Quang Âm Chi Ngoại

Chương 496: Chữ Tổ trấn Nguyên Anh (2)

Trong lúc Bạch Lệ cười một tràng dài, theo những khỏa đan dược bị gốc

thực vật kia thôn phệ, trong khi Lục gia gầm thét tràn ra sát ý cuồng bạo, gốc

thực vật này bỗng nhiên phát ra âm thanh về phía hồ lô rượu trên bầu trời!

"Hồng!"

Phát âm của chữ này khác biệt với chữ bình thường, nó giống như là một

loại chú ngữ, vả lại làm cho người ta có một loại cảm giác kỳ lạ, rõ ràng chỉ là

một âm thanh nhưng hình như âm thanh này đã được dung hợp vô số âm thanh

khác vào cùng một chỗ vậy, sau đó mới tạo thành âm thanh đặc thù này.

Ngay khi âm thanh này vừa phát ra thì bầu trời lập tức truyền đến âm thanh

ken két, từng đạo tia chớp lập lòe tràn ra hồng mang trực tiếp xuất hiện ở trên

hồ lô rượu, trong chớp mắt liền có vô số những tia chớp hình thành, liên hồi một

đạo lại tiếp một đạo.

Toàn bộ quá trình cũng chỉ mất thời gian mấy hơi thở, đã có hơn mười vạn

tia chớp màu đỏ xuất hiện ở trên bầu trời, bao phủ ở phía trên hồ lô rượu tạo

thành một cái phù văn ấn ký thật lớn.

Phù văn ấn ký này vô cùng phức tạp, hóa thành một đạo phong ấn khiến cho

uy năng của hồ lô rượu lập tức trở nên ảm đạm.

Bạch Lệ lại cười to vô cùng kiêu ngạo, phất tay một cái thì một cỗ thân thể

to lớn lập tức hiện ra trong giữa không trung.

Thân hình này to lớn tới hơn trăm trượng, thoạt nhìn tựa như một con bọ

ngựa cực lớn toàn thân đen nhánh, mà trên người nó có một thứ khiến cho

người ta nhìn thấy liền giật mình, đó là hai cái chân trước như lưỡi đao sắc bén

đến tột cùng.

Cỗ thân hình này giống như là một chiến thể, ngay một khắc vừa xuất hiện

thì thân thể Bạch Lệ liền dung nhập vào trong đó, chiến thể to lớn tới hơn trăm

trượng lập tức mở mắt ra, bên trong tràn ra quang mang hung ác, nhoáng một

cái phi thẳng đến phía Lục gia.

Tốc độ cực nhanh, phá vỡ hư không một đường xuyên suốt bầu trời trực tiếp

đến trước mặt Lục gia, hạ xuống một đao.

Một đao kia giống như có thể trảm tướng cướp cờ, Hứa Thanh nhìn thấy mà

tâm thần chấn động mãnh liệt, một đao này khiến cho hắn nhớ tới một đao từng

thấy ở trong thần miếu.

Mặc dù không giống nhau nhưng cũng rất tương tự, mà Lục gia bên này

cũng dốc toàn lực ngăn cản, trong lúc tiếng nổ vang lên liền rút lui và phun ra

một ngụm máu tươi.

Nhưng lão cũng tương tự nhe răng cười, sát cơ trong mắt không hề giảm bớt

chút nào.

"Sở trường của ta không phải đấu pháp, nhưng...ta là Phong chủ ngọn núi

thứ sáu của Thất Huyết Đồng, ngọn núi thứ sáu am hiểu nhất là luyện khí, nhất

là đại pháp khí!!"

Trong lúc nói, Lục gia đưa tay phải trảo một cái về phía ngọn núi thứ sáu

phía dưới.

"Tới!"

Ngọn núi thứ sau đang luyện hóa hòn đảo Hải Tinh tộc trong nháy mắt lập

tức trở nên mơ hồ, lúc sau rõ ràng thình lình xuất hiện ở trước mặt Lục gia.

Lực lượng thần năng bộc phát ra từ bên trên, toàn bộ pháp khí trên thân núi

nổ vang, toàn bộ khí thế của ngọn núi bốc lên trấn về phía Bạch Lệ dung nhập

vào chiến thể bọ ngựa!

"Trấn!"

Sức mạnh của cả một ngọn núi, trấn áp một người.

Tiếng nổ vang lên, một cỗ sức mạnh hủy thiên diệt địa kèm theo lực lượng

phong tỏa không gian bát phương khiến cho Bạch Lệ không chỗ để trốn, trong

thời gian ngắn sắc mặt Bạch Lệ liền biến hóa, trong khi thân núi phía trên đang

cấp tốc trấn áp tới thì thân thể của gã cũng không khống chế nổi mà rung động.

Từng đạo khe nứt lập tức xuất hiện ở trên thân thể của gã, mắt Bạch Lệ trở

nên đỏ thẫm, vung vẩy song đao phóng thẳng đến thân núi trên bầu trời, chỉ là

sự hiện hữu của gã so với toàn bộ thân núi thì không hề có chút ý nghĩa gì.

Âm thanh nổ tung vang vọng khi song phương va chạm, Lục gia bấm niệm

pháp quyết hung hăng ấn xuống thì thân núi cực lớn trực tiếp liền nghiền nát hết

thảy, trấn Bạch Lệ xuống đập tới đại địa Hải Tinh tộc bên dưới!

Âm thanh ầm ầm to lớn trước đó chưa từng có vang vọng ngập trời, đại địa

nổ vang khiến Hứa Thanh và đội trưởng phải bay lên không tránh đi, đại địa Hải

Tinh tộc tan tành, từng đạo khe nứt cực lớn hiện ra và mặt đất bắt đầu sụp đổ.

Biển khơi bốn phía dấy lên sóng thần ầm ầm khuếch tán về bốn phía, phạm

vi ảnh hướng cực lớn.

"Lão phu luyện ngươi!" Lục gia tóc tai bù xù và trong mắt tràn ngập điên

cuồng, hai tay lão bấm niệm pháp quyết cực nhanh, không ngừng tung lạc ấn về

phía thân núi dưới mặt đất, khiến cho thân núi bộc phát ra biển lửa nồng đậm,

tăng tốc luyện hóa.

"Ngươi luyện nhi tử của lão phu, lão phu luyện ngươi!"

Mà lúc này thân núi ngọn núi thứ sáu cũng truyền ra chấn động, hình như

Bạch Lệ bị trấn áp phía dưới đang toàn lực chống đỡ, muốn đánh bay ngọn núi

trấn áp ở trên người mình.

Đồng thời theo từng tiếng gào thét như của hung thú, một cỗ lực lượng Thần

Tính kinh tâm động phách từ bên dưới thân núi lập tức khuếch tán ra.

Nháy mắt tiếp theo, trong khi Hứa Thanh và đội trưởng giật mình, thân núi

tràn ngập ngọn lửa vậy mà lại bị nhấc lên một chút xíu!

Với lực lượng Nguyên Anh sơ kỳ lại có thể làm đến mức này, đủ để nhìn ra

tên Bạch Lệ này đích đích xác xác là thiên kiêu tuyệt thế của tộc nọ.

Lúc này sau khi nâng thân núi bên trên lên, phía dưới liền truyền ra âm

thanh gào thét ồ ồ.

Có thể thấy bộ dáng lúc này của Bạch Lệ ở dưới thân núi đã hoàn toàn đại

biến, không còn là dạng chiến thể nữa mà biến thành một dạng dung hợp cả

người với gốc tà thực ở phía sau.

Thân cành vừa thô vừa to, lá cây hình răng cưa và bộ rễ giống như vô số xúc

tu không ngừng khuếch tán không ngừng vũ động, cho đến khi thân núi bị gã

giơ lên thật cao thì bên trong lộ ra bông hoa hình tam giác, cùng với gương mặt

bên trong bông hoa.

Chỉ là gương mặt này không còn là bộ dáng lúc trước nữa, mà đã biến thành

bộ dạng của Bạch Lệ, lúc này trong mắt của gã lập lòe hồng mang, Thần Tính

trên thân điên cuồng tăng vọt với một loại tốc độ nhìn mà rợn người.

"Đây là luyện khí mà ngươi am hiểu, ta đã thấy nhiều tu sĩ luyện khí, bọn họ

không chỉ biết luyện chế mà còn am hiểu sử dụng, về phần ngươi..."

Giọng gào thét từ dưới thân núi truyền ra, nhưng không đợi gã hoàn toàn nói

xong thì trong mắt Lục gia lộ ra một tia điên cuồng, lão chợt phất tay thì một lá

cờ cực lớn lập tức xuất hiện ở bầu trời trên đỉnh đầu sau đó liền trải ra.

Lá cờ này to trừng trăm trượng, khi mặt cờ tung bay bên trên liền tràn ra khí

thế giống như cầu vồng, chấn nhiếp bát phương.

Từ xa nhìn lại thì thấy lá cờ phân bố không trọn vẹn và pha lẫn nhiều màu,

lại còn hỗn tạp giống như đã dính vô số máu tươi, lộ ra khí tức Thần Tính vô

cùng mãnh liệt.

Dường như nó đã trải qua hàng kỷ nguyên thay đổi, trải qua vô số lần tẩy lễ

của chiến tranh, bên trên mang theo khí tức tang thương của năm tháng, giờ

phút này theo lá cờ được triển khai thì cả bầu trời liền thay đổi màu sắc, che đậy

cả ánh sáng mặt trời.

Lấy Hải Tinh đảo làm trung tâm, trong trăm triệu dặm thì toàn bộ tộc quần

xung quanh tâm thần đều lập tức chấn động mãnh liệt, dù là tồn tại bí ẩn dưới

đáy biển cũng đều nhao nhao mở mắt, trong ánh mắt lộ ra sự kiêng kị.

Nhất là phía trên lá cờ còn tồn tại một giọt máu vàng óng ánh, khí tức bên

trên làm cho người ta có một loại cảm giác tựa như đã vượt hơn Thần Tính, tiếp

cận nửa khuôn mặt Thần Linh ở trên bầu trời!

Ngạo nghễ hết thảy
Bạn cần đăng nhập để bình luận