Quang Âm Chi Ngoại

Chương 485: Pháp chỉ tru diệt (1)

Hứa Thanh nhẹ nhàng quay đầu, hai mắt mang theo tơ máu nhìn qua đội

trưởng ở bên cạnh.

"Tiểu Thanh, thật ra nhân sinh là một loại trải nghiệm đặc biệt, có đắng có

ngọt, có đau buồn có vui vẻ, không phải là một màu sắc, cũng không thể chỉ có

một loại màu sắc.”

"Đây là điều mà Thần Linh ở trên bầu trời cũng không cách nào thay đổi

được, bởi vì chúng ta là người, chúng ta không phải dã thú, cho nên...ta hiểu sự

khổ sở của ngươi, cũng lý giải sát ý của ngươi."

"Ta muốn nói với ngươi, muốn làm cái gì thì làm cái đó, dựa theo tâm của

ngươi mà đi con đường riêng thuộc về nhân sinh của ngươi." Đội trưởng nở nụ

cười, một nụ cười tỏa ra ánh nắng mặt trời hiếm có.

Nụ cười này chiếu vào mắt Hứa Thanh, cũng theo hai mắt Hứa Thanh mà

chiếu vào tâm thần tràn đầy sát ý của hắn, khiến tâm thần hắn nhấc lên một

vòng chấn động.

Hứa Thanh trầm mặc, hắn rất hiếm khi nghe được những lời nói như vậy,

từng có hai người cùng giảng nhân sinh đạo lý như vậy với hắn, đó là Lôi đội và

…Bách đại sư.

Sau một lúc lâu Hứa Thanh rất nghiêm túc liếc mắt nhìn đội trưởng, trùng

trùng điệp điệp gật đầu sau đó nhìn về phía Lục gia đang sưu hồn, chờ đợi đáp

án của đối phương.

Hắn chỉ giao ra công chúa Hải Tinh tộc, về phần tên Quỷ U tộc kia thì Hứa

Thanh không đưa ra, hắn vẫn chưa có hành hạ đối phương đủ và đồng thời đối

phương cũng biết nhiều bí mật của hắn, cho nên hắn cũng không tiện đưa đối

phương ra ngoài.

Với cả cũng đã tìm được tộc quần phía sau màn, một vị công chúa Hải Tinh

tộc thì chắc chắn có thể biết rõ rất nhiều thậm chí tất cả thông tin, như vậy là đủ

rồi.

Sự thật cũng đúng là như thế, theo Lục gia sưu hồn thì thân thể của Lục gia

chậm rãi run rẩy, từng cái gân xanh trên trán nổi lên, trong đôi mắt dần dần xuất

hiện tơ máu và hô hấp cũng dần dần trở nên dồn dập, đồng thời trong miệng

cũng truyền ra âm thanh bi phẫn đến cực hạn, sau đó vô thức phát ra những

tiếng ồ ồ.

Cho đến trong nháy mắt tiếp theo, Lục gia giống như thấy được ký ức mấu

chốt, toàn bộ người cũng chấn động một cái, cảm xúc bi phẫn tột cùng, oanh

một tiếng thì thân thể của công chúa Hải Tinh tộc ngay lập tức bạo khai hóa

thành một màn huyết vụ, hồn bị Lục gia trực tiếp rút ra rồi ném vào trong miệng

hung hăng nhai nuốt.

Vừa nhấm nuốt, tơ máu trong mắt cũng càng nhiều hơn nữa.

Sau đó Lục gia không nói một lời, bấm niệm pháp quyết rồi chỉ một ngón

tay lên bầu trời, đại trận Thất Huyết Đồng lập tức nổ vang, từng đạo lưu quang

trực tiếp từ trên trận pháp hình mái vòm hạ xuống, bay thẳng đến một vị trí ở

trong chủ thành.

Chủ thành chấn động, đại địa tựa như cuộn mình, từng tiếng kêu thê lương

thảm thiết vang lên, từng đạo thân ảnh bị lực lượng trận pháp kéo lên trên

không trung.

Từ xa nhìn lại thì số lượng những thân ảnh kia đại khái vào khoảng hai

trăm, đều là tu sĩ Hải Tinh tộc, bên trong thình lình còn có ba người tu sĩ Kim

Đan, lúc này trong mắt ba người cũng đều hiện lên vẻ kinh hoàng và hoảng sợ.

Nhưng cho dù bọn họ vùng vẫy như thế nào cũng đều vô ích, dưới sức mạnh

to lớn của trận pháp Thất Huyết Đồng, bọn họ không hề có lực phản kích, trong

thời gian ngắn thì Lục gia với hai mắt đỏ thẫm, đứng ngay tại chỗ túm bọn họ

tới.

Hơn hai trăm tu sĩ Hải Tinh tộc nháy mắt đến giữa không trung phía trước

đám người Hứa Thanh, bởi vì tốc độ quá nhanh cho nên có không ít thân thể tu

sĩ Hải Tinh tộc trong khi bay tới không thể thừa nhận nổi áp lực mà nổ tung,

những tu sĩ còn lại nhao nhao run rẩy, đồng thời đủ loại cảm xúc hoảng sợ và

tiếng kinh hô ầm ĩ cũng lập từ truyền ra từ bên trên.

Ánh mắt Lục gia hiện lên vẻ tàn nhẫn, mở cái miệng rộng khẽ hút, thiên địa

lập tức biến sắc và phong vân cuốn ngược lại, Thiên Địa bốn phía tựa hồ cũng

lay động.

Hơn hai trăm vị tu sĩ giữa không trung phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai,

thân thể của bọn họ...Dùng mắt thường cũng có thể thấy được cấp tốc héo rũ,

dưới lực hút của Lục gia thì hồn của bọn họ cũng toàn bộ đều bị hút ra ngoài.

Có thể trông thấy từng sợi hồn ảnh nhanh chóng tràn ra từ thất khiếu của

những tu sĩ Hải Tinh tộc này, bay thẳng đến phía Lục gia, bên trong cũng bao

hàm cả ba vị tu sĩ Kim Đan.

Tựa hồ đối với Lục gia mà nói, Kim Đan và Trúc Cơ cùng với Ngưng Khí,

cũng không có gì khác nhau!

Trong chốc lát hơn hai trăm hồn vọt tới bị Lục gia nuốt vào, theo Lục gia

nhấm nuốt thì càng nhiều tin tức được đưa vào, khiến tơ máu trong mắt của Lục

gia càng nhiều hơn nữa, cho đến khi vài đạo hồn ảnh cuối cùng kêu gào thê

lương thảm thiết, rốt cuộc Lục gia cũng nuốt xuống tất cả hồn của hơn hai trăm

người Hải Tinh tộc.

Tiếp đó Lục gia nhắm mắt lại, sau khi hít sâu mấy hơi thở thì Lục gia mở

hai mắt ra, dĩ nhiên sát cơ trong mắt trở nên ngập trời, sau đó thở sâu một hơi

quay lại nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh cố gắng chịu đựng uy áp kinh khủng đến từ Nguyên Anh, nhìn

tới Lục gia.

"Hứa Thanh, lão phu thiếu nợ ngươi một cái nhân tình, nếu như lão Thất

quay về không thu ngươi làm đệ tử, ta sẽ nhận ngươi là đệ tử thân truyền!"

Lục gia nói xong, giơ tay lên lấy ra một khỏa ngọc giản truyền âm màu lam.

Khỏa ngọc giản này hoàn toàn khác biệt với những ngọc giản truyền âm mà

Hứa Thanh từng chứng kiến, không giống như do linh thạch chế tạo mà càng

giống như là vật còn trân quý hơn cả linh thạch chế tạo ra, thậm chí bản thân

của nó còn ẩn chứa khí tức có thể so với Kim Đan.

Cầm lấy khỏa ngọc giản màu lam, Lục gia nhàn nhạt mở miệng.

"Lão Thất!"

Trên thực tế thì Lục gia có thể không cần mở miệng, chỉ cần dùng thần niệm

truyền âm.

Nhưng lão biết rõ chuyện này là do Hứa Thanh tra ra, cũng biết nguyên

nhân điều tra từ đầu của Hứa Thanh là vì cái gì, cho nên Lục gia dứt khoát

không hề truyền âm mà trực tiếp mở miệng, cũng để cho Hứa Thanh ở đây biết

rõ nhân quả của chuyện này.

"Chuyện này đã điều tra rõ ràng, nhiều năm trước Hải Tinh tộc thu được

quyển thượng của Thái Âm Luyện Kiêu Đan, vì vậy đã bắt đầu bí mật bắt thiên

kiêu của các tộc, hành động được tiến hành vô cùng kín kẽ nên nhiều năm qua

cũng đã bắt được không ít thiên kiên, năm đó khuyển tử của ta …chính là người

thứ nhất."

"Bây giờ chủ dược của bọn họ đã thành hình nhưng thiếu khuyết quyển hạ,

vì vậy nên Bách đại sư đã gặp chuyện, trên thực tế thì chuyện này đã được bọn

chúng chuẩn bị từ thật lâu rồi, chỉ là bây giờ mới triển khai mà thôi."

"Mà lần này Hải Tinh tộc đi tới Thất Huyết Đồng thăm viếng, trên thực tế là

bí mật tới đây tiếp ứng, nhìn từ mặt ngoài thì chuyện này giống như là Hải Tinh

tộc dã tâm bừng bừng, bí quá hoá liều mới làm ra đại sự như thế này, vô luận là

truyền lệnh bắt thiên kiêu năm đó hay là giết chết Bách đại sư để lấy quyển hạ

của đan phương, đều do đích thân tộc trưởng Hải Tinh tộc hạ lệnh."

"Nhưng trên thực tế Hải Tinh tộc suy nhược, nhìn từ mặt ngoài thì không hề

có đến một vị tu sĩ Nguyên Anh nào, cho dù có lão tổ che chở nhưng căn bản

tộc quần này không thể nào có đảm lượng làm ra việc ác ngập trời như thế này

được, cũng không thể nào làm cẩn thận tỉ mỉ đến mức khiến cho ta những năm

này cũng không phát hiện được chút manh mối nào."

"Chuyện này nhất định có bí ẩn khác ở phía sau, ý ngươi thế nào?"

Lục gia nhàn nhạt mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận