Phong Thần Châu

Chương 110: Hai cái tát

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“À... Haha... Liễu tiểu thư à?”

Lâu Triển Thiên cười nịnh, nói: “Liễu tiểu thư chờ chút nhé, hai vị này làm xong thủ tục đăng ký thì sẽ đến cô!”

Lâu Triển Thiên nói xong thì cũng quệt một hàng mồ hôi.

Liễu Khai Nguyên là Linh Tử của học viện Thiên Thần, sánh ngang với Thiên Tử của Thiên Tử Đảng, thuộc dạng nhân vật nổi danh.

Đắc tội người này, làm Liễu Khai Nguyên giận, thì tầng lớp đệ tử thấp kém như hắn ta coi như bỏ.

“Chờ?”

Người thanh niên kia hừ nói: “Mắt chó ngươi mù hay là tai cẩu ngươi điếc hả?”

“Tiểu thư nhà ta sao phải chờ chứ? Nhãi con, ngươi tên gì? Để xem ngươi có còn sống tiếp ở học viện Thiên Thần được nữa hay không nào?”

Người thanh niên nói xong, Lâu Triển Thiên liền tái mét mặt mày.

Em gái của Liễu Khai Nguyên, hắn ta không dám đắc tội!

Nếu không thì hắn ta có 10 cái mạng cũng không trả lại được!

“Giờ ngươi lập tức cho tiểu thư nhà ta đăng ký ngay, nếu không ngươi sẽ chết với ta!”

Thanh niên đó không chịu nhượng bộ, nhìn Lâu Triển Thiên, ánh mắt khinh bỉ.

Lâu Triển Thiên khó xử vô cùng.

Em gái của Liễu Khai Nguyên không dễ chọc, mà Diệp Viên Viên trước mắt này cũng càng không dễ chọc!

Liễu Khai Nguyên là Linh Tử, địa vị cực cao.

Nhưng Diệp Viên Viên lại giác tỉnh hoàng thể, là đệ tử nội viện, sau này đạt đến chức Linh Đồ, nói không chừng sau này còn là một Linh Tử.

Quan trọng nhất là, Diệp Viên Viên là thiên kim tiểu thư của nhà họ Diệp!

Hắn ta phải làm sao đây?

Liễu Khai Nguyên lúc này cũng biến đổi sắc mặt.

Lúc này Liễu Viện Viện lại bước lên.

Cô ta trang điểm nhẹ, quý khí như công chúa, nhất cử nhất động đều vô cùng cao quý.

“Các ngươi tránh ra đi!”

Liễu Viện Viện lãnh đạm nói: “Tiểu thư ta không muốn tốn thời gian xếp hàng đâu, thời gian của ta rất trân quý, các ngươi đừng có làm lỡ!”

Cô ta nói vậy khiến Lâu Triển Thiên sửng sốt.

Liễu Viện Viện chắc không biết người đứng trước mặt cô ta là Diệp Viên Viên.

Hoàng thể, đại tiểu thư nhà họ Diệp!

Nghe vậy, Diệp Viên Viên chau mày. Nhưng bất ngờ là nàng không lên tiếng mà nhìn về phía Tần Ninh.

Cảnh này khiến Lâu Triển Thiên càng thêm không hiểu.

Theo tính khí của Diệp Viên Viên thì đã tát vào mặt Liễu Viện Viện rồi.

Sao còn im lặng nhìn Tần Ninh?

Không lẽ Tần Ninh này có thân phận còn cao quý hơn?

“Trừng phạt một chút là được!”, Tần Ninh phẩy tay, điềm tĩnh nói: “Dạo này loại ruồi muỗi nào cũng bám đến ta làm phiền được, mệt quá cơ!”

“Vâng!”

Tần Ninh nói xong thì Diệp Viên Viên cũng bước thẳng ra.

Cảnh giới Linh Hải tầng 5, khí thế mạnh mẽ, Liễu Viện Viện kia nhất thời bị áp chế, sắc mặt trắng bệch.

Bốp...

Một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên.

Trên má Liễu Viện Viện xuất hiện một vết tát đỏ au.

Bốp...

Nhưng lại một tiếng tát nữa vang lên, Diệp Viên Viên đã nhấc tay bồi thêm một cái.

Nhìn ánh mắt kỳ lạ của Tần Ninh, Diệp Viên Viên nói: “Này là ta muốn đánh!”

Tần Ninh cũng chỉ lắc đầu cười.

“Lâu huynh đệ, chúng ta vào trong học viện được chưa?”

“Ơ? À, à, được chứ... được chứ...”

Lâu Triển Thiên lúc này đã hoàn toàn ngơ ngác.

Hai cái tát, sạch sẽ nhanh gọn.

Nhưng Diệp Viên Viên lại không nghĩ đến mình đang tát em gái của Liễu Khai Nguyên!

“Cô dám đánh ta!”

Đến lúc này, Liễu Viện Viện mới tỉnh táo lại.

“Liễu Kình, ngươi xé mồm con tiện nhân này cho ta!”

Cô ta vừa nói xong thì Liễu Kình cũng mới phản ứng lại.

Tiểu thư nhà mình là viên minh châu nhà họ Liễu, là công chúa một quận, từ nhỏ đến lớn, có ai dám đánh bao giờ?

Vừa mới đến Đế Đô đã bị người ta tát hai cái, nếu để trưởng tộc và đại công tử biết được thì cái mạng của hắn ta mất chắc!

“Con đàn bà ngu ngốc, muốn chết à!”

Liễu Kình xắn tay áo, bước ra đánh về phía Diệp Viên Viên.

Có những tiếng bốp chát vang lên, Diệp Viên Viên rút roi ra đánh vào mặt Liễu Kình.

Liễu Kình này mới chỉ ở cảnh giới Linh Hải tầng 4, trước mặt Diệp Viên Viên vẫn quá yếu.

Một roi đánh ra, mặt Liễu Kình hiện một đường lằn, cả người ngã xuống, kêu gào thảm thiết.

Diệp Viên Viên ở cảnh giới Linh Hải tầng 5, hoàng thể Cửu Chuyển Linh Lung thể, lại tu hành Cửu Chuyển Ngọc thân quyết. Nàng hiện giờ hoàn toàn khác trước.

Lực roi này, đừng nói là cảnh giới Linh Hải tầng 4, dù là tầng 6 cũng khó mà chịu nổi.

“Cô cô cô...”

Đầu ngón tay Liễu Viện Viện run rẩy, cô ta mới chỉ ở cảnh giới Linh Hải tầng 2, còn không phải đối thủ của Liễu Kình, thì sao có thể là đối thủ của người phụ nữ này được.

“Nếu còn không biết hối cải thì ta sẽ thưởng cô thêm hai cái tát nữa!”, Diệp Viên Viên lạnh lùng nói.

Mặc dù nàng ít nói nhưng không có nghĩa là nàng không để bụng chuyện người khác chỉ trỏ mình.

Liễu Viện Viện lúc này sắc mặt trắng bệch, không dám nói nhiều.

“Có chuyện gì vậy?”

Lúc này, một bóng người từ từ bước đến.

“Đại ca Liễu Mộ!”

Thấy người này mặc đồ đen huyền, khí độ bất phàm, Liễu Viện Viện vui vẻ vô cùng, đi lên ôm tay người đó, chỉ vào Diệp Viên Viên: “Con tiện nhân này dám đánh muội!”

Tiện nhân?

Nghe vậy, người thanh niên chau mày.

“Đại ca Liễu Mộ, huynh xem mặt của muội này!”

Liễu Viện Viện nước mắt lưng tròng, đáng thương vô cùng, khác hẳn so với lúc trước.

“Diệp Viên Viên, có chuyện gì vậy?”, Liễu Mộ lạnh lùng nói: “Dù cô là tiểu thư nhà họ Diệp thì cũng không nên vô duyên vô cớ đánh người chứ?”

Vô duyên vô cớ?

Diệp Viên Viên lười giải thích: “Nếu cô ta không giữ sạch cái mồm của mình thì hôm nay ta không ngại khiến cho cả đời cô ta khắc ghi học viện Thiên Thần đâu!”

“Cô...”

Liễu Mộ càng lạnh lùng hơn: “Tuy nhà họ Diệp cô lợi hại, Diệp Viên Viên cô là hoàng thể, nhưng... Liễu Môn chúng ta cũng không dễ bắt nạt đâu!”

Liễu Môn!

Lâu Triển Thiên nhìn thấy mọi chuyện đã vượt xa ra khỏi phạm vi giải quyết của mình, bèn im lặng lui về sau.

Liễu Môn là thế lực đệ tử do Liễu Khai Nguyên lập ra ở học viện Thiên Thần. Từ Linh Tử cho đến đệ tử ngoại viện, số lượng hơn ngàn. Trong số các đoàn thể trong học viện Thiên Thần thì cũng chỉ có Thiên Tử Đảng mới đè ép được Liễu Môn!

Hắn ta không đắc tội nổi.

Thế này dù là Diệp Viên Viên cũng khó mà giữ mạng được.

“Bớt lấy cái Liễu Môn đó ra đi!”, Diệp Viên Viên lạnh lùng cầm roi, nói: “Hôm nay, dù Liễu Khai Nguyên có ở đây thì cũng không ngăn được ta muốn đánh ai đâu!”

“Vậy cơ à?”

Sắc mặt Liễu Mộ biến đổi, hừ nói: “Vậy Liễu Mộ ta hôm nay xin lĩnh giáo uy lực hoàng thể của Diệp tiểu thư vậy!” Phong Thần Châu - Chương 110: Hai cái tát

Bạn cần đăng nhập để bình luận