Phong Thần Châu

Chương 159: Vậy Là Xong Rồi Sao



Chỉ có điều Tề Sam cũng không dễ chọc, gã vừa mới được thăng lên đệ tử Linh Đồ, cảnh giới Linh Đài tầng 2, đi theo gã cũng toàn là đệ tử Linh Đồ cảnh giới Linh Đài.

Hơn nữa, Tề gia ở đế quốc Bắc Minh có thực lực không tầm thường, Tề Sam làm sao có thể nuốt trôi cục tức này chứ?
Mấy tên kia ngay lập tức lao vun vút tới chỗ Tần Ninh, thể hiện hết mình, mong muốn có thể ở trước mặt Tề Sam thể hiện tốt một chút.

"Dừng tay!"
Đúng lúc này, một tiếng gầm từ đâu lại đột nhiên vang lên.

"Các ngươi đang làm gì vậy?"
Tiếng gầm vang lên đinh tai nhức óc, tất cả mọi người có mặt đều phải ngưng dòng suy nghĩ của mình.

Đám đệ tử Linh Đồ cảnh giới Linh Đài kia cũng tái mặt, đồng loạt dừng tay lại.

Một lão già mặc áo choàng đen, râu tóc bạc trắng chậm rãi bước tới.

"Hứa trưởng lão!"
"Hứa trưởng lão!"
Tề Sam lập tức vui mừng khi nhìn thấy người vừa tới.

"Hứa trưởng lão, người tới thật đúng lúc, cái tên vô pháp kia dám ở trong Linh Các ra tay với đệ tử công vụ!"
Tề Sam vội vàng nói: "Hứa trưởng lão, người là một trong những trưởng lão quản lý Linh Các, người nhất định phải xử lý chuyện này".


Tề Sam chỉ về phía Tần Ninh nói.

Hứa trưởng lão Hứa Thông Thiên là trưởng lão danh dự, thực lực cảnh giới Linh Phách tầng 1, quản lý Linh Các lúc nào cũng vô cùng công bằng, tính cách cương nghị.

Tần Ninh hôm nay dám làm loạn ở đây, lần này đụng phải Hứa trưởng lão, không cần gã ra tay thì hắn cũng sẽ thê thảm.

Hứa Thông Thiên cau mày.

Dám gây rắc rối trong Linh Các?
Ngay cả đám Linh Đồ, Linh Tử cũng không có can đảm đó.

“Hừ!”, Hứa Thông Thiên hừ một tiếng, nói: “Nếu có người dám gây chuyện trong Linh Các, trưởng lão ta nhất định phải giải quyết.

Ai gây chuyện sẽ bị trừng phạt theo quy định của học viện”.

Dứt lời, Hứa Thông Thiên cao ngạo nhìn về phía bóng người đang đứng giữa đám đông.

Tần Ninh!
Đột nhiên nhìn thấy Tần Ninh, ánh mắt Hứa Thông Thiên lóe lên.

Sau đó, khí thế ban đầu của Hứa Thông Thiên liên tục giảm xuống, cuối cùng thì biến mất hoàn toàn.

Sau hai ba sải chân dài, Hứa Thông Thiên đã đi thẳng tới trước mặt Tần Ninh.

"Tên nhóc này xong đời rồi!"
Tề Sam vô cùng hả hê.

Hứa Thông Thiên trước giờ không thích những kẻ gây rối, Tần Ninh đã gây rối, Hứa Thông Thiên bỏ qua cho hắn mới là lạ.

Hứa trưởng lão mà đã ra tay, thì đệ tử vi phạm nội quy của học viện ít nhất cũng phải nằm liệt giường mấy tháng.

"Hừ, dám vi phạm nội quy của học viện, đáng bị trừng phạt!"
Hứa trưởng lão khẽ “hừ” một tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất đi về phía Tần Ninh.

Chát…
Thanh âm bạt tai vang lên, cả đại sảnh lúc này hoàn toàn im lặng.

"Ô...!huhu..."
Đường Nguyên đang bị kẹt ở song sắt cửa sổ, lúc này một bên má của gã đã sưng tấy, đau đớn rơi lệ.

"Hứa trưởng lão, không phải đệ tử, mà là hắn..."
Đường Nguyên vô cùng ấm ức, tự dưng lại bị đánh, còn phải cắn răng chịu đựng.

Mọi người xung quanh cũng ngẩn người.


Tề Sam cũng hoàn toàn ngẩn người.

Vừa rồi người mà gã tố cáo là...!Tần Ninh, không phải Đường Nguyên!
Tại sao Hứa trưởng lão lại tát vào mặt Đường Nguyên? Nhận nhầm người rồi sao?
Tề Sam lập tức tiến lên nói: "Hứa trưởng lão, đây mới là Tần Ninh!"
"Cút!"
Hứa Thông Thiên không chút khách khí, thẳng thừng đá Tề Sam bay ra ngoài, gã chỉ mới đạt tới cảnh giới Linh Đài tầng 2, làm sao có thể chịu được cú đá của cường giả cảnh giới Linh Phách tầng 1 được.

Cả thân thể của gã bị đá văng ra phía sau, đâm vào mấy người đang đứng, đau đớn kêu rên.

"Cút đi!"
Nhìn đám người Tề Sam, Hứa Thông Thiên lập tức quát to: "Tưởng trưởng lão ta bị mù sao?"
"Đường Nguyên!"
Quay đầu lại nhìn Đường Nguyên, Hứa Thông Thiên lại quát lên: "Ngươi dám lạm dụng chức quyền.

Vị trí đệ tử công vụ này ngươi không cần làm nữa.

Cút ngay!"
Sao?
Lạm dụng chức quyền, không cần làm nữa?
Đường Nguyên ngẩn ra.

Thân là đệ tử công vụ trong Linh Các, gã chỉ muốn làm bẽ mặt Tần Ninh một chút.

Xét cho cùng, đám người này đã đắc tội với Thiên Tử Đảng, Liễu Môn và hội Phương Viên, sớm muộn gì cũng sẽ gặp rắc rối.

Gã vốn tưởng rằng Hứa trưởng lão sẽ nghe theo Tề Sam dạy dỗ Tần Ninh, nhưng ai mà ngờ được, Hứa trưởng lão lại không xử lý Tần Ninh mà ngược lại đi xử lý gã chứ.

Tề Sam lúc này cũng sững sờ.

Tình huống gì đây?
Hứa trưởng lão không biết chuyện gì đang xảy ra, vì sao lại chiếu cố Tần Ninh như thế?
"Hứa trưởng lão!"
Xương cánh tay của Tề Sam vừa rồi bị Tần Ninh đánh gãy, bây giờ lại hứng chịu cú đá của Hứa Thông Thiên, cục tức trong lòng ngày càng lớn.

"Có chuyện gì?"
"Cho dù Đường Nguyên có sai, nhưng Tần Ninh lại dám ra tay công khai thách thức uy quyền của học viện, đánh gãy tay đệ tử.

Trong chuyện này Tần Ninh vẫn là kẻ vô pháp, mong Hứa trưởng lão làm chủ cho đệ tử!"
Tề Sam nói rất to, rất có khí phách.

Gã không tin trước mặt mọi người mà Hứa Thông Thiên còn có thể bỏ qua chuyện này!
Thách thức uy quyền của học viện?
Nghe vậy, mí mắt Hứa Thông Thiên run lên, trong lòng cũng run lên.

Sau lưng lão ta đã đầm đìa mồ hôi.


Tề Sam, cái tên khốn kiếp này, ngươi muốn chết cũng đừng kéo ta theo.

Uy quyền của học viện?
Dám nói chuyện uy quyền của học viện với Tần Ninh, chỉ sợ tên nhóc nhà ngươi đã chết hơn trăm lần rồi! Trong mắt Tần Ninh, mấy quy định quy tắc gì đó đều chỉ là chuyện tầm phào.

"Được rồi, lão phu làm chủ cho ngươi!"
Hứa Thông Thiên nhìn Tề Sam, thẳng thừng nói: "Ngươi vừa rồi bị đánh gãy tay sao? Bây giờ lão phu giúp ngươi nối lại!"
Vừa dứt lời, Hứa Thông Thiên đã bước tới, nâng lòng bàn tay lên, lôi Tề Sam tới gần mình.

Hứa Thông Thiên nắm lấy cánh tay đã gãy của gã, tiếng răng rắc lại liên tục vang lên.

Trong phút chốc, Tề Sam đã mặt cắt không còn một giọt máu.

Tiếng rên rỉ ngắt quãng phát ra từ miệng của gã.

Sự đau đớn đó ngay cả những đệ tử đứng xung quanh còn có thể cảm nhận được, huống chi là gã.

Gãy xương rất đau, nhưng nối xương như thế này còn đau hơn!
“Bây giờ ngươi còn phản đối gì không?”, Hứa Thông Thiên âm thầm dùng sức, nhìn Tề Sam, cười nhẹ nói.

"Không...!không còn nữa..."
Tề Sam bây giờ chỉ cảm thấy cánh tay hoàn toàn tê dại, thân thể như đã không còn thuộc về gã.

Còn dám phản đối, chính là tự mình tìm đường chết.

"Được rồi, nếu đã như vậy thì lui ra đi!"
Hứa Thông Thiên lúc này mới nhìn về phía mọi người và nói: "Thân là đệ tử công vụ của Linh Các, Đường Nguyên đã không tuân theo quy trình của học viện, đáng bị trừng phạt.

Tề Sam ra tay đánh đệ tử khác ở đây, đã không tuân thủ các quy định của học viện, được trưởng lão ta dạy cho một bài học!"
"Còn đứng chung quanh đây làm gì? Vẫn chưa chịu lui ra hả?"
Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy hoang mang.

Xong rồi?
Vậy là xong rồi sao?
Tần Ninh thì sao?


Bạn cần đăng nhập để bình luận