Phong Thần Châu

Chương 1181: Cứ việc tấn công toàn lực!”  

 Tuyệt đại giai nhân chính là đây chứ đâu!  

 

Mà ở trước mặt hai người, Tần Ninh mặc đồ trắng, chắp tay, mỉm cười nhìn cả hai.  

 

“Công tử, ta và Sương Nhi đều đạt cảnh giới Thông Thiên ba bước, đạo tu hành của võ giả, đến cảnh giới Địa Võ, chế tạo đan điền, cảnh giới Thiên Võ chế tạo đan hải”.  

 

“Mà cảnh giới Thiên Nguyên chính là biến đổi linh khí, linh khí trong cơ thể võ giả phát sinh lột xác, uy lực tăng gấp bội”.  

 

“Cảnh giới Thông Thiên, đúc ra thiên đài, thiên đài đặt dưới chân có thể khiến cho võ giả phi hành trên không với tốc độ cao, linh khí tiêu hao ít, mà thiên đài vững, cơ thể võ giả cũng kiên cố vạn phần, khó có thể lay động”.  

 

Diệp Viên Viên tiếp tục nói: “Tuy công tử chỉ chênh lệnh với chúng ta hai bước, nhưng chênh lệch này rất lớn đó!”  

 

“Xem ra ba năm nay các cô học không uổng công nha, nhưng yên tâm đi, cứ việc tấn công toàn lực!”  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: “Nếu ta thua tỳ nữ của mình thì thà quay về làm vườn còn hơn!”  

 

Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lúc này nhoẻn miệng cười, trong nháy mắt xông lên tấn công.  

 

Năm đó, Tần Ninh với cảnh giới Linh Luân tầng ba đối diện với đối thủ cảnh giới Linh Luân bảy tầng mà khiến cho đối phương phải thua trận, điều này đã làm cả hai người kinh ngạc   

 

Nhưng bây giờ không giống ngày xưa nữa.  

 


Cảnh giới Thông Thiên chỉ có năm bước, mà năm bước này đều cần phải xây dựng một tầng thiên đài.  

 

Năm thiên đài kiến tạo dưới chân, nền tảng của võ giả so với núi cao vạn trượng còn lớn hơn gấp mấy lần.  

 

Cảnh giới càng cao, chênh lệch càng lớn.  

 

Soạt soạt...  

 

Hai bóng người lúc này vọt thẳng ra.  

 

Vân Sương Nhi không nương tay chút nào, Hỗn Độn thể mở ra, linh khi hóa thành chân nguyên, thực lực cảnh giới Thông Thiên ba bước hoàn toàn mở ra.  


 

Mà một bên khác, Diệp Viên Viên hoàn toàn mở ra Cửu Chuyển Linh Lung thể, một luồng thiên uy thánh khiết mênh mông ầm ầm giáng xuống.  

 

Hai cô gái tung ra bản lĩnh xuất chúng, uy thế bức người.  

 

Mà lão Vệ lúc này đứng ở một bên thảo nguyên, mỉm cười nhìn cả ba so đấu.  

 

Tần Ninh hiện nay coi như đã khôi phục khí phách ban đầu. Ông ta biết, Tần Ninh sẽ không sa sút tinh thần mãi, nhưng không ngờ cái chết của Tần Kinh Mặc lại khiến cho Tần Ninh không ra khỏi Mặc cốc trong vòng ba năm.  

 

Cũng may, hiện giờ Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên quay lại, Tần Ninh lại vui hơn trước một chút.  

 

Oanh...  

 

Trong nháy mắt, bên trên thảo nguyên phát ra những tiếng nổ lớn.  

 

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi tấn công, lúc thì lạnh lùng, khi thì bá đạo, lúc thì thoăn thoắt như sấm sét, khi thì chậm rãi như rùa thần.  


 

“Không tệ, xem ra ba năm nay cũng làm theo lời ta nói nhỉ!”  

 

Tần Ninh đối diện với chiêu tấn công kịch liệt của hai người, vẫn nhàn hạ như cũ.  

Bạn cần đăng nhập để bình luận