Quang Âm Chi Ngoại

Chương 185: 185: Sát Ngư Giết Cá! 2


Nhưng đã chậm, một màn nước dầy đặc lập tức hiện ra ở phía sau gã, cũng hiện ra ở bốn phía, hoàn toàn bao phủ kín đầu con phố nhỏ, trong chớp mắt, một tiếng gào thét trầm thấp truyền ra từ phía trước tấm màn nước.

Một con đại kình to lớn được hình thành bởi thuật pháp nhô lên bên trong màn nước, nhanh chóng thành hình.

Con đại kình lộ ra sát cơ lạnh như băng, mở cái miệng rộng về phía thiếu niên nhân ngư, lộ ra răng nhọn rậm rạp, mang theo khí thế vô cùng cuồng mãnh, bỗng nhiên nuốt tới.

Ánh mắt của thiếu niên nhân ngư trở lên sắc bén.

- Có chút ý tứ, đúng lúc tâm tình hôm nay của ta khó chịu, vui đùa một chút cùng với ngươi vậy.

Trong lúc nói, hai tay của gã giơ lên đang muốn bấm niệm pháp quyết, nhưng vào lúc này, một chỗ bóng mờ dung hợp cùng bóng tối, lập tức như dây thừng tản ra thành từng cái, cấp tốc từ bát phương lao đến, trực tiếp quấn quanh trên cánh tay thiếu niên nhân ngư, bao phủ bàn tay gã, khiến cho gã không cách nào hoàn thành động tác bấm niệm pháp quyết.


Trong khi bao phủ bàn tay, bóng ma này cũng đồng thời nhanh chóng lan tràn về phía cổ của gã.

Mà vô luận là chỗ hai tay hay là làn da chạm phải cái bóng này, đều đang lập tức truyền đến một cơn đau nhức kịch liệt như vết lở loét bị xát muối, giống như đang nhanh chóng bị ăn mòn, một màn này quá đột ngột, sắc mặt thiếu niên nhân ngư lần đầu tiên đại biến.

Nguy cơ sinh tử mãnh liệt và cơn đau đớn kịch liệt khiến cho hô hấp của gã trở lên dồn dập, trong lúc gã vùng vẫy thì con kình ngư huyễn hóa ở phía trước màn nước đã đến trước mặt của gã, lấy khí thế kinh người trực tiếp nuốt vào.

Nhưng ngay khi con kình ngư nuốt vào, thiếu niên nhân ngư nháy mắt phát ra một tiếng gào thét, một đạo ánh áng màu lam bộc phát từ trên người gã, chùm ánh sáng như gai sắc, ý định xua đuổi cái bóng mờ trên người, đồng thời cũng kích xạ về bốn phía.

Chùm sáng trực tiếp va chạm với con kình ngư, con kình ngư ầm ầm tan vỡ, nhưng cũng không tứ tán ra bốn phía, dư lực vẫn đánh tới như sóng biển, vang lên tiếng nổ rồi hạ xuống.

Toàn thân của thiếu niên nhân ngư tộc chấn động, thân thể lùi lại, máu tươi phun ra, thừa dịp ánh sáng màu lam khiến cho cái bóng mờ quỷ dị có phần bị chậm lại, thần sắc gã lộ ra vẻ dữ tợn hung tàn, vừa muốn mở túi trữ vật ra.

Nhưng vào lúc này, bóng mờ tràn ngập trên người gã lần nữa bộc phát, lại một lần quấn quanh hai tay để ngăn cản hành động của gã, sau đó tiếp tục lan tràn ra khắp toàn thân của gã.

Một màn này khiến cho nội tâm của thiếu niên nhân ngư hoàn toàn hoảng sợ, cũng ngay vào thời khắc này, một đạo hàn mang màu đen từ chỗ tối gào thét lao đến, phóng thẳng tới mi tâm của gã.

Sau tia hàn mang này, gã thấy được một thân ảnh!  
Một đạo thân ảnh màu xám từ phía trước màn nước lao tới.

Tốc độ cực nhanh, giống như một đạo tia chớp màu đen.

Giống nhau đều là thiếu niên, trong khi tóc đen tung bay, mặt người này không có cảm xúc, duy chỉ có ánh sáng trong đôi mắt yên lặng lộ ra vẻ vô cùng băng hàn.


Bốn phía, những cơn gió lượn lờ tựa như hóa thành lưỡi đao, dường như ở bên cạnh hắn có một sứ giả tử vong đang nhe răng cười, nhấc lên chiếc áo choàng màu đen, lao theo thân ảnh của hắn, cấp tốc vọt đến.

- Là ngươi!
Thiếu niên nhân ngư tộc nhận ra Hứa Thanh, trong lúc nguy cơ sinh tử gã chợt mở to miệng, trong lúc nói phun ra một đạo tia sáng màu trắng bạc.

Đạo tia sáng trắng bạc này đón gió liền tăng trưởng, nháy mắt liền hóa thành một cánh quạt cực lớn, gào thét về phía que sắt màu đen, ngay lập tức song phương va vào nhau, truyền ra âm thanh vũ khí va chạm cực lớn.

Bởi vì ẩn chứa lực đạo quá mạnh, cho nên vô luận là cánh quạt hay là que sắt màu đen đều bị chếch đi, ầm ầm lao về một phía khác, nhưng cái này cũng không cách nào ngăn cản ánh mắt của thiếu niên nhân ngư và Hứa Thanh lần nữa giao phong.

Trong chớp mắt khi ánh mắt hai bên trực chiếu với nhau, Hứa Thanh trực tiếp tới gần, cùng lúc đó, cái mang cá trên mặt thiếu niên nhân ngư chợt phồng lên, hóa thành từng đám gai sắc dài trên mặt, khiến cho biểu cảm của gã trở lên dữ tợn, gã mở to miệng nhanh chóng nhả ra một khỏa hạt châu màu lam.

- Chết cho ta!
Thiếu niên nhân ngư phát ra tiếng gầm nhẹ, khỏa hạt châu màu lam này trong nháy mắt bộc phát ra chùm sáng kinh người, trực tiếp bay tới gần Hứa Thanh và bao phủ thân ảnh của hắn.

Gã rất tự tin, dưới thần thông bổn mạng này của mình, trừ phi là tu sĩ Trúc Cơ, bằng không mà nói, coi như là Ngưng Khí đại viên mãn cũng rất ít người có thể may mắn thoát khỏi, vì vậy khóe miệng nhe răng cười, vừa muốn tiếp tục trấn áp cái bóng mờ quỷ dị trên người.


Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt của gã hoàn toàn đại biến, theo chùm ánh sáng màu lam phía trước nổ vang, thậm chí còn lộ ra vẻ hoảng sợ.

Phía trước, trong chùm ánh sáng màu lam bao vây, một đạo thân ảnh khổng lồ đội trời đạp đất đứng lên từ bên trong, nghênh đón chùm ánh sáng này.

Toàn thân của thân ảnh này đen nhánh, đầu có độc giác (một sừng), dữ tợn như lệ quỷ, khắp toàn thân toàn là những cái gai sắc, tựa như Vạn Quỷ Vương.

Giờ phút này nó đang gào thét không âm thanh về phía chùm ánh sáng, sau đó giơ đại thủ lên, che đậy chùm sáng, bắt lấy.

Cái này chính là!  
Hư ảnh của Khôi!.


Bạn cần đăng nhập để bình luận