Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A
Chương 21-2
Một phần vì đây là lần đầu tiên Vân Khởi tham gia, trong khi các Alpha khác đã quen thuộc với việc này sau nhiều lần tham gia cùng con cái, cũng xem như tương đối quen thuộc. Một phần khác là do cảm giác mà Vân Khởi mang lại. Tuy rằng cô mang theo bắt chước khí làm cho vẻ ngoài của mình rất bình thường, không có gì đáng sợ, nhưng người khác vẫn cảm thấy giữa họ và cô có một tầng vách tường ngăn cách.
Chỉ có Alpha của Ngô Viên Viên đi cùng Vân Khởi, nhưng cô ấy cũng là người trầm lặng, vô tình làm cho không gian giữa hai người càng thêm yên tĩnh.
Còn Lâm Hề thoạt nhìn vô cùng hưng phấn, luôn cùng bạn bè trong đội điên điên nháo nháo, làm Vân Khởi ở phía sau nhìn kinh hồn táng đảm.
Đường rừng cũng không bằng phẳng, thường thường sẽ có chút đá vụn, Lâm Hề đã bị vấp chân vài lần, may mắn là cũng không bị ngã.
Alpha bên cạnh Vân Khởi cũng luôn nhìn chằm chằm con gái của mình, sợ có chuyện ngoài ý muốn.
"Chán quá." Vân Khởi phàn nàn với hệ thống.
【Ngươi có thể đi nói chuyện phiếm với họ.】
"Như vậy không hợp với nhân vật của ta."
【Vậy ngươi đã hiểu cảm giác của ta trong phòng tối rồi phải không? Lúc đó ta đã không ra ngoài suốt một tuần luôn đấy.】
"Ngươi không phải có phim của tiền bối lưu cho ngươi xem sao?"
Lúc Vân Khởi và hệ thống đấu khẩu, đội ngũ chậm rãi dừng lại.
Thật không thể tin được trong rừng rậm vậy mà lại có một khoảng trống lớn như vậy, ở giữa là một tế đàn hình tròn lớn, xung quanh là những cột đá tàn phá, trên đó còn khắc một số hoa văn mờ nhạt.
Có vẻ nơi này từng rất huy hoàng, nhưng theo thời gian và sự phát triển của khoa học kỹ thuật, nó dần bị lãng quên.
Đột nhiên, khi nhìn vào một trong những cột đá, Vân Khởi sững sờ một chút.
Nhờ thuốc tăng cường thị lực, cô nhận thấy dấu vết trên cột đá này mới hơn so với các cột khác.
Vân Khởi không tự giác muốn tiến đến gần cột đá, muốn chạm vào bề mặt thô ráp và những văn tự thần bí trên đó.
"Chúng ta cần dựng lều trại," Alpha bên cạnh mở miệng nhắc nhở. Đây là câu đầu tiên cô ấy nói với Vân Khởi. Nói xong, cô ấy đi về phía Beta của mình.
Trong rừng rậm, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm rất lớn, ban đêm thường rất lạnh. Ngày đầu tiên của hành trình chỉ có hoạt động dựng lều trại, sau đó là thời gian chơi với con cái, giúp học sinh và phụ huynh làm quen với môi trường xung quanh, nhưng không được đi quá xa.
Vân Khởi tỉnh lại từ trạng thái mơ màng, không còn chú ý đến cột đá kỳ lạ nữa, mà tiến về phía Lâm Thần.
"Hề Nhi muốn đi hái quả dại với bạn bè, đại nhân có thể giúp chúng ta dựng lều trại trước được không?" Lâm Thần kề sát vào Vân Khởi, nhỏ giọng hỏi.
Đại công ngạc nhiên nhìn bạn đời của mình, không tình nguyện gật gật đầu.
"Chung quy cũng không thể để ta đi hái quả dại với Hề Nhi, nguyên chủ rất ghét con gái Omega của mình, ngươi nghĩ sao, tiểu tra?" Vân Khởi lấy tâm lý thử giải thích với hệ thống.
Cô không thấy lý do này hợp lý, vốn dĩ cô không định đồng ý với Lâm Thần. Trong lòng cô đã sớm nghĩ ra kế hoạch, cô sẽ lạnh lùng đứng bên cạnh, nhìn Omega một mình dựng lều, tạo nên sự đối lập rõ rệt với các Alpha khác đang giúp đỡ, còn Omega của họ cùng chơi đùa với con. Như vậy, Vân Khởi có bao nhiêu cặn bã, cô liền sẽ kiếm được giá trị cặn bã, tiến lên đỉnh cao cuộc sống.
Chủ yếu chính là dựng lều trại đối với Omega không phải việc khó, cô cảm thấy mình sẽ không vì vậy mà mềm lòng, chắc là vậy đi?
Nhưng khi Lâm Thần tiến sát lại, một trận hương hoa bách hợp thoang thoảng truyền đến, ngọn tóc nàng cũng giống như cũng bị gió thổi chạm nhẹ vào người mình. Sau khi Vân Khởi sử dụng thuốc cảm giác năng lực của cơ thể đều tăng lên thấy rõ, cô không nghĩ đến mức độ nhạy cảm cũng tăng lên. Nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của em bé lớn Omega, còn có em bé Omega kế bên có gương mặt giống nhau, Vân Khởi không biết tại sao liền đồng ý rồi.
【 Được 】Hệ thống hình như có chút thất thần, vậy mà lại đồng ý với lý do của Vân Khởi.
Dựng lều trại hả, cái này không phải chỉ cần có tay là được sao. Đây là suy nghĩ ban đầu của Vân Khởi.
Xin lỗi, ta không có tay đây là suy nghĩ trong quá trình dựng lều.
Có lẽ ban đầu Lâm Thần định tự mình dựng lều nên không mang theo hướng dẫn. Vân Khởi đành phải dựa vào tổ tiên mách bảo để lắp ráp những linh kiện xa lạ trước mắt.
Kết quả không như mong đợi.
Nhìn các linh kiện có vẻ được lắp ráp rất chính xác, nhưng lều trại vẫn không đứng được.
Cô lén nhìn các Alpha khác lắp như thế nào, nhưng nhìn lều trại xung quanh hoa hoè loè loẹt, trông rất khác so với của cô.
"Thật là làm người ta hao tổn tâm trí, tiểu tra, ngươi có biết dựng lều không?" Vân Khởi hỏi hệ thống.
【 Ngươi đoán 】
"Ta đoán ngươi biết"
【 Vậy ngươi đoán sai rồi 】
Vân Khởi cảm thấy mình thật ngốc mới đi hỏi hệ thống.
"Ngươi cần giúp đỡ không?" Alpha của Ngô Viên Viên lặng lẽ tiến lại gần. Cô ấy đã dựng xong lều của mình, là người nhanh nhất trong nhóm phụ huynh.
Đại công cảm thấy mình không cần trợ giúp, bất quá cô muốn có một người hầu dựng lều.
Đường đường là một đại công, cho dù là đang ngụy trang, cô vẫn không muốn tự mình làm việc này.
"Ừm" Vân Khởi gật đầu.
Alpha đối diện nhìn Vân Khởi một cái rồi bắt đầu làm.
"Ngươi," Alpha có chút do dự, nhưng vẫn quyết định hỏi, "Ngươi làm thế nào để bạn đời của mình vui vẻ như vậy?"
Vân Khởi và Lâm Thần vừa nãy tương tác với nhau, cô ấy cũng đã thấy. Omega hỏi một câu, Vân Khởi đáp ứng, sau đó đôi mắt Omega liền sáng lên, cười tủm tỉm.
Rõ ràng cô ấy cũng đang dựng lều, hơn nữa còn là chủ động làm, Viên Viên chưa nói xong cô liền chấp nhận nhưng Viên Viên một chút cũng không hề để ý, chỉ đi tìm bạn mới của mình chơi.
Trên đường, Viên Viên còn trừng mắt nhìn cô hai lần, khiến cô ấy cảm thấy mình thiệt là oan uổng, thiệt là ủy khuất.
【 Cơ hội tới 】
"Khụ khụ, hừm,..." Vân Khởi làm bộ làm tịch, hạ giọng nói, "Omega ấy hả, không thể chiều chuộng, chiều chuộng sẽ làm họ kiêu ngạo."
Alpha đang dựng lều nhíu nhíu mày, không đồng ý với những lời này, động tác trên tay cũng chậm lại.
"Ngươi xem ta, ở nhà cái gì cũng không làm, cho nên giúp một lần nàng sẽ coi đó là ân huệ, nàng nói có thể vì vậy mà vui vẻ." Vân Khởi nói, giống như không để ý đến sắc mặt ngày càng đen của người bên cạnh. Vân Khởi tiếp tục truyền bá tư tưởng lớn của cô.
"Alpha phải ở vị trí chủ đạo, Omega cùng lắm chỉ là phụ thuộc. Ngươi phải cho họ hiểu đạo lý này, bằng không họ sẽ leo lên đầu ngươi ngồi."
Alpha cũng không trả lời Vân Khởi, chỉ nhanh chóng hoàn thành việc dựng lều rồi quay về.
Cô cảm thấy mình đã nhìn nhầm người.
"Ta cảm thấy mình nói muốn hết lời luôn rồi, còn cô ta một câu cũng không trả lời, sao lại có người như vậy trên đời hả?"
【 Cảm ơn, ta cũng hết lời luôn rồi 】
【 Cặn bã giá trị +35.】
Thôi vậy cũng được đi, có vẻ Alpha kia thật sự bị cô làm ghê tởm lắm rồi, lần đầu tiên được tăng nhiều cặn bã giá trị như vậy.---------------
Bên Lâm Thần ---
Hai người mẹ đi theo sau bọn trẻ.
"Hai người các chị cũng có tình thú quá" Ngô Viên Viên cười cười chọt chọt Lâm Thần.
"???"
"Một tiếng "đại nhân", hai tiếng "đại nhân", ta về sau cũng thử gọi Hoàng Càng như vậy xem" Ngô Viên Viên thấy cách xưng hô này cũng rất thú vị, trở về sẽ thử chọc ghẹo Alpha nhà mình một tí, cái hủ nút kia phỏng chừng sẽ đỏ ửng từ đầu đến chân đi.
"Nàng thích nghe ta gọi như vậy." Lâm Thần hình như có chút ngượng ngùng cười cười.
"Này có gì mà thẹn thùng, ta trước kia tuy là không gọi như vậy, nhưng cũng đã từng chơi qua nhiều trò play* còn thú vị hơn." Chỉ là cái kia đầu gỗ thối phối hợp không tốt mà thôi, Ngô Viên Viên có chút không hài lòng nghĩ.
Không được nghĩ đến, không được nghĩ đến, càng nghĩ càng giận, Alpha nhà người khác đều là cùng nhau phối hợp, ai như Alpha nhà mình, mỗi lần đều lấy cớ đi chăm con, sau đó liền chạy mất, có ngăn cản kiểu gì cũng không được.
"Nhiều trò play thú vị là gì*?" Lâm Thần tò mò hỏi, nàng cảm thấy có lẽ mình sắp được khám phá một thế giới mới.
*chú: 制服play tác giả ghi thế, hình như tiếng Việt của mình không có từ này mn ơi ( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀) nghĩa của nó là nhập vai rồi làm chuyện "ứm ừm", ai có đọc Mỹ Nữ Bạo Dăm thì chắc cũng biết là cái play gì rồi đó.
Bạn nào có cao kiến dịch từ gì thì vui lòng còm men
"Chính là mặc quần áo đẹp, rồi cho Alpha xem," Ngô Viên Viên chớp mắt, ghé sát tai Lâm Thần tiếp tục lẩm nhẩm lầm nhầm. "Chính là......"
Nghe nghe, mắt Lâm Thần càng ngày càng sáng lên. Nàng cảm thấy cái này hình như cũng rất thích hợp với mình, mỗi lần chính mình mặc quần áo mỏng manh, một Alpha nào đó liền thích mạnh miệng nhưng lại mềm lòng, rõ ràng ánh mắt không tự giác nhìn mình chằm chằm nhưng ngoài miệng lại không thừa nhận.
"Hề Nhi, đừng chạy xa," Lâm Thần gọi lại con gái đang chạy càng ngày càng xa. Nàng tuy rằng cùng Ngô Viên Viên nói chuyện phiếm nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn theo Lâm Hề của mình.
Ngô Viên Viên cũng nhận ra Hoàng Tư Đình chạy ra khỏi tầm mắt, nàng liền lớn tiếng gọi "khỉ con", khiến cô bé nhỏ gầy liền trốn ở sau lưng Lâm Hề.
"Con muốn con thỏ." Lâm Hề chỉ chỉ vào con thỏ trắng cách đó không xa. Cô bé và Hoàng Tư Đình đã đuổi theo con thỏ này nên mới chạy xa như vậy.
"Không phải mẹ đã dạy con phải cẩn thận khi gặp động vật hoang dã sao?" Dù thỏ hoang trông không nguy hiểm, nhưng dù sao nơi này cũng là rừng rậm, chạy theo con thỏ rồi vào nhầm chỗ ở của con vật nào đó to to thì không tốt.
"Con sai rồi." Lâm Hề nhìn mẹ với ánh mắt đáng thương, làm cho Lâm Thần cũng mềm lòng.
"Con muốn bắt thỏ mang về cho mẫu thân, dì quản gia nói mẫu thân thích thỏ." Lâm Hề giải thích.
Khi Lâm Thần không có nhà, quản gia ngẫu nhiên sẽ đến dỗ Lâm Hề ngủ. Bà thường kể Vân Khởi khi nhỏ động vật cô thích nhất chính là thỏ, đặc biệt là thỏ trắng, cho nên cô bé mới muốn bắt thỏ làm quà cho mẹ.
Lâm Thần xoa xoa đầu con gái, như suy tư gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận