Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4553: Toàn bộ thành Thiên Ma

Diệp Bắc Minh vừa vào ra khỏi thành Thiên Ma, liền cảm nhận được một cỗ khí tức kinh khủng truyền đến từ phía sau.

Rầm rầm rầm! '

Toàn bộ thành Thiên Ma rung chuyển dữ dội.

Phía trên của thành Thiên Ma cổ xưa, hơn trăm thân ảnh không thể phai mờ lao lên trời.

Một chuỗi thần niệm như sóng thần lập tức khóa chặt Diệp Bắc Minh. Ngay lập tức.

Thần hồn của Diệp Bắc Minh suýt chút sụp đổ, sắc mặt trở nên trắng bệch: “Lực thần hồn thật đáng sợ, những người này đã sống mấy kỷ nguyên rồi!”

“Nhóc con, lẩm bẩm cái gì đấy? Đi nhanh!”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục gầm lên.

Diệp Bắc Minh trực tiếp sử dụng ảnh thuấn, xuất hiện ở hàng chục dặm phía xa.

Lại tiếp tục dùng ảnh thuấn. Ảnh thuấn! Ảnh thuấn!

Sau khi dùng ảnh thuấn mấy trăm lần trong vài hơi thở, Diệp Bắc Minh đã cách thành Thiên Ma hơn vạn dặm, nhưng khí tức sau lưng vẫn chưa biến mất.

'Thậm chí, nó càng gần anh hơn.

Ở phía cuối bầu trời, thân ảnh của những đại năng thượng cổ kia mang theo. ý cười nhàn nhạt, từng bước từng bước đi tới.

Có một cỗ khí tức khủng bố của ma chủ. Cũng có một yêu vương với vẻ ngoài hung dữ.

Còn có mỹ nhân đẹp khuynh quốc khuynh thành, khiến người ta không thể quên sau một lần nhìn.

Một lão giả gầy như bộ xương khô, chỉ còn lại xa bọc xương. “Trấn Ngục đại nhân, chúng tôi nhớ ngài rồi!”

“Trấn Ngục đại nhân ngài chạy làm gì thế? Mau trở về, bản thể của ngài ở đây, chúng ta hoan nghênh thần hồn của ngài trở lại!”

“Trấn Ngục đại nhân mau dừng lại đi, các người chạy không thoát đâu, để chúng ta thôn phệ cũng không phải là chuyện xấu, ha ha ha...”

Đám đại năng thượng cổ này, giống như lệ quỷ. Âm hồn không tan.

Diệp Bắc Minh rất nhanh đã tăng tốc lao về phía xa, chỉ nghe thấy âm thanh “ầm rầm. Một đạo phù văn màu vàng bay ra, hóa thành một chiếc lồng màu vàng.

trong không trung, nhốt Diệp Bắc Minh vào trong.

Không đợi Diệp Bắc Minh kịp mở miệng, tháp Càn Khôn Trấn Ngục trực tiếp bạo phát.

Sức mạnh trào ra ngoài, chiếc lồng màu vàng nổ tung, Diệp Bắc Minh tận dụng cơ hội đó lao ra ngoài.

Rầm! Một cảm giác nguy hiểm ập đến, anh vội vã tránh về một bên.

Một ngọn giáo dài màu đen sượt qua lưng anh, cơ thể nháy mắt đầm đìa máu tươi.

Nếu anh chỉ chuyển thêm 1 phân nữa, trái tim chắc chắn sẽ bị ngọn giáo kia đâm xuyên thủng, đóng chặt anh xuống đất.

“Gràot” Không đợi Diệp Bắc Minh kịp thở dốc.

Ngọn núi dưới chân anh đã nứt ra, vô số đất đá bay lên không trung, hình thành một con rồng đá ngăn phía trước mặt Diệp Bắc Minh.

“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, ra dây!” Diệp Bắc Minh gầm lên.

Một con huyết long xông ra, đâm sầm vào con rồng đá, ầm một tiếng cực lớn, sóng năng lượng dâng trào.

Đá vụn giống như sao băng bay khắp bầu trời, đập mạnh về hướng Diệp Bắc. Minh.

“Mở cho tai”

Diệp Bắc Minh chém ra, giết ra một con đường sống, khi anh sắp lao ra khỏi vùng thiên địa đó thì.

“Lĩnh vực U Minh!” Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau.

Khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, Diệp Bắc Minh biến mất khỏi thế giới thật, bị kéo vào một vực thẳm tối tăm.

Bốn phía tràn ngập quỷ khí.





Bạn cần đăng nhập để bình luận