Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4963: Năm ngón tay bóp một cái!

Diệp Quỳnh hoàn toàn không biết suy nghĩ thật của Lạc Lâm.

Diệp Bắc Minh đã gặp nhiều phụ nữ, chỉ cần liếc mắt một cái liền biết Lạc. Lâm đang nói dối!

'Hừ, coi tôi là thằng ngu đấy à?' Trong lòng tức cười!

Xong anh cũng không tỏ thái độ gì: 'Lạc Lâm cô nương, tôi thấy cứ hủy hôn đi!"

"Tôi thật không có ý gì với cô!” "Đừng mà ~"

Lạc Lâm õng eo kêu một tiếng, lại còn ôm chặt cánh tay của Diệp Bắc Minh, ngực dùng sức cọ: "Anh Bắc Minh, anh tuyệt tình như vậy sao?"

"Em thích anh, em thật lòng thích anh, Lâm Nhi biết sai rồi, xin anh cho em thêm một cơ hội đi mài"

Diệp Quỳnh ở đằng xa nghe thấy câu này.

Thì nổi da gà, rùng mình!

Diệp Bắc Minh rút tay ra: "Lạc Lâm cô nương, thỉnh tự trọng!"

"Anh..."

Đôi mắt Lạc Lâm xoẹt qua một tia phẫn nộ!

Chợt.

Nghĩ đến nhiệm vụ của Hình Tôn, phẫn nộ lập tức biến mất, rồi lộ ra vẻ mặt oan ức: "Anh Bắc Minh, sao anh lại đối xử với người ta như vậy? Người ta làm sai ở đâu à?"

"Anh nói cho em biết, em sửa được không..."

Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Sau đó trực tiếp làm lơ người phụ nữ này!

Anh đi đến trước mặt Diệp Quỳnh: "Cô có biết về hang Thần Ma không?”

"Hang Thần Ma?”

Diệp Quỳnh sửng sốt.

Lạc Lâm ở phía sau, sâu trong mắt lóe lên tia mừng rỡ!

Cô ta đang nghĩ cách lừa Diệp Bắc Minh đến hang Thần Ma đây này! Sao đột nhiên tên tiểu súc sinh này lại chủ động muốn đi hang Thần Ma vậy?

Lễ nào ông trời đang giúp mình?

"Anh đi hang Thần Ma làm gì? Bắc Minh, tôi nói cho anh biết, tuy chỗ đó có rất nhiều cơ hội, nhưng cũng rất nguy hiểm!"

"Mỗi năm đều có những người cảnh giới Tế Đạo không còn đường đột phá nữa, hết hy vọng mới chuẩn bị đi liều một phen! Anh còn trẻ, đừng đến chỗ đó!" Diệp Quỳnh lắc đầu, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi có lý do phải đi!"

"Anh Bắc Minh, em dẫn anh đi!"

Lạc Lâm kích động chạy tới.

Hai má đỏ bừng!

Tuy ánh mắt là nụ cười giả tạo, nhưng tơ máu trong mắt lại không che giấu được!

Diệp Bắc Minh hờ hững nhìn cô ta: "Cô cũng biết à?”

Lạc Lâm gật đầu thật mạnh: "Tất nhiên! Năm xưa, nhà họ Lạc em có một nhóm người từng đi vào hang Thần Mail"

"Ngay cả em còn từng suýt bị trượt chân rơi xuống đấy, may mà được một cao nhân cứu !"

"Hang Thần Ma chia làm tầng ngoài, tầng giữa và tầng trong!"

"Em từng vào đến rìa tầng trong, nếu anh Bắc Minh muốn đi hang Thần Ma, để em dẫn đường là tốt nhất!"

Nói đến câu cuối cùng!

Lạc Lâm không kìm được cong môi!

Một khắc đồng hồ sau, sâu trong nhà họ Diệp, trong một tòa kiến trúc cổ xưa.

Diệp Tiên Phàm ngồi bó cuộn!

¡, quanh người có ma khí màu đen đang cuồn

"Công tử, đừng như vậy... cầu xin ngài, đừng..."

Một nha hoàn tuyệt sắc quỳ trên mặt đất, điên cuồng dập đầu

"Trở thành chất dinh dưỡng của bản công tử, có gì không tốt sao?”

Khóe miệng Diệp Tiên Phàm dữ tợn!

Năm ngón tay bóp một cái!

Nha hoàn tuyệt thế bay tới, đầu bị tóm lấy!

Trong nháy mắt!

Da thịt nõn nà trở nên khô quắt, cả người hóa thành một thây khô!

"Bịch!"

Diệp Tiên Phàm vung tay lên, thây khô trong tay bay ra ngoài, rơi xuống đất!

Lúc này, lão giả lưng gù chậm rãi đi tới, cẩn thận bước qua mười mấy cỗ thi thể, rồi quỳ một gối xuống: "Chủ nhân, thằng nhóc Diệp Bắc Minh đã rời khỏi nhà họ Diệp, đến hang Thần Ma rồi!"

"Anh ta đến hang Thần Ma làm gì?”

Diệp Tiên Phàm mừng rỡ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận