Mê Đắm - A Tư Thất Lâm
Chương 112
Khi nội dung thảo luận này leo lên đỉnh hot search, toàn bộ netizen như bị nổ tung, những phóng viên truyền thông cùng các tài khoản marketing kia cả đêm không ngơi nghỉ. Trước tiên là oanh tạc điện thoại của đội ngũ quản lý của Cố Thanh Sương, gọi đến thăm dò xem tin tức kia có phải là thật hay không.
Mà ở bên này, toàn bộ nhân viên trong đoàn đội cũng rất bối rối, họ hoàn toàn không biết video này đến từ đâu.
Ban đầu thì cho rằng chắc Cố Thanh Sương bị hack tài khoản hoặc là điện thoại di động bị mất, người nhặt được điện thoại có lẽ đã vào trong album ảnh chọn một đoạn video của Tiểu Lý Nhi rồi đăng tải lên weibo, thế nhưng rất nhanh ý nghĩ này đã bị dẹp bỏ. Lạc Nguyên gọi điện thoại không được, sắc mặt đen kịt, quay trở về nói: “Không có khả năng này, mọi người không xem đoạn video đó à? Gương mặt của Tiểu Lý Nhi như đang đóng phim kinh dị vậy, ai rảnh mà chọn để đăng lên weibo?”
Một người khác trong nhóm nói: “Có phải là chị Thanh Sương muốn tuyên bố sự thật không? ”
“Không đâu… Bình thường chị Thanh Sương bảo vệ sự riêng tư của bé Tiểu Lý Nhi đến mức nào chúng ta ai cũng đều biết, làm sao chị ấy có thể để con gái lưu lại loại video như lịch sử đen tối này chứ, đôi lông mày sâu bướm của bé con vẽ cũng quá hài hước rồi, còn có cái miệng tô son lem nhem kia…
Một số người trong nhóm đưa ra quan điểm của họ, thảo luận trong nửa ngày, vẫn hổng thể đưa ra kết luận.
Các phương tiện truyền thông gọi điện thoại tới, tất cả đều bị từ chối.
Lạc Nguyên vẫn tiếp tục gọi điện thoại cho Cố Thanh Sương, mãi đến gần năm mươi phút sau, rốt cuộc cũng có hồi âm.
……
Giờ phút này, trong căn phòng cao cấp nhất của khách sạn.
Ánh đèn được bật lên, vầng sáng màu cam ấm áp chiếu rọi không gian ban nãy vẫn còn tối mờ, dọc theo chân giường một đường đi lên, là bóng dáng Cố Thanh Sương đang dùng chăn che trước ngực rồi đứng dậy, cô tùy ý nhặt chiếc áo sơ mi nam trên mặt đất lên, khẽ vén mái tóc ở cổ áo, để xoã ở trên vai.
Cô thấy Hạ Tuy Trầm vẫn đang ở trong phòng tắm, sau khi nhặt quần áo trên mặt đất, cô đi chân trần mở cửa bước ra ngoài.
Trong phòng khách rộng rãi như vậy, Tiểu Lý Nhi đang nửa ngồi xổm trên thảm, không biết đang khuấy động cái gì, Cố Thanh Sương nhìn thấy túi xách bị lục tung, ngược lại không nói gì, đi qua định cất tiếng, ai ngờ Tiểu Lý Nhi đã ngẩng đầu trước một bước.
Trong phút chốc, Cố Thanh Sương thiếu chút nữa bị con gái doạ cho kinh hồn bạt vía.
Đuôi mắt cô khẽ run lên, lúc đến gần thì không thể tưởng tượng nổi, cô nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn này của Tiểu Lý Nhi, suýt nữa thì cho rằng là khách sạn này đã bị ma ám, kinh hãi hồi hồn nói: “Con đang làm gì vậy?”
Tiểu Lý Nhi cong môi cười ngọt ngào, son môi trên khuôn mặt được sơn thành một đường, da thịt lại trắng sứ, khiến nó có sự tương phản rất rõ rệt, cô bé bò tới: “Mẹ ơi, con có giống mẹ không?”
Cố Thanh Sương bị dọa cho phải lui về phía sau một bước, cảm nhận sâu sắc rằng con gái cô rất có tiềm năng đi đóng vai chính trong phim kinh dị, khẽ hít sâu một hơi nói: “Ngoan…con đi rửa mặt đi, đừng bò lại đây.”
Tiểu Lý Nhi biểu cảm buồn rầu: “Con không xinh đẹp sao?”
Cố Thanh Sương nghe thấy như vậy, đáy lòng lại thầm than một tiếng “xong rồi”.
Còn nhỏ như vậy, mà gu thẩm mỹ đã bị vặn vẹo rồi.
Cuối cùng vẫn là Hạ Tuy Trầm tắm rửa xong đi ra, đem tiểu cô nương đang bò trên tấm thảm này xách vào phòng tắm tắm rửa qua một lượt, đống mỹ phẩm trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã được lau sạch sẽ, tiện thể giáo dục cô bé lần sau không được tuỳ tiện đụng vào mỹ phẩm của mẹ.
Tiểu Lý Nhi rất vâng lời mà gật gật đầu, đại khái cũng ý thức được bản thân trang điểm không đẹp.
Ngoài cửa, Cố Thanh Sương nghe được tiếng chuông điện thoại di động, liền chạy tới bắt máy.
Chưa đầy 10 phút sau.
Cô nặng nề lê đôi dép của khách sạn quay đầu lại, có lẽ cảm nhận được bầu không khí không ổn, trán Tiểu Lý Nhi đang ướt sũng cũng không kịp lau khô, liền trốn vào trong ngực Hạ Tuy Trầm, lại khẽ lộ ra một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn sau khi được rửa sạch sẽ, mềm mại đến mức đều có thể vắt ra nước.
Hạ Tuy Trầm cúi xuống che chở cho con gái, thấy biểu tình của Cố Thanh Sương không được bình thường, anh dùng ngữ khí dỗ dành hỏi: “Làm sao vậy?”
Cố Thanh Sương đưa điện thoại di động cho anh xem, thuận thế đầu ngón tay khẽ nhấn nhấn lên trán Tiểu Lý Nhi hai cái: “Con đó nha, nhóc con nghịch ngợm này.”
Tiểu Lý Nhi thấy mẹ không phải là thật sự tức giận, khuôn mặt vô tội chớp chớp đôi mắt to, có lẽ cũng biết chuyện mình lén lút làm đã bị người lớn phát hiện, khi Cố Thanh Sương muốn ôm cô bé lên, bé con liền nhỏ giọng nói: “Mẹ… Con yêu mẹ.”
Nói xong, liền đem khuôn mặt trắng nõn hơi lạnh cọ cọ về phía cổ Cố Thanh Sương, giống như động vật nhỏ mềm nhũn.
Cố Thanh Sương ôm cô bé ra sofa ở bên ngoài phòng khách rồi ngồi xuống, dùng khăn tắm rộng thùng thình quấn lại, mà bản thân mình, ngồi ở bên cạnh bàn trà, cách rất gần, đầu tiên là nghiêm túc nhìn vài lần, cho đến khi ở sau lưng, Hạ Tuy Trầm bước tới, ngón tay thon dài của anh cũng đặt điện thoại di động để trên sô pha, cũng ngồi xuống.
Bị bố mẹ nhìn chằm chằm như vậy, Tiểu Lý Nhi ít nhiều cũng có chút áp lực, bàn chân nhỏ bất an vặn vẹo trên chiếc khăn tắm.
Mà Cố Thanh Sương nhất định phải bình tĩnh nói chuyện với cô bé một chút, dù sao cũng đã sáu tuổi rồi, cũng nghe hiểu được người lớn nói gì: “Hôm nay con cứ liên tục quấn lấy cậu Thẩm Tinh Độ, là muốn bị truyền thông chụp được, đúng không?”
Đôi mắt to đen nhánh của Tiểu Lý Nhi ngẩng lên, rõ ràng là chột dạ, không nghĩ tới bị mẹ liếc mắt một cái đã phát hiện ra.
Cô bé lại nghe mẹ Cố Thanh Sương hỏi: “Nói cho mẹ nghe một chút, tại sao con phải làm như vậy?”
Tiểu Lý Nhi cắn cắn môi, lúc đầu không chịu nói lời nào, đôi mắt to không nhìn mẹ, mà là nhìn bố.
Mà Cố Thanh Sương cũng không ép cô bé, quay đầu, nhìn sang Hạ Tuy Trầm là người trầm mặc ít nói, chậm rãi nói với anh: “Con không nói thì thôi… chúng ta đi ngủ đi.”
“Mẹ ơi! ”
Vừa nghe đến chuyện hai người muốn đi ngủ, Tiểu Lý Nhi sợ bố mẹ không mang theo mình, cô bé nhào tới ôm chặt cổ Cố Thanh Sương: “Con chỉ nghĩ… muốn mọi người biết con là con gái của mẹ.”
Cố Thanh Sương hơi sững sờ, rũ mắt nhìn tiểu cô nương đang bám dính lấy cô không buông, thấy ngữ khí cô bé trầm xuống, nói: “… Không có ai biết, con nói con là con gái mẹ Cố Thanh Sương… nhưng không có ai tin con hết.”
“Trên mạng đều nói con là con gái của mẹ nuôi… rõ ràng con giống mẹ như vậy? Có phải không trang điểm sẽ không giống nhau … nên con mới tô son môi, vì muốn giống mẹ hơn. ”
Tiểu Lý Nhi nói lời đứt quãng, cuối cùng cũng giải thích rõ ràng hành vi kỳ lạ cổ quái của cô bé cả ngày hôm nay.
Cô bé chỉ muốn mọi người biết mình là con gái của ai.
Cố Thanh Sương chưa bao giờ biết đáy lòng đứa bé còn có suy nghĩ về phương diện này, đêm nay chuyện này phát sinh cũng là để kiểm điểm lại mình một trận, bên cạnh đó cô cũng ôn nhu trấn an tâm tình sa sút của Tiểu Lý Nhi, nhiều lần cam đoan với cô bé: “Con giống mẹ, con nhìn mắt mũi của hai chúng ta, có phải rất giống nhau hay không?”
Ở phòng ngủ chính, trên chiếc giường lớn, Tiểu Lý Nhi ngồi trong chăn, dùng ngón út nhẹ nhàng chạm vào sống mũi Cố Thanh Sương: “Chỗ này, con không có nốt ruồi nhỏ.”
Cố Thanh Sương xoay người đi tìm một cây bút eyeliner, chấm một nốt ruồi nhỏ tinh xảo cho Tiểu Lý Nhi, lại mở điện thoại di động cho cô bé xem.
“Giống không?”
Tiểu Lý Nhi nhìn một hồi, quay đầu hỏi bố Hạ Tuy Trầm đang ngồi ở mép giường với bộ dạng lười biếng, anh cũng không lên tiếng quấy rầy hai mẹ con: “Bố ơi, có giống không?”
Hạ Tuy Trầm ôm lấy tiểu cô nương, cúi đầu, đôi môi mỏng chạm vào chóp mũi nhỏ bé của cô bé một giây.
Không trả lời, nhưng cái thơm này của bố, làm cho Tiểu Lý Nhi cực kỳ vui vẻ, cô bé mềm nhũn ôm lấy cổ anh: “Xin lỗi bố.”
Cô bé nhỏ giọng xin lỗi Hạ Tuy Trầm, là vì chuyện tối nay đã nháo cùng với Đỗ Đỗ, lại cẩn thận hỏi: “… Bố, bố có tha thứ cho con không?”
Hạ Tuy Trầm đời này không thể giận con gái được quá một đêm, nâng niu trong lòng bàn tay, sủng còn không hết, làm sao có thể tức giận.
Nhưng mà có một chuyện, anh vẫn muốn hỏi rõ ràng: “Bố và cậu Đỗ Đỗ của con, con chọn ai?”
Cố Thanh Sương: “……”
Tiểu Lý Nhi quyết định chọn bố, lý do rất đơn giản: “Vì con là con gái của bố mà.”
Trong thế giới quan của cô bé, chỉ tin tưởng nhất là bố mẹ … chuyện phơi bày trước truyền thông, sẽ ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống sau này. cô bé không hểu, chỉ biết, mình là con gái của mẹ Cố Thanh Sương, là mẹ đã liều mạng cũng muốn sinh ra, là dùng mạng đổi lấy.
Phần cảm giác trời sinh ỷ lại này, làm cho Cố Thanh Sương rất động tâm, lúc lâu sau, mãi sau khi dỗ Tiểu Lý Nhi đi ngủ, cô và Hạ Tuy Trầm ra phòng khách bàn bạc một chút.
Ánh đèn trong phòng đã tắt hết, chỉ có ánh sáng ảm đạm bên ngoài cửa sổ sát đất chiếu vào, có thể chiếu sáng ban công được một chút, đêm khuya yên tĩnh, bốn phía đều tịch mịch.
Hạ Tuy Trầm lười biếng ngồi xuống sô pha, kéo Cố Thanh Sương vào trong ngực, dùng tấm chăn mỏng quấn chặt lấy cô, bên trong, là nhiệt độ cơ thể, giống như có thể khảm vào tâm can của cô, gián tiếp xua tan đi sự lạnh lẽo của màn đêm.
Cố Thanh Sương rất thích được anh ôm như vậy, cô tự động đem khuôn mặt kề sát sườn mặt của người đàn ông, nhẹ giọng nói: “… Chúng ta dùng cách riêng để bảo vệ Tiểu Lý Nhi … bây giờ ngẫm lại, liệu có sai hay không?”
Cô hỏi Hạ Tuy Trầm: “Tiểu Lý Nhi muốn cho tất cả mọi người biết, mẹ nó là ai.”
Ánh mắt sâu thẳm của Hạ Tuy Trầm lẳng lặng nhìn cô, ngón tay dài giữ chặt ngón tay mềm mại của cô, thấp giọng hỏi: “Thông báo chuyện có con gái, sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của em hay sao?”
“Giai đoạn trước nhất định là có chút ảnh hưởng, nhưng mọi người đều biết chuyện em đã kết hôn, so ra, chuyện này là có thể chấp nhận được…” Tình huống này của Cố Thanh Sương còn tốt chán, cô cũng không phải kiểu một bên vừa tuyên bố mình độc thân, một bên cùng nam nghệ sĩ có scandal tình cảm, lại bị vướng vào chuyện bí mật sinh con gái.
Chỉ cần con gái là của Hạ Tuy Trầm, đối với sự nghiệp của cô ảnh hưởng cũng không lớn.
Cố Thanh Sương đem suy nghĩ trong lòng nói ra: “Đứa nhỏ có suy nghĩ của riêng nó, chúng ta cũng không giấu được con bé, ngăn cũng không được.”
Hạ Tuy Trầm tôn trọng ý kiến của cô, nói xong chuyện này, hai người cũng không tiếp tục nói chuyện nữa, ở ban công tối mịt, anh lặng lẽ hôn cô, mang theo một chút khắc chế, không đi quá, chỉ nhẹ nhàng cắn môi cô: “Sương Sương, bất luận có chuyện gì xảy ra, anh đều sẽ là chỗ dựa của em.”
Cố Thanh Sương trầm mặc ôm chặt eo anh, rất nhẹ nhàng gật đầu một cái.
……
Ngày hôm sau, Cố Thanh Sương đăng weibo, thông báo mình có con gái, còn leo cao trên bảng tìm kiếm.
Hot search này có dùng tiền, cũng không đè xuống được.
Chủ yếu là cư dân mạng quá bất ngờ khi nữ thần của mình sinh con gái từ lúc nào mà bé con đã lớn như vậy, thứ hai chính là khuôn mặt trong video của Tiểu Lý Nhi quá mức gây sốc, thành công thu hút sự chú ý của một bộ phận không nhỏ người hâm mộ.
Thậm chí có một số bà mẹ, cũng tô thử son cho con mình, đăng lên Weibo để so sánh.
Ngay khi một số tài khoản truyền thông khẳng định Cố Thanh Sương sẽ giả chết, hoặc là giả vờ nói bị hack tài khoản rồi lặng lẽ để tin tức này chìm dần, thì bất ngờ vào giữa trưa, weibo của cô đã cập nhật.
Lần này đăng ảnh là khi Tiểu Lý Nhi vừa mới tỉnh ngủ, cô bé đang ôm gối ngồi ở mép giường, ánh mặt trời từ cửa sổ sát đất chiếu lên người cô nhóc, ngay cả sợi tóc cũng mềm mại tỏa sáng, mà bé không biết mình bị mẹ chụp lén, đang ngẩng khuôn mặt bầu bĩnh, trắng nõn tinh xảo lên, cái miệng nhỏ nhắn chu môi lên, là đang hướng về phía Hạ Tuy Trầm đang thay quần áo cho cô bé, muốn bố thơm.
Cố Thanh Sương thông báo: “Giới thiệu cho mọi người một chút, đây là con gái của tôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận