Mê Đắm - A Tư Thất Lâm

Chương 28

Đúng bảy giờ sáng, Hạ Tuy Trầm vừa dỗ vừa ôm cô bước vào nhà tắm, sau đó lấy váy đưa cho cô: “Cùng anh xuống dưới ăn sáng nhé?”

Cố Thanh Sương là kiểu người dù chết đói cũng lười, nhưng nể mặt anh biểu hiện tốt, miễn cưỡng cố lấy lại tinh thần, rồi đi đánh răng rửa mặt, sau đó thay một chiếc váy len dài, chất liệu hoàn mỹ ôm lấy cơ thể cô, tuy nhiên khi ra khỏi cửa cũng bị áo khoác lớn che mất.

Cô ở trong cái nghề này khi đến nơi công cộng không được quá gần gũi với nam giới, bước ra khỏi thang máy, lập tức tự động duy trì khoảng cách giữa nam nữ bình thường với Hạ Tuy Trầm, chân đi giày cao gót cùng anh bước đến khu vực nhà hàng của khách sạn.

Ở vị trí bàn số sáu bên cạnh cửa sổ yên tĩnh, đã có một vị trung niên ngồi ở đó, nhìn dáng vẻ có lẽ đã đợi từ lâu.

Hạ Tuy Trầm đỡ vai cô để cô ngồi xuống trước, ôn hoà giới thiệu: “Vị này là tổng giám đốc của Hương Gia, Lục Kỳ Nam, Lục tổng.”

Cố Thanh Sương ngạc nhiên nhìn vào vẻ mặt bình tĩnh như thường ngày của anh, vô cùng kinh ngạc bởi không biết vì sao tổng giám đốc của Hương Gia lại xuất hiện tại khách sạn ở Lệ thành này. Rất rõ ràng, từ cuộc trò chuyện giữa hai người đàn ông, có thể nghe ra được là Hạ Tuy Trầm tự mình mời người đến.

Lục Kỳ Nam tự mình rót cho Cố Thanh Sương một ly trà, giống như đang cùng cô nhận lỗi: “Có thể gọi tôi đến Lệ thành ăn sáng chỉ bằng một cuộc điện thoại, chắc chỉ có Hạ tổng, cô Cố, lần này là sơ suất của nhân viên nội bộ công ty, mong cô lượng thứ.”

Sau đêm giao thừa, cô được tổng giám đốc Hương Gia mời một ly trà.

Cố Thanh Sương cho dù có tức giận hơn nữa, cũng không bộc phát được nữa, cô nhận lấy tách trà không uống, nở nụ cười: “Tôi cũng không biết mình đã có hiểu lầm gì với Chu tổng của quý công ty, mà lại bị Hương Gia trực tiếp tuyên bố huỷ hợp đồng công khai trên mạng.”

“Chu Phiếm Nguyệt đã bị công ty khiển trách rồi, trước trưa ngày hôm nay cô ấy sẽ nhận được thông báo tạm thời nghỉ ngơi.” Lục Kỳ Nam bày tỏ thành ý, lấy một tập tài liệu màu đen đưa qua cho Cố Thanh Sương: “Đây là thành ý của tôi.”

Trước giờ Hương Gia vẫn chưa từng có đại diện toàn cầu là người Trung Quốc, điều kiện trên hợp đồng viết rất rõ ràng, chỉ cần Cố Thanh Sương đồng ý hợp tác, phần hợp đồng này có đãi ngộ suốt đời, người trong vòng giải trí có thể nhận được đãi ngộ như vậy, quả thật là vô cùng hiếm.

Cố Thanh Sương cúi đầu đọc qua, sau đó ngẩng đầu lên, theo bản năng nhìn qua người đàn ông đang uống cà phê.

Toàn bộ quá trình Hạ Tuy Trầm hoàn toàn không tham gia vào, ánh mắt bình tĩnh nhìn cô.

Nhưng Cố Thanh Sương biết rõ rằng đây là chuyện anh làm, sau khi suy nghĩ vài giây, cô nhìn Lục Kỳ Nam nói: “Trước khi Chu Phiếm Nguyện nghỉ phép, tôi muốn cô ấy tự mình lên tiếng về chuyện này.”

Nguyên tắc làm người trước giờ của cô là có thù ắt báo, cô chơi tôi một vố, tôi cũng sẽ trả lại.

Cố Thanh Sương sẽ đợi sau khi Chu Phiếm Nguyệt đăng bài công bố cô làm người đại diện toàn cầu, sau đó trải nghiệm cảm giác lập tức bị cho ‘nghỉ phép’.

Ngón tay Lục Kỳ Nam khẽ gõ lên đầu gối một hồi, sau đó đồng ý: “Có thể.”



Lần này bàn chuyện đại diện còn thuận lợi nhanh chóng hơn cả lần bàn với Chu Phiếm Nguyệt trước, Lục Kỳ Nam cũng không ở lại lâu, ăn sáng xong lập tức nói lời tạm biệt rồi rời khỏi.

Cố Thanh Sương chậm rãi ăn sáng, do là đang ở bên ngoài nên không có bất kỳ động tác thân mật nào với Hạ Tuy Trầm, nhấp một ngụm sữa đậu nành, nụ cười tươi trên môi cũng trở nên ngọt ngào hơn: “Phải làm sao đây….Em phát hiện nhờ quyền thế của anh, để cáo mượn oai hùm thực sự sẽ bị nghiện.”

Với địa vị của cô trong giới giải trí, còn chưa có tư cách để tổng giám đốc nhãn hàng phải tự mình đến bàn chuyện đại diện.

Cô biết rằng toàn bộ hành động lui nhường của Lục Kỳ Nam, đều là do nhìn mặt mũi của Hạ Tuy Trầm.

Hạ Tuy Trầm bình tĩnh trước phản ứng của cô, ngẩng đầu nhìn: “Mượn quyền thế của bạn trai, có nghiện cũng không sao cả.”

[Bạn trai] hai chữ này, quả thực rất mới lạ.

Cố Thanh Sương không có theo được tốc độ của anh, hoàn toàn chưa thích ứng ngay thân phận mới, ngón tay khẽ chạm lên lớp khăn trải bàn, mang theo ý cười hỏi anh: “Vậy sau này em gọi anh thế nào đây? Ở bên ngoài gọi Hạ tổng? Hạ Tuy Trầm? Lúc riêng tư gọi ‘anh’?”

Hạ Tuy Trầm không biết vì sao khi yêu đương phụ nữ thường luôn quan tâm đến những cách xưng hô đến vậy.

Nhưng anh lại rất thích thú gương mặt nhăn nhó của cô, một hồi sau mới đáp: “Gọi là ông xã cũng được.”

Cố Thanh Sương nghẹn lời, ‘ông xã’ cách gọi này quá kích thích rồi, cô gọi không nổi: “Vậy anh gọi em thế nào?”

Ánh mắt thâm sâu của Hạ Tuy Trầm nhìn qua, nói ra hai chữ đơn giản: “Bà xã.”

“Không được! Chúng ta vừa mới yêu đương anh đã muốn một bước lên tận trời rồi?” Cố Thanh Sương thật không muốn nhanh như vậy đã trở thành phụ nữ có chồng, cô dùng mũi giày cao gót khẽ đá anh.

Thỉnh thoảng những động tác nhỏ như vậy, ngược lại càng làm tăng thêm tình thú giữa hai người.

Hạ Tuy Trầm cầm tách cà phê lên nhấp một ngụm, không có ý muốn thay đổi: “Cứ gọi là bà xã đi.”

“…..”

Cố Thanh Sương nghe anh nói vành tai đỏ ửng lên, quay mặt nhìn ra cửa sổ, lẩm bẩm: “Lười nói với anh.”



Mười hai giờ trưa, Hương Gia lại một lần nữa công bố người đại diện.

Lần này để một chiếc ảnh thật xinh đẹp của Cố Thanh Sương, thêm vào hai chữ ‘toàn cầu’ sáng chói.

Trang chính thức của Hương Gia còn tag cô, lập tức lên top một hot search.

Chưa đến hai mươi tư tiếng sau, tình thế đã xoay ngược lại hoàn toàn, khu bình luận trở nên cao trào, mọi người đều điên cuồng để lại bình luận:

__Cố Thanh Sương cầm kịch bản gì kích thích vậy, bị anti-fan chửi là ké miếng fame của Tưởng Tuyết Ninh, đêm giao thừa cũng nhịn lại không giải thích một câu, ngày hôm sau đã trở thành người đại diện toàn cầu đứng trên đỉnh kim tự tháp rồi.

__Hahaha, Tưởng Tuyết Ninh, người đại diện khu vực này cũng không biết xấu hổ mà đi ăn vạ đại diện toàn cầu ư?

__Bạn có thể tin tưởng Cố Thanh Sương mãi mãi!

__Tài nguyên của Cố Thanh Sương đỉnh quá, nhưng mà cô ấy thật xinh đẹp, giống như vưu vật câu hồn vậy….hơn nữa cô ấy cũng không ngu ngốc, mỗi lần tham gia hoạt động, xuất hiện trước ống kính đều là bộ dáng lạnh lùng, không dễ chọc, khiến người ta không dám có mấy ý nghĩ xấu xa với cô ấy!

__Tôi dám cá một trăm phần trăm, mười năm nữa Cố Thanh Sương sẽ vô cùng nổi tiếng, tôi xem trọng chị gái này.

Trong lúc người hâm mộ điên cuồng bình luận, có một biên kịch nổi tiếng trong vòng giải trí đứng ra lên tiếng: [Tối hôm qua thấy Cố Thanh Sương bị bôi đen khắp mạng xã hội ngay trong đêm giao thừa, nói thật thì rất đau lòng cho cô gái này, nói thế này đi…Hồi Cố Thanh Sương vừa mới xuất đạo, có một người đàn ông trung niên đã ly dị muốn chơi trò quy tắc với cô ấy, theo đuổi điên cuồng, mỗi ngày đều đem theo hoa hồng đến làm phiền, kết quả Cố Thanh Sương ở ngay giữa đoàn làm phim đốt bó hồng, không ai ngăn được mà xông thẳng đến phòng nghỉ, cô ấy ném thẳng vào ông chú thương nhân kia, cảnh cáo ông ta nếu còn đến đây nữa, lần sau thứ bị đốt không chỉ đơn giản là bó hoa kia nữa.]

Gõ đến đây, mười phút sau, lại đăng thêm một đoạn trạng thái: [Hẳn là mọi người muốn biết sau đó kết cục như thế nào đúng không? Ông chú thương nhân sau đó chặn mọi nguồn tài nguyên của Cố Thanh Sương, cô ấy nhận bộ phim nào, lập tức cho người động tay động chân để đổi diễn viên, muốn ép cô ấy phải chịu thua thì thôi.]

Phía dưới fan đều lên tiếng hỏi: [Cuối cùng Cố Thanh Sương có bị ép chơi trò quy tắc ngầm hay không vậy?]

Biên kịch nổi tiếng trả lời: [Không có, giám đốc công ty Cố Thanh Sương là Thẩm Dục sau khi biết được chuyện này, tự mình đưa ông chú thương nhân kia đến đồn cảnh sát, kiện ông ta tội quấy rối.]

Chuyện này nhìn có vẻ rất nhỏ, vô hình lại có thể xóa đi tin đồn Cố Thanh Sương phục vụ các đại gia lớn tuổi, đám người ăn dưa sáng mắt lên, vô cùng sôi nổi: [Cho dù Cố Thanh Sương có tư bản chống lưng, tôi cũng nghĩ cô ấy là chiêu bài sống của công ty.]

–[Đúng thế! Nếu như cô ấy muốn chơi quy tắc ngầm, dựa vào gương mặt kia rồi đi làm vợ nhỏ đại gia là được rồi, làm gì phải đi diễn phim vất vả như vậy chứ.]

–[Toàn mạng đặt điều lâu như vậy, có phải đều đang nợ Cố Thanh Sương một lời xin lỗi rồi không? Tôi cũng theo trào lưu mà nghi ngờ cô ấy, tôi xin lỗi @Cố Thanh Sương.]



Khi Lạc Nguyên gửi ảnh chụp màn hình những bình luận trên mạng đến, Cố Thanh Sương vừa cùng Hạ Tuy Trầm đến nhà Chử Tam Nghiên thăm hỏi, mãi đến khi trời tối mới về lại khách sạn.

Đối với cô mà nói, đến thăm hỏi Chử Tam Nghiên, cũng giống như đưa anh đến gặp người nhà.

Loại cảm giác này hoàn toàn khác với việc yêu đương ngầm, khiến Cố Thanh Sương mơ hồ bất định. Bàn tay mềm mại nắm lấy tay anh, suốt dọc đường không biết đã cười biết bao nhiêu lần: “Anh, thầy đã nói gì với anh vậy?”

Vừa rồi Hạ Tuy Trầm và Chử Tam Nghiên ở trong thư phòng chơi cờ, cũng không cho ai vào làm phiền.

Cô muốn áp sát vào tường nghe trộm, nhưng hai người đều vô cùng nhã nhặn, nói chuyện nhẹ nhàng, khiến cô không nghe được gì.

Một tay Hạ Tuy Trầm ôm lấy eo cô, chậm rãi đi dưới ánh đèn đường, giọng điệu trầm thấp: “Thầy nói….”

Anh suy tư một hồi, ánh mắt như cười như không, mãi cho đến khi Cố Thanh Sương không nhịn được giục anh, anh mới chậm rãi: “Sự nghiệp của em đang ở thời kì phát triển mạnh mẽ, bảo anh đừng để em mang thai quá sớm.”

Cố Thanh Sương không tin lắm: “Thật sao?”

Lời của Chử Tam Nghiên có phần uyển chuyển hơn như vậy, nguyên văn thầm ám chỉ rằng đừng để Cố Thanh Sương vướng bận vào chuyện gia đình quá sớm, để cô có thể yên tâm tập trung phát triển sự nghiệp.

Nhưng lại bị Hạ Tuy Trầm không nề hà sửa lại, giọng điệu chắc nịch: “Anh lừa em làm gì?”

Cố Thanh Sương nghiêm túc nhìn anh, cũng không nói gì, ngón tay khẽ chọc vào lòng bàn tay anh: “Về khách sạn chứ?”

Bàn tay Hạ Tuy Trầm nắm chặt tay cô, gương mặt anh tuấn dưới ánh đèn vàng ấm áp nở nụ cười ôn hoà.



Sau khi về đến khách sạn.

Trong lòng Cố Thanh Sương có chút căng thẳng, ánh mắt vô ý nhìn lên sô pha, thứ sáng sớm hôm nay cô trộm nhét dưới gối sô pha, vẫn ở đó.

Mà Hạ Tuy Trầm lại không biết gì về chuyện này, đưa tay giúp cô cởi áo khoác, để cùng chỗ với áo vest của anh, giọng trầm thấp: “Em tắm trước, hay là anh tắm trước?”

Cố Thanh Sương cảm thấy trái tim mình đập nhanh như muốn nhảy khỏi lồng ngực, ấp a ấp úng: “Anh tắm trước đi.”

Chuyện tắm giặt này, hỏi nghiêm túc quá cũng không hay lắm.

Cô cố gắng che đi sự ngượng ngùng trong mình, cố ý đi đến sô pha, rót một ly nước uống.

Hạ Tuy Trầm đứng ở chỗ cũ nhìn Cố Thanh Sương đang trốn tránh, khoé môi cong dần lên, một hồi sau, cất bước đi vào phòng tắm, cũng không đóng cửa, khiến âm thanh tiếng nước chảy truyền đến.

Cố Thanh Sương uống xong một ly nước vẫn thấy không đủ, lại rót thêm nửa ly nữa, sau khi đặt xuống, vội vã cầm điện thoại lên.

Cô trực tiếp lơ đi tin nhắn của Lạc Nguyên, mở Wechat của Giang Điểm Huỳnh ra hỏi: [Vô cùng cấp bách! Lần đầu phải chú ý những gì thế?]

Giang Điểm Huỳnh đã từng có ba người bạn trai, kinh nghiệm mặc dù không được phong phú lắm, nhưng không đến nỗi giống như chú thỏ trắng trong sáng là Cố Thanh Sương, sau khi đọc được tin nhắn, lập tức gọi video cho cô.

Cố Thanh Sương bị doạ đến, trực tiếp nhấn ngắt cuộc gọi, sau đó nhắn qua một tin: [Hạ Tuy Trầm sẽ nghe thấy!]

Giang Điểm Huỳnh: [Tối nay cậu muốn cùng anh ta trải nghiệm chuyện ‘tình’?]

Ngón tay đặt trên màn hình điện thoại của Cố Thanh Sương không biết nên trả lời như thế nào, vô hình cảm thấy nếu như Hạ Tuy Trầm đưa ra lời đề nghị, hình như cô cũng không có lý do gì để từ chối.

May là Giang Điểm Huỳnh cũng không cần cô trả lời, tự mình tiếp tục nhắn tin qua: [Cần phải đeo bao, nói cho cậu thêm một bí mật nhỏ nữa….Đàn ông lần đầu, khi ‘ấy ấy’ cũng khẽ đau, đến lúc ấy đừng có tắt đèn, nhớ chú ý đến biểu cảm của anh ta!]

Thời gian như ngừng lại, vài giây sau, điện thoại của Cố Thanh Sương từ tay cô rơi xuống dưới mặt đất, cô đưa tay bịt mắt, không có cách nào đọc tiếp được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận