Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon
Chương 87: Nồi Đất Nấu Cá, Cơm Chiên Dứa 2
Trịnh Duyệt rất cảm ơn Thời Nhiễm. Nhất là khi nghe nói Thời Nhiễm có mở một hàng ăn nhỏ, sau khi sửa sang lại sẽ mở một quán ăn nhỏ, cô ta chợt lóe lên một ý tưởng: "Chị gái à, chị có muốn quảng cáo không? Em có thể ghim cho chị một bài lên đầu trang!"
Thời Nhiễm cười cười trả lời: "Không cần đâu, video của em làm rất tốt, sau này phải cố gắng lên nhé."
Trước kia cơn sốt cơm quả du đã khiến cô phải ứng phó một cách cực kỳ mệt mỏi rồi. Cô thật sự không muốn quán của mình nổi tiếng trên mạng một chút nào. Bởi vì sức lực của một người là có hạn, cô không thể làm được quá nhiều. Nếu mù quáng mở rộng thì hậu quả sẽ một là chất lượng đồ ăn đi xuống, hai là ngày nào cũng chỉ có một dòng người ập tới rồi kết thúc.
Thời Nhiễm giải thích cho Trịnh Duyệt nghe như vậy. Trịnh Duyệt cũng hiểu cho cô, còn nói muốn tới ủng hộ cô nữa.
Mà buổi tiệc mừng thọ ngày hôm đó cũng có hiệu quả. Sau hôm đó, Thời Nhiễm còn nhận được thêm hai bàn tiệc nữa.
Dư âm ngày xuân vẫn còn kéo dài tràn lan. Năm nay nhiệt độ vừa tăng lại đột nhiên đón mấy đợt không khí lạnh, đúng lúc sắp đến đầu mùa hè.
Thời Nhiễm mua được một ít rau dưa và cá đù vàng vừa được đưa tới chợ.
Cũng có thể nói là do bản tính nên mặc dù Thời Nhiễm biết Trại Linh không phải mèo thật nhưng không thể không nói rằng cá tính của anh không chênh lệch là mấy với mèo thật.
Biểu hiện cụ thể là ở chỗ cực kỳ nhiệt tình với các món cá.
Cá đù vàng, cũng có thể gọi là cá vàng hay cá lù đù. Loại thường được bắt gặp là cá đù vàng lớn và cá đù vàng nhỏ, cũng là loại cá biển phổ biến thường nhìn thấy trên bàn ăn.
Nhưng vì đánh bắt quá mức mà những năm gần đây, giá cả của cá đù vàng lớn lớn lên trong môi trường tự nhiên luôn ở mức cao. Một con cá đù vàng lớn nặng hơn ba cân mà giá thị trường đã mấy nghìn đồng một cân rồi. Đến khi chế biến thành món ăn thì lại càng không hề ít hơn mười nghìn một đĩa.
Giả cả của cá đù vàng nhỏ lại thấp hơn giá của cá đù vàng lớn lớn lên trong môi trường tự nhiên nhiều. Thời Nhiễm nhìn Trại Linh đang đứng kêu meo meo trước cửa hàng thủy sản thì hào phóng mua năm cân.
Tháng tư chính là lúc ăn cá đù vàng nhỏ. Vào thời điểm này, cá đù vàng nhỏ đang trong mùa đẻ trứng nên cá rất nhiều thịt, vừa tươi vừa ngon.
Cá đù vàng nhỏ béo ú cho thẳng vào chảo dầu, hoặc là hấp hay kho gì cũng được. Thịt cá tươi ngon nên có chế biến kiểu gì cũng vẫn ngon.
Thời Nhiễm mua mấy cái nồi đất. Sau khi lần lượt đo lường độ kín của từng cái, cô tiện tay cầm luôn một cái đi làm cá kho tộ.
Cho hành gừng tỏi xuống phía dưới, để cá đã xử lý xong lên phía trên, lại thêm nước xốt vào nồi rồi kho lên. Vì thịt cá đù vàng rất béo nên không cần nấu quá lâu, đủ mười phút là có thể nhấc nồi ra khỏi bếp được rồi.
Nồi đất giữ lại hết mùi vị tươi ngon của thịt cá, đến lúc mở vung mới từ từ tản ra.
Trại Linh chẳng còn chút phong thái cao ngạo lạnh lùng nào nữa. Anh bắt đầu cọ cọ chân Thời Nhiễm kêu meo meo rồi.
"Được rồi được rồi, đừng có giục."
Kêu từ khi vừa cho cá vào nồi đến giờ, Thời Nhiễm nhìn mà chướng mắt.
Con mèo sư tử cao ngạo lạnh lùng của cô đâu? Đi đâu rồi?
Còn nhớ thiết lập của mình nữa không vậy mèo? Chỉ vì một miếng cá đù vàng nhỏ mà rớt hết liêm sỉ luôn à?
Trại Linh đang chóp chép ăn cá đù vàng nhỏ không biết Thời Nhiễm đang oán thầm mình. Cái đầu mèo gần như vùi hết vào trong cái bát nhỏ.
Thịt cá mềm mại được phủ một lớp nước xốt thơm lừng, chất thịt vẫn còn tươi non. Thời Nhiễm tự bới cho mình một bát cơm rồi ăn cùng cá đù vàng. Mùi thịt cá thơm phức phủ lên cơm càng khiến hơi nóng của bát cơm trở nên hấp dẫn.
Một người một mèo ăn uống nhiệt tình, còn mỗi Tiểu Nhị là đứng bên cạnh trơ mắt nhìn.
Có nhắc tới cũng chẳng thể làm gì. Chó con luôn gặp khó khăn trong việc ăn cá, nhất là loại cá có thể tích nhỏ như cá đù vàng thì xương cũng nhỏ xíu. Chắc chắn là Tiểu Nhị không thể nào ăn được.
May mà cái bếp lò trong nhà vẫn luôn đỏ lửa nấu canh nên Thời Nhiễm đã múc cho Tiểu Nhị một bát canh xương.
Mặc dù Tiểu Nhị cũng mới vừa ăn một bát thức ăn cho chó rồi nhưng lúc này nó vẫn rất hoan nghênh bát canh thơm ngào ngạt kia.
Thời Nhiễm cũng có thể hiểu được. Đặc tính của mấy đứa trẻ con chính là thấy người khác ăn thì sẽ thèm thuồng.
Ăn cơm xong, Thời Nhiễm lại bắt đầu bắt tay vào xử lý rau cải.
Rửa sạch, phơi nắng, sau đó chăng một sợi dây dưới mái hiên rồi treo rau lên. Đến khi phơi đủ năm ngày thì lại đưa vào chỗ râm mát phơi tiếp. Chờ khi lá cải khô lại thì rắc thêm muối rồi cho vào vại, đậy kín nửa tháng, đến khi lấy ra là có món cải khô ngâm chua.
Nhắc đến món này, Thời Nhiễm lại cảm thấy rau cải cũng có thể xem như là một món ăn rất hiền lành.
Phơi khô rồi ướp, đến khi lấy ra có ngay món cải khô ngâm chua.
Nấu lên rồi ướp, đến khi lấy ra có ngay món dưa chua.
Cắt sợi ướp muối, đến khi lấy ra thì có ngay món rau cải muối ớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận