Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 170: Giò Heo Hầm Đậu Nành, Bánh Quẩy Xào Mướp 2

Chị Linh đếm thử, cũng vô cùng ngạc nhiên: “Được mười ba quả rồi này!”

Càng quá đáng hơn là trên dây leo còn có một số quả vẫn chưa mọc ra hết.

Thời Nhiễm cũng ngạc nhiên lây, cô chưa trồng mướp bao giờ, cũng không biết sản lượng của loài này.

Thì ra có thể nhiều đến thế sao?

“… Đợi khi chín chúng ta có thể làm vài món mướp.”

Ngay lập tức suy nghĩ của Thời Nhiễm đã chuyển vào nhà bếp.

Nhiều mướp như vậy, có thể làm canh mướp, bánh sủi cảo mướp, mướp nhồi thịt, bánh mướp…

Nghe Thời Nhiễm gọi tên các món ăn, chị Linh và Mục Phi đều không khỏi nuốt nước miếng, rồi lúc quay sang nhìn giàn mướp đang mọc sum suê bên này thì ánh mắt đã trở nên nóng rực như đang nhìn người yêu vậy.

*

Ở bên kia thành phố, một cô gái trẻ tuổi mặc bộ đồ vest màu đen chau chặt mày, trên tay đang cầm tài liệu vội vàng bước vào phòng làm việc của cấp trên.

“Tổng giám đốc Vương, đây là danh sách nhân viên giao hàng xin từ chức mấy ngày gần đây… Trong vòng một tuần đã có năm sáu mươi người xin từ chức rồi!”

Người đàn ông trung niên ngồi bên trên ghế có dáng người không cao, mặt mày dữ tợn, trên mặt ửng đỏ bất thường do uống rượu lâu ngày để lại.

“Sao đột nhiên lại nhiều người xin từ chức đến vậy?”

Cô gái phụ trách công việc nhân sự của công ty vội vàng đáp lại: “Không biết ông có biết app giao đồ ăn Gấu Trúc mới được ra mắt gần đây không, tôi đã thu thập được một số thông tin, đối phương đang thu hút nhân viên giao hàng của chúng ta trong phạm vi rộng.”

“Theo như tôi điều tra được, tôi phát hiện đãi ngộ của đối phương dành cho nhân viên giao hàng cao hơn chúng ta một bậc. Đơn giá gần như gấp đôi chúng ta… Tổng giám đốc Vương, có phải chúng ta nên tiến hành điều chỉnh lương của nhân viên giao hàng không?”

Tổng giám đốc Vương nhận tài liệu trong tay cô gái, lật xem vài trang dưới ánh mắt mong chờ của cô ấy.

“… Tiểu Tăng, cô ngồi đi.”

Cô gái tên Tiểu Tăng ngồi xuống, ánh mắt vẫn vô cùng sốt ruột. Nếu như không phải thấy người đối diện vẫn còn đang lật tài liệu thì sợ là cô ấy sẽ lập tức khuyên bảo ngay.

Tổng giám đốc Vương không hoảng loạn bỏ tài liệu xuống: “Tiểu Tăng, tôi nhớ cô mới tốt nghiệp được ba năm đúng không?”

Lòng Tiểu Tăng hoảng sợ: “Đúng vậy tổng giám đốc Vương, tôi đã làm việc được ba năm rồi.”

Tổng giám đốc Vương: “Chẳng trách… Cô gái trẻ làm việc nên vẫn suy nghĩ thiếu chu toàn.”

Tiểu Tăng đưa mắt lên nhìn cấp trên đang thanh thản như không có chuyện gì xảy ra.

“Loại nền tảng nhỏ bé này mỗi năm đều sẽ xuất hiện vài cái. Năm ngoái còn có người lôi kéo bộ phận quản lý cấp trung của chúng ta đi, lần lớn nhất là lôi kéo phó giám đốc nhân sự của chúng ta…”

“Bắt đầu lôi kéo từ nhân viên giao hàng chứng tỏ vốn của đối phương cũng chỉ có vậy thôi… Tôi nói có đúng không Tiểu Tăng?”

Tiểu Tăng: “Nhưng…”

Tổng giám đốc Vương cắt ngang: “Vị trí của nhân viên giao hàng ai cũng có thể làm được, lôi kéo thì lôi kéo vậy, họ có thể lôi kéo hết tất cả nhân viên giao hàng của chúng ta được à? Tiểu Tăng, cô đang phụ trách công việc nhân sự của khu vực này, có đôi lúc đừng ném công việc của mình cho cấp trên chứ. Duy trì nhân viên ổn định, đảm bảo người ở mặt nhân sự, đây đều là công việc của cô chứ không phải của tôi… Cô hiểu ý của tôi chứ?”

Tiểu Tăng: “Tổng giám đốc Vương, tôi không phải…”

Ánh mắt tổng giám đốc Vương không hài lòng: “Cô xem đi, tôi chỉ mới có một vài câu thì cô đã liên tục cãi lại tôi rồi. Cũng may là tôi tốt tính, luôn rộng rãi với mọi người. Tiểu Tăng à, tôi thấy cô còn trẻ nên mới dặn dò một câu, đổi lại là người khác thì chưa chắc tôi sẽ nói những lời này đâu. Cô còn trẻ, có đôi lúc nên nói ít làm nhiều. Công ty ấy mà, doanh trại bằng sắt nhưng năm nào cũng có binh lính ra đi, mỗi bộ phận đều có nhiệm vụ riêng của mình, công việc của cô là giải quyết những vấn đề này, cũng như chuyện lần này vậy, chẳng lẽ chỉ có một con đường là tăng lương thôi sao?”

“Cô hoàn toàn có thể đi làm thử công việc của họ mà, công ty giao hàng Sóc Chuột của chúng ta là một nền tảng lớn, không giống với những nền tảng sớm nở tối tàn kia.”

“Tiểu Tăng, tôi rất coi trọng cô, trước đây công việc mảng nhân sự vốn dĩ giao cho Tiểu Lý, nhưng do tôi cảm thấy cô có năng lực nên mới đưa cô đảm nhiệm. Cô đừng phụ lòng kỳ vọng của tôi đấy.”

Tiểu Tăng im lặng không nói gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận