Phong Thần Châu

Chương 177: Quả Thật Không Tệ



Oong...!
Tiếng ong ong chậm rãi vang lên.

Trong phút chốc, từng luồng linh khí dồi dào bên trong nước suối liên tục truyền vào cơ thể Vân Sương Nhi.

"Cảnh giới cửa thứ nhất đã mở ra!"
Chỉ trong giây lát, Vân Sương Nhi đứng bật dậy, y phục đều đã bị nước suối làm ướt, dáng vẻ lả lướt bị lộ ra hết, đường cong hoàn mỹ kia khiến cho người ta phải thán phục.

Nhưng vào lúc này, Vân Sương Nhi đã hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của riêng mình.

Mười bảy năm không thể tu luyện, cô ấy tuy là công chúa, nhưng lại không khác gì người thường.

Cha mẹ của cô ấy đã cố gắng tìm biện pháp, nhưng chỉ nhận lại sự thất vọng hết lần này đến lần khác.

Nhưng bây giờ, cô ấy đã mở ra thành công cảnh giới cửa thứ nhất!
"Cảm ơn công tử!"
Vân Sương Nhi kích động không thôi, chạy nhào vào trong vòng tay của Tần Ninh, không khỏi nhảy dựng lên, vui vẻ nói: "Cảm ơn công tử, cảm ơn công tử, thực sự cảm ơn công tử!"
Tần Ninh hơi bất ngờ, sau đó hắn dùng lòng bàn tay vỗ nhẹ lên lưng Vân Sương Nhi.

"Không thành vấn đề, dù sao bây giờ cô cũng là tỳ nữ của ta!"
"Ta có nên rời khỏi đây không!"
Lúc này, Diệp Viên Viên lại lạnh lùng hỏi.


"E hèm..."
Vân Sương Nhi vội vàng lui về phía sau, Tần Ninh ho khan một tiếng, nói: "Còn chưa kết thúc, tiếp tục đi!"
Vân Sương Nhi quay trở lại dòng suối và ngồi xếp bằng xuống.

Cô ấy lại luyện theo pháp môn mà Tần Ninh đã chỉ dẫn, linh khí trong cơ thể không ngừng lưu chuyển và ngưng tụ.

"Không tệ không tệ!"
Tần Ninh gật gù nói: "Quả nhiên là hỗn độn thể, nếu như đổi lại là trăm vạn năm về trước, thì đây chính là thể chất có thiên phú tu luyện!"
"Hỗn độn thể mà công tử nói rốt cuộc là thứ gì?".

Truyện Trinh Thám
“Là một loại thể chất đặc biệt, không giống với hoàng thể của cô”, Tần Ninh chắp tay sau lưng, chậm rãi nói: “Hỗn độn thể không dựa vào linh khí để tu luyện, mà dựa vào chân nguyên”.

“Chân nguyên?”, Diệp Viên Viên chưa từng nghe nói đến điều này.

"Ừm!"
Tần Ninh gật đầu, tựa hồ có chút hoài niệm nói: "Năm xưa, chỉ có chân nguyên là thứ thích hợp nhất để võ giả dựa vào làm tiền đề tu luyện, cho đến khi Vô Thượng Thần Đế Mục Vân thống nhất vạn giới, lấy thiên địa linh khí làm chủ, mới có thể khiến cho ngàn vạn người trong thiên hạ đều có thể tu luyện".

"Đó là một thời đại phồn hoa trù phú!"
Diệp Viên Viên không nói gì nữa, chỉ yên lặng lắng nghe.

Không hiểu tại sao mỗi lần Tần Ninh nói chuyện, nàng luôn có thể cảm giác được, từ tận đáy lòng của Tần Ninh tựa hồ như luôn có chút hoài niệm.

Rõ ràng hắn chỉ là một tên nhóc mười sáu tuổi, nhưng lại mang đến cho người khác cảm giác như hắn đã trải qua biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, nhìn thấu được biết bao nhiêu thế giới.

Thật kỳ lạ!
"Hỗn độn thể có thể nói là một loại thể chất vô cùng mạnh mẽ.

Việc mà ta có thể làm được chỉ là giúp Vân Sương Nhi luyện theo Hỗn Độn Ngọc Thân quyết ta truyền lại mà thôi".

"Chuyển hóa linh khí thành dạng thức giống với chân nguyên, như vậy hỗn độn thể mới có thể hấp thu, sau đó thì cô ấy tất nhiên có thể tu luyện".

Diệp Viên Viên cảm thấy thật khó tin.

Tần Ninh nói rất khoan thai, đem linh khí biến đổi thành dạng thức tương tự chân nguyên, để cho Vân Sương Nhi có thể hấp thu vào bên trong cơ thể, từ đó mới có thể tu luyện.

Linh khí có thể biến đổi sao?
Nguồn năng lượng do trời đất sinh ra còn có thể biến đổi sao?
Hỗn Độn Ngọc Thân quyết...!
"Về bản chất thì Hỗn Độn Ngọc Thân quyết này cùng với Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết của cô là cùng một loại.

Hai người sau này sẽ ở bên cạnh ta, phối hợp với nhau càng có thể bùng nổ uy lực mạnh mẽ hơn nữa".


Tần Ninh nhẹ giọng nói.

Nghe vậy, Diệp Viên Viên gật đầu.

Hỗn độn thể...!
Không biết nếu so sánh nó với Cửu Chuyển Linh Lung thể của nàng thì cái nào mạnh hơn...!
“Cô không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy!”, Tần Ninh lại nói: “Cửu Chuyển Linh Lung thể của cô nếu như tu luyện tốt thì còn có thể trở thành thần thể, nhưng căn cơ tu luyện hiện tại của cô vẫn còn quá yếu, khi cô đạt tới đúng trình độ thì ta sẽ giúp cô tiến hóa.

Khi đó thì thể chất của cô và hỗn độn thể cũng sẽ đều như nhau cả".

“Còn có thể tiến hóa?”, Diệp Viên Viên giật mình.

Linh thể, thánh thể, vương thể, hoàng thể, đế thể cùng thần thể, trước giờ nàng chưa từng nghe nói qua mấy loại thể chất đặc biệt này còn có thể tiến hóa!
"Tất nhiên rồi!"
Tần Ninh gật đầu, nói: "Cô đừng suy nghĩ nhiều như vậy, cô có Cửu Chuyển Linh Lung thể, hoàng thể này của cô cùng với những người khác cũng không giống nhau".

Tần Ninh không nói nữa, ánh mắt rơi vào người của Vân Sương Nhi.

"Không tệ không tệ...!vóc dáng này thật sự không tệ..."
Nghe vậy, Diệp Viên Viên nhất thời không nói nên lời.

Nàng còn tưởng rằng Tần Ninh định khen ngợi Vân Sương Nhi lĩnh hội tốt, thật không ngờ rằng...!đúng là đàn ông, vĩnh viễn không bao giờ biết đủ!
Hơn nửa ngày thì việc tu luyện của Vân Sương Nhi mới tạm kết thúc.

Khi cô ấy đứng dậy, có một luồng năng lượng mờ ảo bên trong cơ thể Vân Sương Nhi từ từ được giải phóng ra ngoài.

Cảnh giới Sinh Môn cửa thứ ba!
Chỉ mất nửa ngày để cô ấy đạt đến cảnh giới Sinh Môn cửa thứ ba.

Tần Ninh gật đầu, nói: "Cũng tạm được, tiếp theo ta sẽ truyền thụ cho cô khẩu quyết của Hỗn Độn Ngọc Thân quyết, một loại linh quyết thích hợp để cho cô tu luyện".

Vân Sương Nhi nghe vậy thì gật đầu, Tần Ninh xoay người rời đi.

"Đợi đã…"
Vân Sương Nhi đột nhiên nói: "Công tử...!công tử không cần làm gì để...!khống chế ta sao?"
"Khống chế?"
Tần Ninh ngạc nhiên, sau đó hiểu ra, cười nói: "Không cần".

"Cô đã đồng ý làm tỳ nữ của ta thì cứ đi theo ta là được rồi, nếu như có ngày không muốn làm nữa thì cứ rời đi".

Lời này vừa nói ra, Vân Sương Nhi như thở phào.

Nói như vậy, xem ra Tần Ninh không hề có ý định hoàn toàn giam cầm cô ấy.


"Còn nếu như có một ngày cô muốn phản bội ta, thì ta cứ giết cô đi là được, rất đơn giản".

Tần Ninh nói điều này khiến cho Vân Sương Nhi cảm thấy trong người ớn lạnh.

Tần Ninh cười nhẹ, rời đi thẳng.

Cùng lúc đó, Diệp Viên Viên cũng lãnh đạm nói: "Từ khi cô lựa chọn ở lại, ta nghĩ cô sẽ không bao giờ nguyện ý rời đi".

Nghe Diệp Viên Viên nói, Vân Sương Nhi cảm thấy rất khó hiểu.

Quả thực cô ấy đã rất ngạc nhiên khi Tần Ninh có thể đánh bại được Trần Đông Phong có cảnh giới Linh Đài tầng 9.

Nhưng trong mắt của cô ấy, đó chẳng qua cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Thành thật mà nói, lúc đầu cô ấy thật sự không muốn làm tỳ nữ của Tần Ninh, một mặt là bởi vì chuyện này sẽ gây ra phiền phức cho Tần Ninh.

Nhưng Tần Ninh dường như lại không quan tâm chút nào.

Sức mạnh của một đế quốc cùng sức mạnh của một thượng quốc không phải là thứ mà một võ giả chỉ có cảnh giới Linh Đài tầng 1 như Tần Ninh có thể chống lại được!
Nếu như chuyện này thật sự chọc giận đế quốc Vân Lam và thượng quốc Linh Ương, thì chỉ sợ rằng đế quốc Bắc Minh cũng sẽ chịu sức ép không nhỏ, sau đó buộc phải ném Tần Ninh ra ngoài, chắp tay chịu phạt.

Khu 36 có thêm một Vân Sương Nhi cũng chẳng có gì thay đổi.

"Mạc thúc, từ hôm nay ta sẽ sống ở đây!"
Vân Sương Nhi dọn dẹp phòng xong, nhìn xung quanh, thở dài một hơi rồi nói: "Từ nay về sau ta cũng đã là một võ giả!"
"Ông hãy hồi âm về cho cha của ta, bảo rằng trong thời gian ngắn ta sẽ không trở về đế quốc Vân Lam!"
"Vâng!"
Mạc Nham cung kính nói: "Công chúa điện hạ, tuy rằng Tần Ninh có cách giúp cho người tu luyện, nhưng nếu bệ hạ biết người trở thành tỳ nữ của hắn, e rằng..."
"Trước tiên đừng nói cho cha ta biết!"
Vân Sương Nhi lại nói: "Ta cần gia tăng tu vi, đến lúc đó, chỉ cần ta cho cha ta thấy mình đã có đủ thực lực, thì ông ấy chắc chắn cũng sẽ không ép buộc ta".

Nghe vậy, Mạc Nham gật đầu.

"Không ổn rồi, không ổn rồi!"
Có tiếng ai đó đột nhiên kêu lên..


Bạn cần đăng nhập để bình luận