Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A

Chương 36

"Ồ, đây chẳng phải là khách quý sao." Nam Nguyệt nhìn Lâm Thần đột ngột đến thăm có chút kinh hỉ.

Tuy nói bạn tốt đã đồng ý sẽ gặp nhau, nhưng sinh nhật con gái, thời kỳ đặc biệt, hoạt động ở trường... đủ thứ việc lặt vặt chồng chất thành ra số lần người đó đến đây chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Hơn nữa vài ngày trước cô biết được tin nàng ấy có thai cho nên đã chuẩn bị tinh thần có thể nàng sẽ không đến trong một thời gian dài nữa.

"Ngươi không biết sao?" Lâm Thần quan sát biểu cảm của Nam Nguyệt, sự nghi ngờ của cô ấy cũng không giống như giả.

"Sao vậy?" Thấy biểu cảm của bạn mình nghiêm trọng như vậy, Nam Nguyệt thu lại giọng điệu trêu chọc, lo lắng hỏi.

"Dễ Phi..." Lâm Thần kể lại toàn bộ từ chuyện mình bị Dễ Phi hãm hại, cho đến những gì Dịch Phi đã làm với Vân Khởi.

Nam Nguyệt từ bình tĩnh ban đầu, dần dần trở nên tức giận, cô cũng không biết tại sao Dễ Phi lại hại Lâm Thần, hơn nữa nếu không phải Vân Khởi nhanh chóng loại bỏ kim tiêm, chẳng phải sẽ hoàn toàn biến thành Omega sao?

Cô biết thời gian trước Lâm Thần đang tìm Dễ Phi, còn nghĩ rằng có chuyện gì cần thảo luận không ngờ lại là vì lý do này.

Hiện giờ Lâm Thần đang mang thai, đứa trẻ trong bụng cần tin tức tố từ mẫu thân, nếu Vân Khởi thật sự biến thành Omega, đứa trẻ sẽ ra sao, cơ thể Lâm Thần làm sao bây giờ?

Còn vấn đề thuốc bị lộ, gần đây cô không rời khỏi phòng thí nghiệm cho nên không biết đã có nhiều Alpha chết như vậy, dù có một số người đáng bị như vậy, nhưng chuyện này có thể lộ ra sự tồn tại của tổ chức, hiện tại họ vẫn chưa đủ mạnh để đối đầu với đế quốc. Chẳng phải lần này đã bị phát hiện sao?

"Hẳn là có người giúp cô ta trốn thoát." Lâm Thần xoa trán.

"Thuốc đó không phải đã ngừng phát triển rồi sao?" Cô đã lâu không trở về, không hiểu rõ tiến triển nội bộ của tổ chức.

"Chúng ta lúc ấy xác thật là đã ngừng rồi." Nam Nguyệt rất chắc chắn.

Người trong tổ chức đã tranh luận rồi bỏ phiếu về loại thuốc này. Một bên cho rằng sự bình đẳng là dùng thuốc biến Omega và Beta thành Alpha, để họ có sức mạnh ngang với Alpha bẩm sinh, nếu Alpha bẩm sinh không chấp nhận, họ sẽ dùng thuốc biến Alpha thành Omega, hoán đổi vị trí. Còn bên còn lại cho rằng thuốc chỉ là công cụ bất đắc dĩ, sử dụng khi lý lẽ không có tác dụng, ép đối phương phải ngồi xuống nghe quan điểm của mình. Những người ở phe bên này, họ không cần thay đổi bản thân, cho nên họ ủng hộ việc phát triển thuốc làm Alpha tạm thời mất sức mạnh thay vì phải biến họ thành Omega.

Hơn nữa, nguyên liệu của thuốc chuyển đổi phân hóa con người là mới được phát hiện, cho nên cũng không biết được nó có gây ra tác dụng phụ trong tương lai hay không, vì vậy lúc đó không có nhiều người ủng hộ phương án đầu tiên.

Cuối cùng, phương án thứ hai đã thắng, vì vậy thuốc do Dễ Phi lãnh đạo phát triển đã bị dừng giữa chừng.

Nam Nguyệt lúc đó giữ thái độ trung lập, vì một số trải nghiệm trong quá khứ, cô không có ấn tượng tốt về Alpha, nhưng cũng không ghét Alpha như Dễ Phi. Sau đó, lý do khiến cô bỏ phiếu cho phương án thứ hai là vì tác dụng phụ của thuốc không rõ ràng và cô cảm thấy làm Omega là đẹp nhất, tại sao phải biến thành Alpha đáng ghét?

Có lẽ do từng trải qua những chuyện giống nhau và đều có hứng thú với thuốc, cho nên cô, Dễ Phi và Lâm Thần trở thành bạn tốt, Lâm Thần có thể nói là người giới thiệu họ với nhau.

Khác với hai người họ, Dễ Phi được tổ chức nhận nuôi từ nhỏ, sau khi trưởng thành mới đến đế đô.

"Lần trước ta nhìn thấy Mộc Họa." Lâm Thần nhớ lại sự việc trong nhà ma lúc Vân Khởi đưa họ đi trong sinh nhật của Hề Nhi.

"Hắn cũng ở đế đô?" Nam Nguyệt có chút ngạc nhiên, "Vài năm trước hắn nói muốn tìm nguyên liệu tương tự rồi rời khỏi căn cứ."

Cô nghĩ rằng Mộc Họa hiện đang ở trong một khu rừng nào đó.

"Hắn ở đây, hơn nữa bề ngoài trông không khác gì Alpha." Nhưng nàng không chắc Mộc Họa có giống Vân Khởi không, cái thay đổi chỉ là thay đổi bên ngoài, còn bên trong vẫn như cũ là Omega?

Có lẽ Mộc Họa đã gặp Dễ Phi từ lâu?

Nghĩ đến chuyện này, Lâm Thần cảm thấy mình hẳn là nên gặp hắn, sau đó nàng tạm biệt Nam Nguyệt, từ chối lời đề nghị đi cùng của cô ấy.

"Ta là mang thai, không phải tàn tật."

......

Mộc Họa đã đợi Lâm Thần bên ngoài nhà ma, sử dụng bộ mô phỏng thay đổi diện mạo nhưng Lâm Thần vẫn nhận ra hắn qua chiếc nhẫn trên tay.

"Dễ Phi có ở chỗ em không?"

Hiện tại nàng rất muốn gặp Dễ Phi, hỏi cô ấy tại sao lại hại mình, tại sao lại hại Vân Khởi.

Họ đã từng là bạn tốt đến như vậy, Dễ Phi cũng đã dạy nàng nhiều điều đến như vậy.

Vân Khởi không có kể lại cuộc trò chuyện giữa mình và Dễ Phi cho Lâm Thần nghe, cô cảm thấy những lời đó thật vớ vẩn.

"Làm sao em biết hành tung của cô ta? Nghe nói trước đó chị đã tìm cô ta, có chuyện gì sao?" Mộc Họa vừa nói chuyện với Lâm Thần, vừa chào đón khách đến nhà ma, phát camera cho họ.

Nhìn Lâm Thần có vẻ tức giận, hắn gọi các nhân viên khác của nhà ma đến, giao công việc cho họ rồi dẫn Lâm Thần vào trong.

"Bọn em xác thật đã gặp nhau, cô ta đưa cho em một số thuốc rồi rời đi, còn chuyện sau đó cô ta đi đâu thì em không biết."

Trước đó, Dễ Phi đột nhiên đến tìm hắn, hỏi hắn có muốn thay đổi bản thân không rồi đưa thuốc cho hắn.

Hắn biết loại thuốc đó đã bị ngừng phát triển, nhưng Dễ Phi là người đứng đầu dự án, có lẽ cô ta có cách khác để tiếp tục thử nghiệm. Sau khi thử nghiệm trên vài Alpha hắn mới yên tâm sử dụng, cũng đạt được kết quả như mong đợi.

"Thật sao?" Trong lòng Lâm Thần, Dễ Phi là người có khả năng tìm đến Mộc Họa nhất.

Họ đều ghét Alpha, hoặc là nói họ đều ghét thân phận Omega của mình, cho nên muốn biến thành hình dạng khác, đảo ngược vị trí của hai bên.

"Chị gái tốt của tôi, tôi đã lừa chị lần nào chưa?" Mộc Họa nhìn Lâm Thần, giọng điệu và thần thái giống như khi còn nhỏ làm cho nàng có chút hoảng hốt.

Mộc Họa sẽ không hại nàng, Lâm Thần rất chắc chắn, sau khi bình tĩnh lại, nàng kể lại những gì vừa nói với Nam Nguyệt cho Mộc Họa nghe.

Mộc Họa nghe xong bảo đảm với Lâm Thần chuyện Dễ Phi mất tích không liên quan gì đến hắn.

"Vậy thuốc cô ta đưa cho em, em còn không?"

"Đã dùng hết rồi." Số lượng Dễ Phi đưa cũng không nhiều, sau khi kiểm tra hiệu quả thì không còn lại bao nhiêu, hơn nữa hắn còn đưa một số cho bạn bè sử dụng.

"Được rồi."

......

Sau đó Lâm Thần lại đi tìm vài người bạn cũ, nhưng họ đều không biết tung tích của Dễ Phi.

Lâm Thần có chút hối hận, trước đây khi tìm Dễ Phi, nàng vì nể tình bạn cũ nên không nói rõ lý do, chỉ bảo mọi người nếu gặp Dễ Phi thì nhắn lại cho nàng. Mộc Họa lúc đó lại tưởng họ vẫn còn chơi thân với nhau nên liền giúp Dịch Phi che giấu.

Nếu lúc đó nàng kể lại toàn bộ sự việc cho Mộc Họa có lẽ đã tìm được Dễ Phi từ lâu, cũng không xảy ra chuyện lần này.

"Đinh đinh..." Thông báo trên điện thoại của Lâm Thần vang lên, là Vân Diệp gọi đến. Họ nói Vân Khởi đang đòi về nhà.

...

"Đám ngu xuẩn này không có cách chữa trị nào, tại sao ta phải ở lại đây?"

Lâm Thần vừa đến cửa đã nghe thấy tiếng Alpha nổi giận.

Trong phòng, đại công đang tranh cãi kịch liệt với anh họ của mình.

Vân Diệp nghĩ nên ở lại bệnh viện để quan sát một thời gian, nhưng người trên giường lại cho rằng nếu bệnh viện không có phương pháp điều trị cụ thể thì về nhà còn hơn, ở lại đây làm gì, càng thêm mất mặt.

Trong thời gian Lâm Thần không có ở đây, Alpha đã đuổi đi rất nhiều y tá đến kiểm tra. Dù không biết thân phận của người này nhưng họ biết người có thể ở trong phòng này không phú thì quý, còn có... anh họ của Omega trên giường trông cũng rất đẹp trai.

Vì nguyên nhân ngoại hình, họ nghĩ Vân Khởi là Omega. Họ còn ngưỡng mộ Omega này không chỉ có ngoại hình thu hút mà còn có gia thế khủng, chỉ là tính tình quá tệ.

Họ thỉnh thoảng đến kiểm tra phòng, làm cho đại công thập phần khó chịu, cô nghĩ họ đến để chế giễu mình, cho nên mỗi lần đều ném đồ xung quanh.

Nhìn thấy em họ bực bội, Vân Diệp cũng rất phiền lòng, mẹ anh vừa mới về nghỉ ngơi, anh không muốn làm phiền giấc ngủ của mẹ. Nhưng một mình anh không thể an ủi em họ, chỉ có thể đành gọi cho Lâm Thần, hy vọng sự xuất hiện của nàng có thể giúp ích.

Nhưng điều khiến anh hối hận chính là Lâm Thần còn cũng ủng hộ quyết định của Vân Khởi.

"Có thể để bác sĩ ở lại đại công phủ vài ngày, A Khởi mấy ngày này tâm trạng không tốt, về nhà có lẽ sẽ tốt hơn, hồi phục cũng nhanh hơn." Bị Vân Diệp dùng ánh mắt không thể tin được nhìn chằm chằm, Lâm Thần vẫn nói ra quan điểm của mình.

Lúc Dễ Phi nghiên cứu nàng cũng có tham gia một thời gian, nếu dựa theo ý tưởng ban đầu thì thuốc không gây hại cho cơ thể.

Vân Khởi có thể là chỉ tiếp xúc với một lượng thuốc nhỏ nên chỉ thay đổi bên ngoài, nếu tiêm toàn bộ thuốc, có lẽ sẽ thực sự thay đổi.

Alpha nhờ sự ủng hộ của Lâm Thần mà thái độ dịu đi một chút.

Hai chống một, Vân Diệp đành phải nhượng bộ, trước khi đi anh nhắc Vân Khởi nếu có bất kỳ khó chịu nào thì nói ngay với bác sĩ, nếu tình hình không ổn thì đến bệnh viện. Còn dặn Lâm Thần chú ý đến Vân Khởi nhiều một chút.

Trước khi đi Vân Khởi còn đe dọa bệnh viện không được tiết lộ chuyện của cô.

......

Trước khi Vân Khởi về nhà, Lâm Thần đã giải thích tình hình với quản gia, dặn bà cảnh báo các người hầu khác không được tỏ ra ngạc nhiên khi thấy Alpha.

Khi đại công về nhà, không thấy ai nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên, tâm trạng cô cũng thả lỏng hơn một chút.

Sau đó, cô liền đuổi Lâm Thần đi, tạm thời không muốn gặp bất kỳ ai.

Đến tối, Alpha có chút ngạc nhiên khi thấy Omega bước vào phòng ngủ của mình, đối phương hành động như chưa có gì xảy ra.

"Ngươi đến để chế giễu ta sao?" Khuôn mặt đại công có chút dữ tợn, không còn giữ được vẻ mỉa mai như trước.

"Là do con nhớ mẫu thân." Omega đặt tay lên bụng mình, đôi tai thỏ trên áo rũ xuống, đôi mắt bởi vì không thoải mái mà loé lên tia nước lấp lánh.

"Cho nên ngươi cảm thấy ta bây giờ có thể giúp được ngươi?" Alpha càng chắc chắn người này đến để xem mình bị chế giễu, cô không phải không biết tình trạng của Omega khi mang thai, không nói đến việc nhóm bạn của cô thường ra ngoài chơi khi bạn đời mang thai, trước đây khi Lâm Thần mang thai Lâm Hề cũng không như bây giờ. Hoặc có thể nói là chưa từng tìm đến cô.

Sao bây giờ khi mang thai lần thứ hai lại thay đổi?

Chỉ có thể là nàng muốn xem người từng bắt nạt mình, bây giờ bị biến thành Omega giống mình, trong tình trạng tồi tệ như thế nào thôi.

Nhưng sự tức giận của đại công cùng với ngoại hình Omega cũng không thể doạ được Lâm Thần, cô giống như con mèo hoang đang bị hoảng sợ, hung ác nhìn chằm chằm vào người đến gần, nhe răng, trông có vẻ hung dữ nhưng thực ra chỉ là che giấu sự tự ti và sợ hãi bên trong.

Còn có chút đáng yêu, nói thật, lần đầu tiên Lâm Thần gặp Vân Khởi, cô ấy cũng giống như bây giờ, tinh tế như búp bê Tây Dương, lúc bị cô "bắt nạt" cũng là kiểu giả vờ mạnh mẽ như vậy.

"Nhưng bác sĩ nói tin tức tố của ngài vẫn là Alpha."

‘Thực ra để Lâm Thần ở lại cũng tốt, đại công kiêu ngạo lúc này cần chứng minh mình vẫn là Alpha, nhu cầu từ bạn đời không phải là bằng chứng tốt nhất sao? Cho dù trong tình trạng này, cô ấy vẫn có thể an ủi bạn đời.’

【Đúng vậy.】Hệ thống nghĩ nghĩ, cũng có lý.

"Được thôi." Đại công nhìn bạn đời với vẻ chán ghét, ‘bất đắc dĩ’ đồng ý với yêu cầu của Lâm Thần.

Sau đó Lâm Thần liền nằm lên giường, ôm Vân Khởi vào lòng.

“?”

"Như vậy mới có thể tiếp xúc với ngài nhiều nhất." Omega nhìn người trong lòng đang dùng ánh mắt nghi ngờ, giải thích, đôi tai thỏ lông xù dường như chứng minh sự chân thành và thuần khiết của Omega.

Lúc còn nhỏ nàng cũng từng ôm Vân Khởi ngủ, lúc mà nàng còn hiểu lầm đối phương là Omega.

Thời gian như một vòng lặp, sau những khó khăn lại lặp lại những kỷ niệm đẹp thời thơ ấu.

- --------------

Tác giả có lời muốn nói:

Muốn quay lại thời cấp ba, cùng xem phim ma trong ký túc xá thật sự rất vui. Tôi và cô ấy đều sợ ma, nhưng tôi lại rất thích xem.

Sau khi thi xong hoặc ngày hôm sau không có việc gì, tắt đèn rồi kéo cô ấy cùng xem phim ma trên giường, thật sự rất có không khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận