Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4960: Cũng chính vì chuyện này

Đối diện với vẻ ngạc nhiên của Lạc Lâm, Hình Tôn nhếch môi cười: "Dù chuyện đó là thật hay giả, sức chiến đấu của tên này thực sự lợi hại, cậu ta có thể dễ dàng giết chết một người ở cảnh giới Tế Đạo tầng sáu!"

"Anh phỏng đoán, thực lực thật sự của cậu ta ít nhất phải ở cảnh giới Tế Đạo Tầng bảy sơ kỳ, hoặc có thể là đỉnh phong!"

Lạc Lâm hừ lạnh một tiếng: "Dù thế thì sao?”

"Em từng tận mắt chứng kiến thực lực của anh Hình Tôn!"

"Năm đó ở hang Thần Ma, nếu không có anh cứu em, em đã chết từ lâu rồi!" Nhớ lại cảnh tượng lúc đó, Lạc Lâm đỏ mặt.

"Cũng chính vì chuyện này, nên em mới thích anh Hình Tôn đấy!"

Hình Tôn suy nghĩ.

Đột nhiên.

Anh ta đổi giọng: "Lâm Nhi, anh cần em giúp anh!"

"Á? Anh Hình Tôn, anh chuẩn bị sẵn sàng rồi à... anh muốn... muốn người ta rồi à?" Mặt Lạc Lâm càng đỏ hơn.

Đỏ như một quả táo đỏ đã chín!

Hình Tôn tu luyện một loại công pháp đặc biệt, không được phá thân! Không thì.

Cô ta đã trao mình cho anh ta từ lâu rồi!

Nghe thấy Hình Tôn bảo cần mình giúp, Lạc Lâm không khỏi suy nghĩ lệch lạc!

Hình Tôn ngẩn ra, sau đó lắc đầu: "Lâm Nhi, công pháp của anh đã đến thời khắc mấu chốt!"

"Bây giờ cho dù anh có gặp phải đối thủ ở cảnh giới Tế Đạo tầng tám, anh

cũng dễ dàng giết chết được, nếu mà tiến bộ thêm một bước nữa, thì gặp phải đối thủ cảnh giới Tế Đạo tầng chín, anh cũng không sợi"

"Đến lúc đó, anh sẽ đến nhà họ Lạc cầu hôn, quang minh chính đại cưới eml" "Anh Hình Tôn..."

Gương mặt Lạc Lâm đầy cảm động.

"Nhưng..."

Hình Tôn chuyển chủ đề, con ngươi trở nên ngưng trọng: "Bây giờ anh cần máu Hỗn Độn!"

"Anh có một kế hoạch, em đi dụ dỗ Diệp Bắc Minh..."

Hình Tôn hạ thấp giọng, nói ra kế hoạch của mình!

"Cái gì? Anh bảo em đi dụ dỗ anh ta ư?"

Lạc Lâm cảm thấy không thể tin nổi, ấm ức, phẫn nộ, thất vọng, đủ loại cảm xúc hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp: "Anh Hình Tôn, anh coi em là loại người gì vậy? Em là loại phụ nữ bán rẻ thân thể đó sao?"

"Anh... anh lại bảo em bán sắc, đi mê hoặc tên tiểu súc sinh đó ư?"

Sâu trong mắt Hình Tôn lóe lên tia lạnh lẽo!

Che dấu rất tốt!

Anh ta mỉm cười, rồi tiến lên nắm tay Lạc Lâm: "Lâm Nhi, anh bảo em đi dụ dỗ cậu ta, chứ đâu có bảo em phát sinh gì gì đó với cậu ta đâu!"

"Trong lòng anh, em mãi mãi trong trắng như ngọc!"

"Vả lại, với vẻ đẹp của em, em tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay là tên đó đã không chịu nổi rồi, căn bản sẽ không thiệt gì!"

Lạc Lâm gật đầu tự hào: "Đương nhiên, tiểu súc sinh đó không chịu hủy hôn, phỏng chừng đã ưng em rồi!"

Hình Tôn thở dài một tiếng, lấy lui làm tiến: "Thôi bỏ đi, coi như vừa nấy anh chưa nói gì."

"Nếu lấy máu Hỗn Độn luyện đan thì trong vòng mười năm, anh có thể tiến vào cảnh giới Tế Đạo tầng chín, nghiền áp tất cả!"

"Nếu không có máu Hỗn Độn, anh cố gắng tu luyện, rồi lại đến hang Thần Ma vài lần, chắc một nghìn năm là được!”

"Còn phải tu luyện một nghìn năm nữa á?" Lạc Lâm tỏ ra mất mát!

Cô ta chờ lâu lắm rồi, cô ta phải chờ thêm một nghìn năm nữa mới được trao mình cho Hình Tôn sao?

Lâu quát

Không đợi được!

Giây tiếp theo.

Lạc Lâm nghĩ thông rồi!

"Anh Hình Tôn, em bằng lòng giúp anh!" "Lâm Nhi ngoan của anh!"

"Cần em làm như nào, anh nói đi!"

"Em chỉ cần tìm cách dụ cậu ta đến hang Thần Ma, việc còn lại cứ để anh!"

Mười hai giờ đêm, nhà họ Diệp, núi Huyền Phù.

Diệp Bắc Minh theo lời hẹn, chỉ với một suy nghĩ, thần hồn đã tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn.

Khu trung tâm nghĩa địa, một nam tử có diện mạo cực giống anh đang ngồi ở đóI

Bạn cần đăng nhập để bình luận