng ngủ chính tầng thượng là đại sảnh trong nhà hoàn toàn bằng kính.
Bức tường và mái vòm của đại sảnh trong nhà được làm bằng kính chống nổ siêu thép.
Bên ngoài kính, đủ loại cây cối kỳ lạ, hoa cỏ quý hiếm từ khắp thiên hà tạo nên một cảnh quan rừng rực rỡ huyền ảo.
Rừng mộng mơ rung động theo gió, khẽ lay động tỏa ra hương thơm dịu nhẹ của cây cỏ mang đến cảm giác thanh bình và thư giãn. Ánh nắng len lỏi qua tán cây rọi xuống sảnh kính trên mái nhà, khiến toàn bộ tầng cao nhất của biệt thự như được làm bằng pha lê, sáng sủa thoáng mát.
Cảnh quan nhà mới đẹp như tranh vẽ, mỗi lần Thời Tấc Cẩn ngắm nhìn đều cảm thấy như đang ảo giác, chớp mắt đã như lạc vào thế giới Alice.
Thật tiếc khi những cảnh đẹp như vậy lại trôi qua nhanh.
"Wowww." x2
Rolley và Raleigh ngửi không khí, râu lắc loạn, vừa ngơ ngác vừa phấn khích.
"Cậu út." x2
Cả hai nắm lấy tay Thời Tấc Cẩn, không thể nhịn được nữa, chân nhích tới nhích lui, đồng thanh nói: "Muốn bay, muốn bay!"
"Rất muốn dang rộng cánh bay một vòng!"
"Ừm, đi đi."
Rolley và Raleigh bỗng chốc bung ra đôi cánh ong màu hổ phách lấp lánh ánh vàng dưới ánh mặt trời.
Thời Tấc Cẩn hít sâu một hơi, không khí trong lành khiến anh vô cùng thoải mái, tinh thần cảm thấy thư thái chưa từng có.
Kết quả của phó quan Jack nhượng bộ ngày hôm qua: một biệt thự cảnh quan thiên nhiên có diện tích ngang ngửa một lâu đài.
Biệt thự kết hợp với khu rừng nhân tạo, giống như kiến trúc nơi những tinh linh sinh sống trong trò chơi giả tưởng trong ký ức của Thời Tấc Cẩn.
Khu biệt thự này có đầy đủ tiện nghi: Suối nước nóng tự nhiên, suối nước lạnh, thác nước cảnh quan, nhà kính bốn mùa, sân ngựa, đường đua xe và khu tập thể dục phong cách rừng rậm. Bên trong, biệt thự được trang bị đầy đủ các thiết bị giải trí, vui chơi, game và công nghệ hiện đại nhất, thậm chí còn có một bệnh viện gia đình đang được xây dựng.
Khu thương mại gần nhất cách biệt thự 5 km, chỉ mất 10 phút lái xe bay, đây là nơi ở đông đúc nhất mà Jack tìm thấy cho ngài Fate.
Một nhà Amy ở tầng hai biệt thự.
Jack ở căn hộ chung cư độc lập gần khu biệt thự.
Thời Tấc Cẩn nghĩ một nhà Amy có lẽ cũng không ngủ được mấy, bèn gọi Rolley và Raleigh: "Bay đến cửa thang máy, hôm nay cậu út đưa hai đứa đi khám sức khỏe, tối về lại đi chơi."
"Dạ!" x2
20 phút sau, tất cả tập trung tại đại sảnh biệt thự.
"Chào buổi sáng, cậu chủ."
"Chào buổi sáng, Rolley, Raleigh."
Một nhà Amy cũng thay đồ mới, không thể nhìn ra được họ có thức đêm hay không, vì căn biệt thự vượt ngoài sức tưởng tượng này, họ dè dặt chào hỏi Thời Tấc Cẩn.
"Tối qua ngủ thế nào?"
Thời Tấc Cẩn chuyển sang cậu chủ Ronaldo, vui vẻ vỗ vai của Amy: "Tối qua hai cậu có thử máy massage trong phòng tắm chưa? Nếu chưa thử thì tối nay nhất định phải thử! Tối qua tôi đã hỏi quản gia AI về cách sử dụng, thử hết tất cả các chức năng theo hướng dẫn, sáng nay thức dậy cảm thấy rất sảng khoái!"
Một nhà Amy lắc đầu.
Thời Tấc Cẩn tiếp tục tìm kiếm một vài chủ đề khác để trò chuyện với họ, nhưng một nhà Amy vẫn còn hơi rụt rè.
Thời Tấc Cẩn hiểu rõ điều này là không thể tránh khỏi.
Đôi khi, sự xa lạ và hờ hững không cần phải do mâu thuẫn hay cãi vã, chỉ cần khoảng cách giai cấp và tài sản giữa hai bên đủ lớn, thì một bên yếu thế sẽ nảy sinh tâm lý lùi bước.
Dù sao cũng phải giải quyết.
Thời Tấc Cẩn vừa trò chuyện vừa cùng họ đi ra ngoài, vừa nói: "Hôm nay chúng ta đến thành phố y tế ở đây khám sức khỏe tổng quát trước, xem xem trên cơ thể mấy cậu có bị thương tích tiềm ẩn gì không."
"Không bọn con rất khỏe, không cần phải..."
Thời Tấc Cẩn vỗ vỗ Amy, nói: "Đúng, đúng. Mấy cậu siêu khỏe mạnh."
Anh quay sang anh hai Derby, anh ba Rumi và bé út Luca nói với Amy: "Nhưng nếu mấy đứa nhỏ muốn gia nhập quân đội thì vẫn cần báo cáo khám sức khỏe từ thành phố y tế Gamma."
Anh hai, anh ba và bé út giống một bầy gà con, đi theo sau Amy lớn nhất trong nhà, Amy mới 17, chỉ vài câu đã bị Thời Tấc Cẩn thuyết phục, hoàn toàn không có khả năng chống cự như chú Bill.
"... À, dạ, vâng." Amy nói.
Một nhà Amy quen thuộc với trạm tuyển quân hơn, biệt thự lộng lẫy đến mức choáng ngợp, bóng ma do khoảng cách giàu nghèo quá lớn tạo ra dường như không còn đáng sợ nữa.
Bọn họ rất mau thư giãn, hệt như tìm được nơi nương tựa cho tinh thần.
Họ vừa trò chuyện vừa bước ra ngoài, khi bầu không khí bớt căng thẳng, phó quan Jack lái xe một cách phong độ, drift ngoạn mục đến trước mặt cả nhà.
Amy vô thức đứng chắn trước mặt Thời Tấc Cẩn.
(*) Drift là một kỹ thuật lái xe mà người điều khiển cố tình làm thừa lái ở tốc độ cao, khiến bánh sau trượt trên đường nhưng vẫn có thể đảm bảo được tốc độ và hướng di chuyển của xe như mong muốn.
Ngay sau đó, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt của quân thư cấp cao, ngài Jack.
Ngài Jack không mặc quân phục mà thay một bộ đồ thường ngày. Mái tóc ngắn màu tím rực rỡ được chải đơn giản, vài lọn tóc rủ xuống trán, ánh mắt lạnh lùng và xoi mói.
Trùng thiếu niên: ...
Bắt đầu tự kỷ.
Tuy biết cấp cao có thể áp chế cấp trung bằng khí thế, một nhà Amy nhìn thấy Jack liền căng thẳng, Thời Tấc Cẩn vẫn nhướng mày trước hành động cố tỉnh tỏ ra oai phong của phó quan Jack.
Jack khôn khéo: ...
Hỏng, làm hơi lố rồi.
Hốc mắt nhức nhối!
Một tiếng sau, họ đến bãi đỗ xe của thành phố y tế.
Một nhà Amy bước xuống xe như chim cút.
Nhân viên y tế mà Jack đã đặt hẹn trước đến dẫn đường, cả nhóm đi qua lối VIP thẳng đến trung tâm khám sức khỏe trong thành phố.
Trước khi bắt đầu kiểm tra, nhân viên y tế xác nhận lại với Jack một lần nữa: "Kiểm tra sức khỏe toàn diện, bao gồm sàng lọc tế bào lành, mật độ xương, kiểm tra bay và nhiều thứ khác. Kiểm tra gen toàn diện, sàng lọc tổ hợp gen khiếm khuyết và tùy chỉnh dịch dinh dưỡng đặc biệt dựa trên tổ hợp gen khiếm khuyết..."
"... Cuối cùng."
Các nhân viên y tế nhìn quanh một vòng những trùng con chen chúc nhau, rồi lại nhìn á thư da trắng tóc bạc ăn bận kín mít chỉ lộ ra một chút gương mặt.
Nhân viên y tế nhìn mái tóc bạc sáng của á thư một lúc, rồi hỏi Jack: "Cuối cùng, tất cả những trùng cái trùng con này đều phải làm một hồ sơ khám sức khỏe cho trường quân sự, đúng không?"
Jack: "Đúng."
Nhân viên y tế nhìn về phía á thư tóc bạc, nói: "Vậy thì, chúng tôi sẽ tiến hành xét nghiệm gen toàn diện, sàng lọc tổ hợp gen khiếm khuyết, chế tạo thuốc đặc trị cho những khiếm khuyết..."
Jack nói: "Á thư bên cạnh không cần kiểm tra sức khỏe, cứ sắp xếp cho bọn nhóc như bình thường."
Nhóm trùng con lập tức trợn tròn mắt nhìn quân thư tóc tím, vẻ mặt vừa giận vừa không dám tỏ ra quá lộ liễu.
Jack: ...
Nhìn cái gì, đại ca nhà mấy đứa yêu cầu đấy.
"Đi thôi. Tôi và mấy cậu không làm cùng một nơi, tối gặp nhau ở khu nghỉ ngơi nhé." Thời Tấc Cẩn mỉm cười an ủi họ.
Một nhà Amy rời đi cùng nhân viên y tế, nhưng Rolley và Raleigh có chút bất thường. Hai đứa nắm tay cậu út, môi mấp máy, dường như có điều muốn nói, nhưng lại do dự không dám mở lời.
Jack có đôi mắt như radar, vừa phát hiện ra điều gì đó, lập tức quay sang nhân viên y tế nói: "Cậu qua đây, tôi sẽ sắp xếp thêm một số xét nghiệm khác cho mấy nhóc trùng kia."
Bọn họ rời đi.
Thời Tấc Cẩn dắt Rolley và Raleigh đi xa một chút, nhỏ nhẹ hỏi: "Có chuyện gì cần nói với cậu út à?"
"Cậu út."
Rolley và Raleigh khẽ gọi, im lặng vài giây, nắm chặt ngón tay Thời Tấc Cẩn, hỏi: "Cậu út lại muốn đi đâu ạ?"
Hệ thống bỗng lên tiếng trong đầu Thời Tấc Cẩn, hỏi một cách kỳ lạ: "Anh nói lịch trình ngày mai cho hai bé biết à?"
"Sao hai con nghĩ thế?" Thời Tấc Cẩn dí dỏm lắc tay Rolley Raleigh.
"Kiểm tra toàn diện."
"Kiểm tra trạm tuyển quân."
"Kiểm tra trường quân sự."
"Vì sao bọn con phải kiểm tra quân sự?"
Rolley và Raleigh cảm thấy có gì đó không đúng: "Có thể kiểm tra sau cũng được? Tại sao phải kiểm tra bây giờ? Sau này cậu út có đi cùng bọn con kiểm tra không?"
Trực giác của trẻ con sao? Thời Tấc Cẩn ngạc nhiên.
Không phải không muốn đi cùng sau này, mà Thời Tấc Cẩn lo lắng việc đi Carnival có nguy hiểm, lỡ không về được thì tốt nhất nên giải quyết mọi chuyện một lần cho xong thay vì trì hoãn đến sau.
Bất cứ kế hoạch nào cũng tiềm ẩn rủi ro, anh không thích chơi trò may rủi trừ khi buộc phải làm vậy.
"Cậu út mai đi xa, nếu suôn sẻ thì giữa tháng cậu út về." Thời Tấc Cẩn nhỏ giọng nói.
Ánh mắt của Rolley và Raleigh lập tức thay đổi.
Thời Tấc Cẩn nắm chặt tay hai đứa, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng như thường: "Nhất định quay về."
"Cậu út sẽ đến xem các con nhập học ở trường Ottowen, nên các con phải học tập chăm chỉ trong trạm tuyển quân, học hành nghiêm túc. Khi đến lễ nhập học, cậu út sẽ đứng bên cạnh một nhóm trùng cấp cao, nói với họ: Nhìn kìa, hai đứa bé ngoan đó là thân trùng của tôi, là cháu của tôi, là niềm tự hào của tôi."
Thời Tấc Cẩn nắm bắt chính xác điều quan trọng nhất trong tư tưởng sai lệch của Rolley và Raleigh: Bảo vệ cậu út là việc cần thiết.
Con ngươi hình kim của Rolley và Raleigh lập tức trở lại hình tròn.
Cả hai mấp máy môi hồi lâu, rầu rĩ nói: "Được..."
Rolley và Raleigh buông tay Thời Tấc Cẩn ra, rồi lại nắm lấy lòng bàn tay cậu út. Kích thước xương tay của cả hai không chênh lệch nhiều, chỉ cần nắm chặt như vậy thì Thời Tấc Cẩn cũng không thể cử động ngón tay.
Rolley và Raleigh ngẩng đầu lên, cả hai đã cao lớn hơn nhiều, cậu út cũng cao hơn, nhưng giọng nói vẫn là giọng trẻ con, cặp song sinh đồng thanh lên tiếng: "Cậu út, nhất định phải quay về."
Âm sắc của Rolley Raleigh giống hệt nhau, nghe như chỉ có một đứa trẻ đang đứng ở đây.
Đôi mắt màu ngọc bích của Rolley và Raleigh vừa to vừa sáng, khi tập trung giống như bốn viên bi thủy tinh, trống rỗng chỉ có thể chứa một ảnh phản chiếu màu bạc.
Mặt hai bé không chút cảm xúc, nhìm chằm chằm vào Thời Tấc Cẩn: "Bọn con ở đây đợi cậu út, không đi đâu cả, đừng quên bọn con, đừng bỏ rơi bọn con."
Cảm giác có hơi kỳ dị, nhưng Thời Tấc Cẩn đã từng thấy những thứ kỳ dị hơn nhiều, nên hoàn toàn có thể chấp nhận những hành vi bất thường thỉnh thoảng của Rolley và Raleigh.
Anh nói: "Được."
...
Rolley và Raleigh đi theo nhân viên y tế, Jack hỏi ngài Fate: "Khám sức khỏe toàn diện mất khoảng 3 tiếng, bây giờ ngài muốn đi đâu?"
"Đi khu giải trí, tìm một quán cà phê bảo mật cao, tôi có việc cần làm." Thời Tấc Cẩn nói.
Trước khi hành động, Jack hỏi lần cuối: "Ngài thực sự không muốn kiểm tra ở thành phố y tế này sao?"
Cậu ta thầm quan sát làn da bại lột một ít của Fate, dưới ánh đèn, da mũi của Fate mịn như một lớp bơ.
Jack vừa phóng xe với tốc độ cao đến thành phố y tế, dường như Fate có hơi choáng váng. Tuy anh không nói gì, nhưng trạng thái khó chịu đã lộ ra từ vẻ mặt.
Jack dám cá rằng, bất cứ quân thư nào nhìn thấy Fate lúc này cũng sẽ phải nhìn thêm vài lần!
Làn da trắng của Fate ửng hồng do luồng khí huyết tăng nhanh, trạng thái khó chịu của anh như một miếng thịt đỏ mỡ trắng mỹ vị mà có thể ăn sống!
Jack kìm nén cơn buồn nôn và cảm giác dị ứng lan khắp cơ thể, trong lòng thầm hơi suy sụp: Anh ta kích thích ham muốn ăn thịt sống của trùng!
Wtf trùng này có bệnh di truyền sao không đi trị??
Da mỏng như vậy, chỉ cần tiếp xúc với ánh nắng quá 2 tiếng là thối rữa, có thể chữa được không?? Phải chữa được!!
"Không cần. Biệt thự không phải xây dựng bệnh viện tư cho trùng sao? Chờ đến khi trang thiết bị đầy đủ, tôi sẽ làm." Thời Tấc Cẩn kéo lại chiếc khăn quàng cổ đã tuột, nói với Jack: "Đi thôi, đến khu giải trí."
Nét mặt Jack méo mó trong giây lát, rồi trở lại vẻ vô cảm: "Vâng, tôi đi lấy xe đây."
...
20 phút sau.
Thời Tấc Cẩn ngồi trong phòng kín bí mật trên tầng thượng của quán cà phê, khi Jack chuẩn bị rời đi, anh nói: "Tôi đi đặt lịch kiểm tra nhanh, khoảng 15 phút nữa sẽ quay lại. Có việc gì thì nhắn tin cho tôi, tôi sẽ bay về trong vòng 3 phút."
Thời Tấc Cẩn gật đầu, Jack rời đi.
"Xong rồi! Yêm đã kiểm soát khóa điện tử của căn phòng này!" Hệ thống nói bên tai anh.
"Tốt."
Thời Tấc Cẩn mở trang mạng xã hội của streamer, lướt qua danh sách, tìm đến tài khoản ẩn danh đến từ Mắt Mèo.
Bên cạnh tài khoản ẩn danh có một chấm đỏ nhỏ, tin nhắn đến vào lúc 4 giờ sáng tối qua.
Thời Tấc Cẩn mở hộp trò chuyện, tin nhắn hiện ra.
Tài khoản ẩn danh: [Cao tay đấy.]