Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3538: Nói cho anh biết

Đồng tử của ông lão áo choàng xám co lại, vô cùng kinh sợ nhìn Diệp Bắc Minh!

Với thực lực cảnh giới Chân Thần của ông ta, lại bị người trước mặt đánh bị thương!

Đúng là khiến người ta không dám tin!

Liền sau đó, không dám tin hóa thành tức giận, sát ý ngút trời nổi lên: “Cậu nhóc, hành động của cậu đã quyết định kết cục của cậu!”

“Chết!”

Đang định ra tay.

Bỗng nhiên, một giọng nói như thiên nhiên vang lên trong đại điện: “Lão Thẩm, dừng tay!”

Lão Thẩm mặc áo choàng xám nghe thấy tiếng nói, lập tức đứng sang một bên.

Khóe mắt bất giác lướt sang Diệp Bắc Minh, bắn ra ý lạnh kinh thiên!

Diệp Bắc Minh nhanh chóng đến trước người Vương Thần Cương, cắm châm bạc trong tay xuống.

Rồi lấy ra mấy viên đan dược cho ông ta uống! Ổn định thương tích! “Ấy? Châm pháp không tệ!”

Giọng nói như thiên nhiên vang lên.

Diệp Bắc Minh mới quay đầu, một thiếu nữ đẹp như ngọc điêu khắc đứng ở tận cuối đại điện!

Mái tóc thả xuống như thác nước, xinh đẹp động lòng người.

Cô gái bước từng bước đi đến, đôi mắt long lanh khiến người ta phải khô môi rát lưỡi!

Với sức kiềm chế của Diệp Bắc Minh, huyết dịch lại cũng xao động: “Cô là ai?”

Cô gái cười: “Anh vào đây cầu xin tôi, lại còn hỏi tôi là ai?”

Diệp Bắc Minh trâm giọng: “Nói như vậy, cô là chủ nhân của nơi này?”

Cô gái cong lên nụ cười: “Anh cầu xin người khác như thế hả? Chẳng lẽ anh không muốn cứu sư tỷ của anh?”

“Cô có cách?”

Diệp Bắc Minh kích động: “Thần hồn của sư tỷ tôi thực sự chưa tiêu tan?”

Cô gái cười thản nhiên: “Nói cho anh biết, tôi có lợi gì?”

Diệp Bắc Minh không hề do dự lên tiếng: “Cô muốn gì cũng được?”

“Vậy sao?”

Đồng tử của cô gái lóe lên, có chút vui tươi nói: “Vừa nãy khi anh vào điện, hình như không muốn quỳ!”

“Chi bằng, anh quỳ xuống cầu xin tôi, tôi sẽ nói với anh cách cứu sư tỷ của anhl”

“Được!” Diệp Bắc Minh không hề do dự, định gập gối quỳ xuống. “Ừm?”

Hiển nhiên cô gái ngẩn người, đưa tay lôi trước khi Diệp Bắc Minh quỳ xuống!

Một luồng sức mạnh cường mạnh ập đến!

Bất luận thế nào Diệp Bắc Minh cũng không quỳ xuống được: “Cô có ý gì?”

Cô gái lướt nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt quái dị: “Con người anh thật kỳ lạ, vừa nãy bảo anh quỳ, có chết anh cũng không quỳI”

“Bây giờ tôi bảo anh quỳ, anh lại không hề cau mày?”

Diệp Bắc Minh kiên định lắc đầu: “Nếu cô thực sự có thể cứu sư tỷ tôi, tôi có thể quỳ ở đây đến chết!”

“Nếu cô dám lừa tôi, tôi bảo đảm cô sẽ hối hận!” Cô gái ngẩn người, phì cười một tiếng: “Ha ha, thú vị!” “Tôi còn không biết hai chữ hối hận viết như thế nào đấy?”

“Vương Thần Cương đoán không sai, thần hồn của sư tỷ anh ở trong đài đoạn hồn!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận