Phong Thần Châu

Chương 1056: “Cảnh giới Hóa Thần một chuyển!”  

 “Cha!”  

 

Nhìn thấy Thiên Đạo Nhất xuất hiện, sắc mặt Thiên Linh Lung kinh ngạc, không khỏi nói: “Cha đã đạt cảnh giới Hóa Thần rồi sao?”  

 

“Ừ, cảnh giới Hóa Thần một chuyển!”  

 

Thiên Đạo Nhất thở ra, nhìn Tần Ninh, cung kính nói: “Cảm ơn Tần tông chủ!”  

 

“Chuyện nhỏ ấy mà, không cần khách sáo!”  

 

Thiên Đạo Nhất nhìn mọi chuyện trước mặt, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”  

 

Thiên Linh Lung lập tức lùi về sau, nói: “Tần tông chủ phát hiện một chỗ truyền thừa, những kẻ tự xưng là con cháu của Lệ Vương này liền tới cướp. Tông chủ nhường cho chúng rồi, có điều chúng không có phúc hưởng, sắp chết ở trên kia, bọn chúng liền ra tay...”  

 

Thiên Linh Lung nói ngắn gọn tiền căn hậu quả, nhỏ giọng nói: “Cha cẩn thận, lão Lạc kia có lẽ cũng là cảnh giới Hóa Thần”.  

 

Thiên Đạo Nhất nhìn dám người Lệ Việt, nói: “Tần tông chủ đã nhường cho các ngươi rồi, ngọn núi đó tốt hay xấu thì sao có thể trách Tần tông chủ được?”  

 

“Ngươi cút ra!”  

 

Lệ Việt lúc này trầm giọng quát.  

 


Em trai của hắn ta sắp không chịu nổi nữa rồi.  

 

“Lão Lạc, đừng nói nhiều với chúng làm gì, giết chết luôn đi”.  

 

“Vâng!”  

 

Lão Lạc kia trực tiếp bước ra, hơi thở của cảnh giới Hóa Thần hiện ra toàn bộ.  

 

“Cảnh giới Hóa Thần một chuyển!”  

 

Thiên Đạo Nhất bình tĩnh nói: “Bổn tọa cũng muốn lĩnh giáo xem cảnh giới Hóa Thần của gia tộc Lệ Vương khác gì người thường?”  


 

Lão Lạc kia trầm giọng đáp: “E là ngươi sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng đấy!”  

 

Lúc này, cả hai cùng bước ra.  

 

Mà lúc này, cả người Lệ Việt đã gần như điên lên.  

 

“Aaaaa...”  

 

Tiếng gào thét lại vang lên, Lệ Hằng ở trên đỉnh núi đã điên cuồng lắm rồi, hét: “Đại ca, ta không chịu nổi nữa rồi”.  

 

Rầm...  

 

Một tiếng rầm vang lên, sắc mặt Lệ Hằng trắng bệch, đầu đập mạnh vào đài đá, máu tươi chảy ra.  

 

Dần dần, tiếng đập ngày càng vang đội, cả người Lệ Hằng đã không còn cảm thấy đau đớn nữa, nỗi đau trong đầu càng như muốn lấy mạng hắn ta.  


 

“Ai dám!”  

 

Trong nháy mắt, có năm bóng người xuất hiện.  

Bạn cần đăng nhập để bình luận