Phong Thần Châu

Chương 156: Có Chuyện Gì



Thời gian thực sự là một con dao mổ heo.

Năm đó, hắn đã dõi theo Minh Uyên, từ lúc tên nhóc đó đang xây dựng nước Bắc Minh, rồi phát triển nó thành một đế quốc, thượng quốc, cương quốc.

Cuối cùng, tên nhóc đó thậm chí còn cùng với một tông môn truyền thừa vạn năm ở Cửu U đại lục đấu một trận.

Tên nhóc Thiên Thanh Thạch cũng đã mở học viện Thiên Thần trên toàn bộ Cửu U đại lục, hưng thịnh một thời.

Nhưng đế quốc Bắc Minh hiện tại, ngay cả xưng là đế quốc cũng không xứng, nhiều nhất cũng chỉ có thể coi là một nước Bắc Minh.

Còn học viện Thiên Thần bây giờ chẳng qua cũng chỉ là một học viện ở trong nước Bắc Minh.

Tuy nói học viện Thiên Thần ở trong nước Bắc Minh là độc nhất vô nhị, địa vị cao quý, nhưng so với địa vị năm đó của nó trên Cửu U đại lục thì thật sự là! không đáng nhắc tới.

Mùi thơm của đan dược chậm rãi lan tỏa khắp căn phòng.

Trong tay Tần Ninh lúc này đang cầm một viên đan dược tròn xoe màu tím to cỡ ngón tay cái, tản ra từng luồng ánh sáng tím.

"Tử Huyết linh đan!"  
Thở phào nhẹ nhõm, Tần Ninh bước ra khỏi phòng luyện đan.

"Đại ca, huynh nuốt hạt sen này trước đi!"  

Hắn cẩn thận cho Tần Sơn nuốt hạt sen, ngay sau đó trong phòng liền tản ra mùi thơm tươi mát.

Vết thương trong cơ thể Tần Sơn đang từ từ hồi phục.

Nửa canh giờ sau, Tần Ninh mới cho Tần Sơn uống Tử Huyết linh đan.

Hắn không ngừng thăm dò mọi sự thay đổi bên trong cơ thể Tần Sơn, cho đến khi Tần Sơn chậm rãi tỉnh lại.

"Tam đệ!"  
Nhìn thấy Tần Ninh, Tần Sơn lập tức nắm chặt hai vai của Tần Ninh, lớn tiếng nói: "Sao đệ lại bốc đồng như vậy? Kim trưởng lão có làm khó đệ không?"  
"Đại ca, ta không sao!"  
Tần Ninh khẽ cười.

"Về phần Kim trưởng lão! lão ta đã chết rồi!"  
Chết rồi?  
Tần Sơn hơi run lên, vội vàng hỏi: "Sao lại chết?"  
"Đại ca, chuyện này để sau hãy nói.

Huynh thấy cơ thể của mình thế nào rồi?"  
Nghe Tần Ninh nói vậy, Tần Sơn lập tức có phản ứng.

Trước giờ hắn ta vẫn cảm thấy bên trong cơ thể đau nhức không chịu nổi, giống như có một con rồng lửa đang tung hoành bên trong vậy.

Nhưng bây giờ, cảm giác đó đã hoàn toàn biến mất!  
Tần Sơn bình tĩnh lại, tự cảm nhận bên trong cơ thể.

Đột nhiên, bên trong cơ thể của hắn ta, năm đạo linh hải đã bắt đầu vận hành cùng một lúc.

Cứ như thể bản thân cũ vốn đã chết đi bây giờ lại tìm được nguồn sống, sinh lực ồ ạt tuôn ra.

Hơn nữa, sinh lực của hắn ta so với trước đây còn mạnh hơn gấp mấy lần.

"Chuyện này…"  
"Hiệu quả của Tử Huyết linh đan rất mạnh mẽ, bây giờ huynh chỉ đang trong quá trình bị động hấp thu một phần tác dụng của viên linh đan mà thôi".

"Mấy ngày nữa huynh cũng đừng vội dùng sức, ở yên một chỗ hấp thu thêm tác dụng của đan dược thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn!"  
Trong những ngày tiếp theo, Tần Ninh ở bên cạnh chăm sóc cho Tần Sơn rất kỹ lưỡng, Tử Huyết linh đan cũng từ từ khuếch tán ra bên trong cơ thể của hắn ta.

Năm đạo linh hải của Tần Sơn cũng đang dần dần ngưng tụ và hoàn thiện, không chỉ có vậy, dường như hắn ta còn mơ hồ ngưng tụ được thêm một đạo linh hải thứ sáu!   
Thấy Tần Sơn đã hồi phục, Tần Ninh cùng Tần Hải mới rời khỏi Viện Thiên Thần.

Học viện đã ra mệnh lệnh, quy tắc chính là quy tắc, xếp hạng của nhóm Tần Ninh vẫn không thay đổi.

Sau khi nội viện thí luyện kết thúc, rất nhiều đệ tử mới cũng ở lại, được thu xếp chỗ ở.


Tần Ninh cùng mấy người Tần Hải đi tới Linh Các của học viện Thiên Thần để nhận y phục đệ tử nội viện, nhận sắp xếp chỗ ở.

Toàn bộ học viện Thiên Thần rất nguy nga tráng lệ, mấy người đang đi trên con đường bên trong học viện Thiên Thần đều cảm thấy thổn thức không dứt.

Một tháng trước, bọn họ chẳng qua chỉ mới đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 1, tầng 2.

Nhưng hiện tại bọn họ đều đã đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 4, tầng 5, tuy rằng không thể so sánh với Tần Ninh và Diệp Viên Viên, nhưng có thể thăng cấp như vậy đã là rất nhanh rồi.

Cho đến tận bây giờ, ba người Lục Huyền vẫn có cảm giác như mình đang nằm mơ.

Thậm chí ngay cả Diệp Viên Viên cũng cảm thấy lâng lâng khó tin.

Tần Hải lại càng không cần phải nói, ngay từ lúc ở thành Lăng Vân thì hắn ta đã bị Tần Ninh khiến cho hoàn toàn kinh ngạc.

Cộng thêm những chuyện đã xảy ra trong một tháng nay, càng lúc Tần Hải càng cảm thấy nhị đệ của mình đúng là đã thực sự được Cửu U Đại Đế truyền thừa lại.

Dẫu sao thì vị Cửu U Đại Đế đó cũng chính là một nhân vật truyền kỳ trên toàn bộ Cửu U đại lục.

Nếu nghĩ như vậy, thì việc đệ đệ của hắn ta có thể thăng cấp thần tốc, lại có thể thông hiểu chuyện của hoàng thất Bắc Minh và học viện Thiên Thần cũng có thể giải thích được.

"Linh Các!"  
Nhìn thấy một tòa cung điện cao trăm thước ở phía trước, mấy người dừng chân lại.

Linh Các là nơi xử lý các công việc nhỏ của đệ tử học viện, đồng thời cũng là nơi các đệ tử của học viện tiếp nhận nhiệm vụ, hoặc đổi lấy linh đan, linh quyết, linh khí.

Trong học viện Thiên Thần, nơi đây cũng là một phần rất quan trọng.

"Lần này, mọi người có thể tùy ý chọn linh quyết, linh khí, linh đan, mọi người không cần phải lấy thứ tốt nhất, bây giờ quan trọng nhất là phải lấy được thứ thích hợp với mình".

Tần Ninh căn dặn kỹ lưỡng.

"Được được!"  
Tần Ninh lại nhìn về phía Diệp Viên Viên, nói: "Khi chọn linh đan, linh khí, linh quyết, thì cô đi cùng ta!"  
"Vâng!"  
Sáu người đi thẳng về phía cổng Linh Các.

"Chính là bọn chúng!"  
Vào lúc này, đứng cách nhóm Tần Ninh mấy trăm thước, có mười mấy người đang âm thầm theo dõi.

Trong số mười mấy người đó, người đứng đầu trông có vẻ cao ráo và rất sắc bén.

"Chính là tên đó sao?"  
"Đúng vậy, Trừ đại ca, cái tên đó ra tay vô cùng tàn độc!"  

Bên cạnh, một thanh niên khác mở miệng nói: "Tử Việt đã bị chính hắn giết chết".

"Đệ yên tâm đi Trử Thông, tuy rằng ta không biết mấy ngày trước rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, nhưng cho dù tên nhóc này có lợi hại cỡ nào đi nữa, thì hắn chẳng qua cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 9!"  
Trử Tồn Kiếm chế nhạo nói: "Ta cũng muốn xem thử hắn có được bao nhiêu bản lĩnh mà dám tác quái ở trong học viện Thiên Thần này".

Trử Thông âm thầm gật đầu.

Gã vốn đứng thứ bảy trong số mười đại cao thủ nội viện, lần này nhất định có thể tiến vào trong nhóm mười người đứng đầu, đạt được phần thưởng, nhưng cuối cùng tất cả lại đều bị Tần Ninh phá hỏng hết.

Cục tức này gã không thể nào nuốt trôi được.

Hơn nữa, ngày hôm đó có rất nhiều đệ tử bị đuổi ra ngoài, khiến cho gã vốn tưởng rằng Tần Ninh nhất định sẽ chết.

Không ngờ, mọi thứ lại không hề thay đổi, và Tần Ninh vẫn còn sống.

Sau hôm đó học viện lại phát thông báo rằng ba vị trưởng lão danh dự Kim Nhất Lôi, Tống Phong Ngọc và Thường Lương đều đã được cử ra ngoài để thực hiện nhiệm vụ quan trọng.

Chuyện này thật quá kì lạ!  
Tuy nhiên, các trưởng lão và đệ tử có mặt bên trong ngày hôm đó đều im lặng về vấn đề này, không hé răng lấy nửa lời.

Thế là mọi người đều suy đoán, tên nhóc này chắc chắn đã giở trò đổi chác đáng xấu hổ gì bên trong đó rồi.

Nếu không thì làm sao hắn có thể sống tới giờ này được?  
"Đại ca, bên cạnh của tên đó có một con rối, thực lực cảnh giới Linh Luân, rất lợi hại!"  
"Yên tâm đi!"  
Trử Tồn Kiếm lãnh đạm nói: "Đây là Học viện Thiên Thần, hắn dám lấy ra dùng sao? Hơn nữa ta nghe nói, sở dĩ lãnh đạo học viện cuối cùng cũng không xử lý hắn, là bởi vì Tần Ninh đã đem con rối đó nộp lên trên".

"Tên nhóc đó không có con rối kia thì chẳng qua chỉ là võ giả cảnh giới Linh Hải, có khả năng nhảy vào nội viện là tốt lắm rồi, Linh Đồ như chúng ta sao có thể sợ hắn được?"  
"Ha ha, đại ca nói chí phải!"  
Trử Thông mỉm cười, gã đang rất nóng lòng muốn nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Tần Ninh.

"Đứng lại!"  
Một giọng nói đột nhiên vang lên khi nhóm Tần Ninh chuẩn bị bước vào Linh Các.




Bạn cần đăng nhập để bình luận