Nam Phụ Cực Phẩm Của Văn Ngọt Sủng Sống Lại
Chương 44
Bởi vì toàn bộ quá trình thẩm án đều được phát sóng trực tiếp, cho nên khi tòa án vừa kết thúc tuyên bố phán quyết, các phương tiện truyền thông liền nhấc lên thảo luận sôi nổi.
Cư dân mạng sau khi bị chân tướng làm cho khiếp sợ đến kích thích, một khắc kia khi vừa tuyên bố phán quyết, bọn họ liền phẫn nộ đem văn bản đã được biên soạn đăng lên weibo, để cho người qua đường đọc được.
Mà trong đó có một bài viết có tiêu đề là【 tra nam tiện nữ, nên sống chung với nhau! 】 có nội dung nóng nảy nhất.
Tác giả bài viết này có trình độ văn học không hề thấp, lối hành văn cay độc, không phải là người viết báo chuyên nghiệp, nhưng tin tức trong bài viết này lại phát huy đến trình độ cao thâm cực kỳ.
Lập luận cực kỳ sắc sảo, miêu tả đều là sự thật, làm người đọc phải say mê.
Bởi vì mối quan hệ của vụ án lần này quá phức tạp, cho nên tác giả mở đầu chưa nói gì, chỉ tỉ mỉ liệt kê quan hệ xuất thân. Sau đó mới bắt đầu kể về hai mươi năm trước, thời điểm Phương Ngạn Đông còn học đại học.
Bộ tiểu thiếu "Giáo thảo bá đạo yêu ta" của Trịnh Nhã Tuyết và Phương Ngạn Đông phá vỡ rất nhiều chờ mong của các cặp đôi, kéo lấy rất nhiều cừu hận từ các thiếu nữ cùng cư dân mạng đối với vẻ đẹp về tình yêu thanh xuân, chuyện này quả thực là làm bẩn ảo tưởng của mọi người.
Hình tượng người cha tốt mấy chục năm nay của Phương Ngạn Đông, trong đêm đã nghịch chuyển hoàn toàn, làm cho đám cư dân mạng trên toàn quốc mắng chửi kịch liệt.
Hình tượng trước đây của Phương Ngạn Đông tốt bao nhiêu, hiện tại liền xấu bấy nhiêu, cái tên "Phương Ngạn Đông" đã trở thành "Tra nam quốc dân" trong lòng mọi người. Bọn họ chỉ cảm thấy hắn không có nửa phần để thương hại dù bị Trịnh Nhã Tuyết lừa gạt.
Trong vụ án, tội lớn nhất của Phương Ngạn Đông cũng chỉ là "thờ ơ lạnh nhạt" chứ không có nhúng tay vào. Nhưng cư dân mạng cũng không phải là người ngu ngốc, Trịnh Nhã Tuyết là đồ ác độc giả nhân giả nghĩa, vậy Phương Ngạn Đông cũng chẳng tốt hơn chỗ nào, cả hai đều là đồ cặn bã, tra nam đi với tiện nữ, không nên đi gieo vạ cho người khác mới đúng!
Mà Phương Ngạn Đông cuối cùng bởi vì chuyện không "nhúng tay" vào nên không bị định tội, đây mới chính là nguyên nhân kéo lấy giá trị thù hận của mọi người.
Đa số cư dân mạng đều không am hiểu pháp luật, nhưng trong mắt người bình thường, "Phương Ngạn Đông vừa kết hôn đã ngoại tình, còn giết chết người vợ của mình, hơn nữa còn dạy hư con trai của người vợ ấy", đây đã là tội quá ác liệt rồi, nên nhận lấy hình phạt nghiêm trọng nhất.
Nhưng cuối cùng bởi vì hành vi của Phương Ngạn Đông không nằm trong hoạch địch pháp luật, ngoại trừ trả lại tài sản, còn lại không bị tổn thất gì!
Đây không phải là do pháp luật còn có khe hở sao?
Đặc biệt là khi kết thúc bài viết, tác giả còn nói Phương Ngạn Đông một câu như thế này.
【 Tuy rằng tất cả chứng cứ, và cả bà Trịnh Nhã Tuyết cũng chính miệng thừa nhận, tất cả mọi chuyện đều là bà làm chủ mưu, nhưng theo tôi xem xét, tôi không thể không suy đoán một chút, "chủ mưu" chân chính thật sự là bà Trịnh Nhã Tuyết sao? 】
【 Dựa theo các án lệ cũ và tiểu thuyết chứng minh, không thể bài trừ hung thủ thông minh chân chính, người này vĩnh viễn đích thân không cần động thủ. Thử hỏi một người có thể sinh ra một thiên tài thông minh như Đường tiên sinh, thật sự sẽ bị một cô bé lọ lem đùa giỡn xoay quanh sao? 】
【 Đương nhiên những điều này đều là do cá nhân tôi suy đoán, mong mọi người không nên cho rằng đây là sự thật. Dù sao tôi vẫn cảm thấy khi Trịnh Nhã Tuyết thành công, người hưởng lợi nhiều nhất vẫn là Đường tiên sinh không phải sao? 】
Lời nói này, tựa như là vẽ rồng điểm mắt. Kết bài tràn ngập liên tưởng, quả thực chính là đang kéo cừu hận cho Phương Ngạn Đông.
Mọi người tập trung suy nghĩ, mặc dù không có chứng cứ chứng minh Phương phu nhân là do Phương Ngạn Đông giết chết, nhưng tuyệt đối do hắn làm tức chết, quả nhiên là tra nam tiện nữ, kẻ tám lạng người nửa cân, ai cũng không trong sạch a...
Ngoại trừ dư luận trên mạng, ở cuộc sống hiện thực, những người trước đây từng bị Phương Ngạn Đông chỉnh qua, đều đang dồn dập gọi điện thoại đến "chúc mừng".
"Ai nha nha, Phương tổng, chúc mừng, thực sự là chúc mừng anh a. Không nghĩ tới Đường Huân vậy mà là con trai của anh, chà chà, thực sự là quá hâm mộ rồi, quan hệ của chúng ta "tốt" như vậy, sau này có phát tài cũng đừng quên người em này nha..."
"Ồ, nhận máy rồi sao, Phương tổng, anh thật sự là không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng liền kinh người a, mấy chục năm không có động tĩnh, vừa động một chút liền lớn như vậy, bội phục, thật sự là bội phục. Nghe nói lần này Phương tổng tổn thất có chút lớn nha ~"
"Phương tổng, anh trai của tôi ơi! Không phải tôi nói anh chứ, sao đầu óc của anh lại kém như vậy? Đám nữ nhân bên ngoài chỉ nên chơi vui thôi, không nên quá chú tâm vào. Giờ xem kìa, ây dà..."
"Éc éc éc, Phương tổng à, không nghĩ tới người thông minh như anh lại bị một người phụ nữ đùa giỡn lâu như vậy, giáo thảo bá đạo yêu tôi, ha ha ha, Phương tổng cũng thật là biết chơi..."
Các cuộc gọi cười nhạo liên tục đưa tới.
"Ầm!"
Phương Ngạn Đông vừa trở lại liền tức giận đến nghiến răng, ném đồ rơi khắp nơi.
Đám khốn nạn này mượn gió bẻ măng, bỏ đá xuống giếng, thật sự là khốn nạn.
Vụ án lần này ngoài mặt thì nhằm vào Trịnh Nhã Tuyết, nhưng trên thực tế là nhắm vào hắn. Trịnh Nhã Tuyết ngồi từ thì tính là gì? Ả tiện nhân kia vốn dĩ đã không có gì, một cô bé lọ lem hưởng thụ mấy chục năm sinh hoạt như một phu nhân, hiện tại vào tù cũng là xứng đáng!
Nhưng hắn thì khác! Lần này ra khỏi cục cảnh sát, giá trị bản thân của hắn cũng biến mất!
Trong suy nghĩ của Phương Ngạn Đông, tất cả cổ phần và tài sản trong tay con trai hắn đều là đồ của hắn, chỉ là "tạm thời ký gửi" trên tay con trai, nhưng bây giờ cái gì cũng đã không còn.
Nhưng tổn thất tài sản hắn có thể nhịn. Còn danh tiếng xấu khiến dư luận mắng chửi thì hắn làm sao có thể ngồi vững cái ghế chủ tịch của Phương thị? Vì hình tượng của tập đoàn, đám cổ đông kia chắc chắn sẽ đuổi hắn xuống.
Đáng hận nhất chính là, hai anh em Phương Tử Dương lại đem cổ phần bán cho Lý Chí Nhân, một khi ký xong hợp đồng, hắn liền biến thành người làm cho Lý Chí Nhân!
Phương Ngạn Đông hắn, đứng ở vị trí cao hơn nửa đời người, hiện tại lại phải cúi đầu trước mặt người khác?
Chưa từng chịu qua đả kích như vậy, lúc này đây Phương Ngạn Đông thật sự có chút muốn giết người!
Thời điểm nhìn thấy Phương Khiêm Hạo, trong lòng hắn không còn nửa phần tình thương của người cha. Nhìn thấy Phương Khiêm Hạo hắn liền nhớ tới Trịnh Nhã Tuyết đã hại mình, hiện tại Phương Khiêm Hạo vinh hạnh trở thành đứa con mà hắn hận nhất.
"Tôi nói làm sao tôi lại sinh ra một đứa con đầu óc ngu xuẩn như cậu, nguyên lai là do cậu cực kỳ giống con tiện nhân ác độc kia! Hai mẹ con các người chính là muốn đến khắc tôi có đúng hay không?!"
Trong lòng tức giận không có nơi để phát tác, Phương Khiêm Hạo liền biến thành nơi trút giận của Phương Ngạn Đông.
Trước đây hắn yêu Trịnh Nhã Tuyết bao nhiêu, thương Phương Khiêm Hạo bao nhiêu, bây giờ liền có bấy nhiêu thống hận hai mẹ con họ. Đều bởi vì hai người họ mà hắn mới ra nông nỗi như bây giờ.
Nếu không vì hai người này, hắn chắc chắn đã không nháo với Lục Phỉ thành như vậy, cũng sẽ không để cho hai đứa con trai do Lục Phỉ sinh oán hận với hắn.
"Đều là bởi vì cậu, tôi đã bảo cậu đừng có đi trêu chọc em trai cậu, cậu lại không nghe lời tôi, từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng tranh giành với nó!"
Phương Ngạn Đông vừa hối hận vừa tức điên, "Nếu không phải vì cậu, với sự ỷ lại của Tử Dương, nó tuyệt đối sẽ không làm phản sau khi biết được chân tướng, nó nhất định sẽ đứng về phía tôi!"
Lần trước ở trên tòa án, Phương Tử Dương luôn nở một nụ cười ý vị sâu xa với hắn. Làm cho hắn hiểu rõ một sự thật, sự khác thường gần đây của cậu không phải do chuyện hot search video, mà là cậu đã biết rõ chân tướng, biết rằng hắn là một người cha không xứng chức, biết rõ anh trai ruột của cậu.
Phương Ngạn Đông thập phần hối hận.
Sớm biết hôm nay, hắn sẽ đối xử tốt với đứa con trai nhỏ hơn, bất kể thế nào thì cậu cũng là con ruột của hắn, lúc trước hắn làm sao lại u mê như vậy!
Phương Khiêm Hạo cũng hậm hực trong lòng rất nhiều. Đối với hắn, hắn vẫn luôn kiêu ngạo vì thân phận của chính mình, nhưng bây giờ đều thành chuyện cười, hắn là một đứa con riêng không hơn không kém, còn do một người phụ nữ ác độc sinh ra, mà người cha của hắn lại coi hắn như nơi để trút giận.
Tính tình táo bạo của Phương Khiêm Hạo sao mà chịu được, hắn hung tợn trợn mắt nhìn cha mình, "Ông dựa vào cái gì mà đánh tôi! Nếu không nhờ có tôi và Tiểu Đồng làm giả chứng cứ chứng minh cho ông, ông còn có thể đứng đây? Ông cho rằng tôi nguyện ý để các người sinh ra? Làm một đứa riêng không lên được mặt bàn hả?"
"Ông không có tư cách giáo huấn tôi, đây đều là do ông ngu! Là ông sai!"
"Được rồi, nếu ông đã hận tôi như vậy, vậy thì đuổi tôi ra ngoài đi a, gọi Phương Tử Dương và Đường Huân về nhà kìa, để xem hai bọn nó có chịu nhận người cha vô tình như ông hay không!"
Tất nhiên Phương Tử Dương và Đường Huân sẽ không trở về Phương gia, chưa nhắc đến việc Đường Huân là do hắn đổi đi, đứa con trai nhỏ cũng bị hắn dạy hỏng. Mà mẹ của tụi nó, cũng là do hắn làm cho tức chết...
Phương Ngạn Đông sắc mặt âm trầm, không nói được một câu.
Phương Khiêm Hạo nhìn người cha trước mặt, trong lòng cười nhạo. Hiện tại coi như đã rõ ràng, người cha này ai cũng không yêu, ông ta chỉ yêu chính mình, một khi đụng đến lợi ích của ông ta, ông ta có thể vứt bỏ bất luận là ai.
Vốn là hai cha con yêu thương lẫn nhau, sau khi mọi chuyện bị phơi bày, hiện tại liền biến thành kẻ thù.
Mà vào lúc này, Nghiêm Đồng vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí ở bên ngoài cửa nghe động tĩnh, sau khi thấy bên trong rốt cuộc cũng đã bình tĩnh, lúc này mới liều đẩy cửa phòng đi vào, "Chú Phương, anh Khiêm Hạo, hai người không nên cãi nhau. Một chút khốn khó cũng không quan trọng lắm, tôi có thể giúp hai người làm lại, tôi cũng có sức mạnh bảo vệ chú Phương và anh Khiêm Hạo..."
Ánh mắt Nghiêm Đồng tràn đầy sự lo lắng, bộ dáng quan tâm. Thật giống như hai người là người quan trọng nhất của hắn, thanh âm dịu dàng như dòng suối, khiến người nghe được an ủi.
"Cái này hẳn là có thể giúp được chú Phương và anh Khiêm Hạo." Nghiêm Đồng như một thiên sứ nhỏ, đưa lên một phần tài liệu.
Thời điểm Phương Ngạn Đông trở lại Phương gia tức giận vì dư luận trên mạng, thì bên phía Đường Huân đã trực tiếp tìm người cắt hộ khẩu của Phương Tử Dương, tách Phương Tử Dương ra khỏi Phương gia, đồng thời còn nói với người ngoài là hai anh em bọn họ đoạn tuyệt quan hệ cùng Phương gia.
Bọn họ cần phải thừa dịp người dân cả nước đều đang đứng về phía bọn họ mà phân rõ giới hạn với Phương gia. Tin tức đoạn tuyệt quan hệ vừa đưa ra, thanh danh của Phương Ngạn Đông lại thúi thêm một tầng nữa.
Tuy rằng người Hoa quốc kính già yêu trẻ, có quan niệm kính trọng trưởng bối, nhưng bây giờ cũng không còn phong kiến như thời cổ đại, biết rõ cha là người độc ác, còn bắt cóc con trai ruột, ai cũng không thể chịu được.
Chuyện lần này của Phương gia thực sự là làm người ta căm phẫn cực kỳ, không ai cảm thấy hai anh em Phương Tử Dương quyết định như vậy là có lỗi.
Trên thực tế, hai anh em Phương Tử Dương không tố cáo Phương Ngạn Đông đã là nể mặt huyết thống của bọn họ, bằng không với chân tướng lần này, hai anh em họ có giết người thì mọi người cũng hiểu được.
Sau khi tin tức được đưa ra, ảnh hưởng cũng càng lớn. Không ít ông bà tuổi tác đã lớn, nhìn thấy cũng xúc động, tương đối đồng tình với hai anh em Đường Huân, mỗi ngày vẫn luôn nhắc tới.
"Thực sự là không được, quá không được rồi, tại sao lại có người ác độc đến như vậy, Phương phu nhân và hai anh em này quá đáng thương..."
"Đúng vậy, đứa nhỏ đáng thương. Chuyện này sao con người có thể làm được chứ, cháu gái của tôi nói đó là tra nam tiện nữ, là đồ xấu xa."
Các cụ ông cụ bà theo mọi người lên mạng thảo luận, từng nhóm người theo khu nhà của mình mà tập hợp đàm luận.
Nói chung, chuyện lần này của Phương gia huyên náo rất lớn.
Thậm chí tập đoàn Phương thị cũng bị ảnh hưởng, mọi người chạy đến vứt rác, trên mạng cũng ra sức mắng chửi, giá cổ phiếu đang điên cuồng sụt giảm.
Làm cho cổ đông tập đoàn bị dọa hoảng.
Vì cứu vớt hình tượng công ty, các cổ đông suốt đêm mở hội nghị thương thảo, dưới sự giựt dây của Lý Chí Nhân, cuối cùng nhất trí quyết định bãi miễn vị trí chủ tịch của Phương Ngạn Đông, chờ sau khi phong ba qua đi lại tuyển một chủ tịch mới.
Những người lúc trước ủng hộ Phương Ngạn Đông bây giờ im thin thít, giỡn mặt hả, bây giờ Phương Ngạn Đông trở thành như vậy, nếu còn ủng hộ hắn thì cả đám đều đi hít gió Tây Bắc hết.
Phương Ngạn Đông một người khó địch trăm miệng, kết quả đương nhiên là bại trận.
Nhưng mà điều này càng làm cho Phương Ngạn Đông sinh ra giao động mãnh liệt với đề nghị mà Nghiêm Đồng đưa ra.
Hiện tại nếu bắt đầu từ con số không mới là lựa chọn tốt nhất của hắn, hắn vẫn còn chút tài sản giấu đi, dùng để đầu tư làm tư bản cũng cực kỳ thích hợp...
Nếu những người này đã đối xử với hắn như, kiên quyết muốn đá hắn xuống đài, vậy không bằng hắn trực tiếp rời đi...
Dưới tình cảnh ác liệt, Phương Ngạn Đông oán hận trong lòng đưa ra lựa chọn.
...
Phương Tử Dương biết được Nghiêm Đồng đã thành công đưa tài liệu bàn tay vàng cho Phương Ngạn Đông, cậu liền bắt đầu bố trí bước tiếp theo.
Mà nơi quan trọng nhất để làm, chính là bên trong diễn đàn Dạ Tiềm kia.
Tư liệu mà Nghiêm Đồng nắm giữ đều là những thứ cậu vì hắn mà chuẩn bị, thậm chí từng tư liệu sử dụng cho từng giai đoạn đều là do cậu tỉ mỉ lên kế hoạch.
Phương Tử Dương có thể tính toán chính xác như vậy đều là do đời trước trải qua quá nhiều thiệt thòi, hơn nữa còn có gen đặc thù của gia tộc.
Kiếp trước mặc dù Nghiêm Đồng cướp lấy bàn tay vàng làm rất nhiều chuyện, cũng đạt được rất nhiều thành tựu, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Không có gen di truyền của Lục gia và IQ cao, muốn chân chính nắm giữ được tư liệu bên trong nút không gian là điều không thể nào. Dù kiếp trước Nghiêm Đồng có từng câu dẫn cữu cữu của cậu, nhưng cữu cữu tuy rằng là người nhà họ Lục nhưng một chút thiên phú của Lục gia cũng không có.
Cho nên đời trước sản phẩm khoa học kỹ thuật của bọn Nghiêm Đồng kỳ thực cũng tồn tại rất nhiều vấn đề ẩn giấu.
Mà khi đó, vì báo thù nên Phương Tử Dương đương nhiên cũng có nghiên cứu qua sản phẩm của hắn, để làm đối sách tương ứng.
Nghiêm Đồng vì quá ngu mà không nghiên cứu được tư liệu, rất nhiều tư liệu bên trong bàn tay vàng đều là dữ liệu gốc bị hắn đưa ra ngoài, tương đương với việc đem tư liệu hạt nhân chưa được mã hóa mà công bố vậy.
Cũng may những thứ này trừ người Lục gia cũng không ai đọc hiểu, mới không bị lấy trộm kỹ thuật.
Cho nên hiện tại, chỉ cần Nghiêm Đồng dám lấy bàn tay vàng ra sử dụng, chắc chắn sẽ nghênh đón một trận mưa giông bão tố!
Sau khi xác nhận Nghiêm Đồng đã chạy đi giựt dây Phương Ngạn Đông, Phương Tử Dương mở máy tính ra, đăng nhập và diễn đàn Dạ Tiềm.
Tiếp theo... cậu gửi một tin nhắn cho "Nhân tài lừa bán kẻ thiện nghệ".
Bởi vì thời điểm giao dịch lần trước, cậu bảo hắn nhớ chờ tin tức, cho nên bên kia vẫn luôn online chờ đợi, tin nhắn vừa gửi đi rất nhanh đã có hồi đáp.
【 Đường Đường tui yêu cậu 】: A a a, đại thần ~ anh rốt cuộc cũng liên hệ với tôi. Phần mềm lần trước anh bán cho chúng tôi quả thực quá hoàn mỹ, đại thần anh thực sự quá lợi hại!
Phương Tử Dương lại nghênh đón tay nghề nịnh nọt chiêu bài của "nhân tài lừa gạt kẻ thiện nghệ" này.
Mặc dù có chút câm nín, nhưng cậu nhìn ra được, đối phương hẳn là muốn mời chào cậu qua công ty hắn đi.
Bất quá cũng chỉ là một cái phần mềm diệt virus nho nhỏ, nhưng kỹ thuật trong đó đã vượt qua 99 sản phẩm cùng loại thời bấy giờ, cấp bậc an toàn đã đạt đến cấp quốc gia.
Tất nhiên Phương Tử Dương cũng có thể làm ra sản phẩm cao cấp hơn, trực tiếp vượt qua kỹ thuật thời đại này, trở thành phần mềm đứng đầu cũng không phải không được.
Nhưng cậu tạm thời chưa muốn mạo hiểm.
Huống hồ cậu đã mang rất nhiều tư liệu đưa cho anh trai, anh trai lại đang hợp tác với Tạ Tranh, cậu sao có thể đem phần mềm quá cao cấp bán cho người khác được.
Cái người chuyên hố kẻ thiện nghệ này còn muốn đào cậu đi, cậu còn đang muốn đào hắn qua đây. Phải biết là ở đời trước, tên này từng đào đi hơn tám mươi lão đại trong diễn đàn, quá là càn rỡ...
Phương Tử Dương cũng không để ý đến mấy lời nịnh nọt của đối phương, rất bình tĩnh nói ra mục đích của mình.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: Lần trước tôi có nói các anh chờ một thời gian rồi hãy tuyên bố chuyện phần mềm, các anh đã chuẩn bị như thế nào rồi? Nếu không thành vấn đề thì trong vòng ba tháng, đến lúc đó tôi sẽ nói thời gian thích hợp cho các anh.
Nói đến đề tài chính, đối phương liền nghiêm túc hẳn lên, tin nhắn cũng trả lời rất nhanh.
【 Đường Đường tôi yêu cậu 】: Trong vòng ba tháng không thành vấn đề, bất cứ lúc nào chúng tôi cũng có thể... Nhưng mà đại thần ~, anh có thể tiết lộ một chút, rốt cuộc thời gian thích hợp là như thế nào hay không? Ông chủ của tôi có chút hiếu kỳ...
Không phải có chút hiếu kì, mà là phi thường hiếu kỳ!
Bên phía bên kia, Thụy Khắc cào tai bực bội, nhìn chằm chằm vào đoạn hội thoại mà hiếu kỳ vô cùng.
Từ khi lấy được phần mềm của Phương Tử Dương, ngay lập tức bọn họ liền quyết đoán mua, sau đó đưa cho nhóm nghiên cứu trong công ty, một đám nhân tài được đào tới đều nghiêm nghị đầy mặt.
Cuối cùng còn đưa cho Đường Huân xem qua, bọn họ mới xác định rằng cái này tương đối nghiêm trọng. Phần mềm diệt virus này nhìn thì đơn giản, nhưng kỹ thuật trong đó đã đạt đến cấp bậc an ninh quốc gia.
Nói cách khác, người làm phần mềm này, kỹ thuật đã đạt đến mức độ, nếu không được quốc gia chiêu mộ thì cũng phải được ghi lại trong sử sách.
Mà nhân tài như vậy thường sẽ không bán phần mềm ở bên ngoài.
Mà "Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát" lại là một kỹ thuật viên ưu tú còn chưa được nơi nào mời chào. Hiện tại bọn họ chính là đang thiếu khuyết kỹ thuật viên, tìm thấy một người lưu lạc như vậy, đương nhiên phải nắm lấy cơ hội đưa cậu vào đoàn đội của mình!
Nhưng đối phương cực kỳ thận trọng thần bí, cho nên muốn đột phá cũng chỉ có thể ra tay từ chỗ này.
Nếu như Phương Tử Dương mà là kỹ thuật viên "lưu lạc bên ngoài", phỏng chừng cậu có thể cùng bọn họ tương tác một chút, để mở rộng kiến thức cũng không phải không thể.
Nhưng bây giờ cậu đã biết anh trai, tương lai cũng sẽ vào đội ngũ của anh ấy, chỉ có thể tiếc nuối từ chối bên này.
Phương Tử Dương giả vờ không hiểu câu hỏi thăm dò kia, trực tiếp đáp.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: Bí mật, đây là quà tặng kèm khi mua hàng, đương nhiên các người cũng có thể không cần nghe theo, hối hận thì tôi không chịu trách nhiệm nhé.
Phương Tử Dương thần bí quá mức, khiến cho người bên kia cực kỳ không ổn.
Thụy Khắc có chút phát sầu nhìn về phía Tạ Tranh, "Tạ, cái tên này cảnh giác rất cao, không hề tiếp chiêu của tôi a..."
Biểu tình Tạ Tranh nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào máy tính mà trầm mặc.
Lúc sau mới ra hiệu cho Thụy Khắc tránh ra, anh tự mình ra trận, bùm bùm gõ một đoạn chữ.
【 Đường Đường tôi yêu cậu 】: Cám ơn lời khuyên của cậu. Nhưng mà có một vấn đề cần cậu xác nhận một chút, cậu thật sự là bạn trai của Thiên Sát?
Tuy rằng vẫn là tài khoản đó, nhưng ngữ khí nói chuyện tuyệt đối là một người khác.
Phương Tử Dương không hiểu gì mà nhìn tin nhắn được gửi đến, có chút không hiểu được đối phương đang ám chỉ cái gì.
Nhưng cũng không trở ngại đến việc cậu chém gió.
Theo như cậu được biết, cái tên Thiên Sát này quanh năm ít online, hơn nữa đời trước hình như vị này còn ngỏm sớm lắm thì phải. Cho nên Phương Tử Dương rất yên tâm, hớn hở nói láo.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: Không sai, anh ấy là chồng tôi, anh có vấn đề gì không?
Tạ Tranh: "..."
Thụy Khắc: "..."
Tin nhắn được gửi đi, phía bên kia yên tĩnh hẳn ba phút, mới lại có phản ứng.
【 Đường Đường tôi yêu cậu 】: Có. Phi thường có vấn đề.
【 Đường Đường tôi yêu cậu 】: Tôi chính là Thiên Sát, đây là tài khoản nhân viên của tôi.
【 Đường Đường tôi yêu cậu 】: Cho nên xin hỏi, tại sao cậu muốn phá hoại danh dự của tôi?
【 Đường Đường tôi yêu cậu 】: Hơn nữa cậu còn dám hack tài khoản của tôi?
Tin nhắn chất vấn gửi đến liên tiếp.
Phương Tử Dương: "..."
Phương Tử Dương không nói hai lời, trực tiếp rút dây điện tắt máy vi tính!
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận