Quang Âm Chi Ngoại

Chương 488: Lửa giận thiêu biển (2)

Thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang, bầu trời vỡ vụn!

Thân thể lão tổ Hải Tinh tộc không cách nào né tránh, trực tiếp bị Lục gia

nắm lấy đầu người, theo Lục gia hung hăng bóp thì thân thể lão tổ Hải Tinh tộc

oanh một tiếng, trực tiếp nổ tung.

Nhưng trong khi thân ảnh lão tổ Hải Tinh tộc nổ tung, một đạo huyết ảnh

hình dạng Hải Tinh lập tức từ trong đó bay ra, khi tới vị trí xa xa lại hình thành

thân hình thì phun ra máu tươi, cấp tốc rút lui và trong mắt lộ ra sự hoảng sợ.

"Lục gia, phải chăng đã hiểu lầm cái gì!"

Lục gia lạnh lùng nhìn lão tổ Hải Tinh tộc vừa hội tụ lại thân thể cũ.

"Quả nhiên ngươi ẩn giấu tu vi, đã đột phá đến Nguyên Anh, nhưng không

sao, như vậy mới thú vị... Ngươi khiến cho ta phải chịu nỗi đau khổ mất con

nhiều năm như vậy, ta cũng phải cho ngươi nhấm nháp một chút đau khổ khi tộc

quần của ngươi, tộc địa của ngươi, hết thảy đều bị hủy ở trước mặt của ngươi."

Trong lúc nói thì Lục gia giơ tay phải lên bấm niệm pháp quyết, bỗng nhiên

nhấn xuống một cái.

Thân ngọn núi thứ sáu lập tức nổ vang, cấp tốc phủ xuống Hải Tinh tộc phía

dưới.

Nhưng cũng không hoàn toàn hạ xuống, mà chỉ hạ thấp đến khoảng cách

ước chừng ngàn trượng trên không trung liền dừng lại, sau đó có từng đạo từng

đạo hỏa diễm màu lam từ bên trong thân núi bên tràn ra, lập tức bao phủ tới

toàn bộ hòn đảo Hải Tinh tộc phía dưới.

Từ xa nhìn lại thì hỏa diễm màu lam như thiên hỏa chảy xuôi từ trên trời,

bao phủ bát phương, lại như sao băng rơi xuống đất nổ vang khắp nơi, khiến

cho nước biển dưới nhiệt độ cao bốc lên, khiến cho vô số kiến trúc Hải Tinh tộc

lập tức bốc cháy, tiếng kêu gào thê lương thảm thiết cũng không ngừng vang

vọng.

"Luyện cho ta!"

"Luyện tộc quần của ngươi, luyện tộc địa của ngươi, luyện hết thảy huyết

mạch của ngươi, ta muốn sống sờ sờ luyện Hải Tinh tộc của ngươi, luyện thành

một ngọn nến, ngày đêm đốt trước mộ phần ái tử của lão phu!!"

Ánh mắt Lục gia đỏ thẫm, cả người trở nên điên cuồng, phất tay thì ngọn

núi thứ sáu lập tức xuất hiện từng dãy pháp khí chiến tranh, đồng loạt bộc phát

hình thành từng đạo chùm sáng bắn thẳng đến đại địa của Hải Tinh tộc.

Còn có những con rối vờn quanh bốn phía, từng cỗ cũng đều tràn ngập sát

cơ phóng tới Hải Tinh tộc phía dưới, triển khai giết chóc.

Càng có đệ tử cùng trưởng lão của ngọn núi thứ sáu, giờ phút này tất cả đều

nhao nhao phủ xuống.

Một màn này khiến cho thần sắc lão tổ Hải Tinh tộc trên bầu trời trở nên âm

trầm, lão muốn ngăn cản, nhưng trong nháy mắt tiếp theo Lục gia mang theo sát

cơ đã đến, âm thanh nổ vang lập tức vang vọng.

Lão tổ Hải Tinh tộc lần nữa phun ra máu tươi, trong đôi mắt đỏ thẫm của lão

nhanh chóng hiện lên một tia ngân quang, khí thế của lão lập tức tăng vọt, bên

ngoài bản thân hình thành phong bạo mênh mông quét ngang bát phương, đồng

thời khí thế của Lục gia cũng càng mạnh hơn và trấn áp đến lão tổ Hải Tinh tộc.

Cùng lúc đó Hứa Thanh và đội trưởng cũng nhảy xuống khỏi núi, phi thẳng

về phía mặt đất.

Một khắc chạm xuống đất, Hứa Thanh lập tức đạp vào trên một gốc cây san

hô.

Lúc này là ban ngày, cây san hô màu xám không chịu nổi lực lượng vỡ tan

ra, ánh mắt Hứa Thanh đỏ thẫm và sát cơ đè nén trong cơ thể cho tới bây giờ

cũng không cách nào áp chế nữa, chợt phóng thẳng về Hải Tinh tộc phía trước.

Đội trưởng không đi chém giết cùng với Hứa Thanh, sau khi y hạ xuống liền

lặng lẽ đi theo phía sau, bởi vì y biết rõ bây giờ lệ khí trong lòng Hứa Thanh rất

nặng, luồng lệ khí này cần đại lượng máu tươi và giết chóc mới có thể hóa giải.

Với y mà nói thì Hải Tinh tộc không trọng yếu, vô luận là sau khi Thất gia

nói rõ bí mật với y hay là giao hảo giữa y cùng với Hứa Thanh, điều mà y hy

vọng lúc này là Hứa Thanh có thể mau chóng bình phục.

Cho nên lần này đội trưởng đi theo, chỉ có một mục đích đó chính là làm

bạn.

"Giết đi tiểu sư đệ, ở trong loạn thế này giết chóc là cách thổ lộ duy nhất,

năm đó ta cũng đã từng làm như vậy, không diệt mấy tộc quần thì làm sao có

thể khiến cho người khác kính sợ." Đội trưởng thì thào, trong mắt cũng hiện lên

sự điên cuồng.

Mà Hứa Thanh ở phía trước cũng đã triển khai màn sát phạt của mình.

Mệnh hỏa trong cơ thể Hứa Thanh mở ra, ngoài thân thể que sắt màu đen

tràn ra lôi quang, hễ là nơi ánh mắt Hứa Thanh nhìn tới liền xuất kích tới chỗ

đó, trong khoảng thời gian ngắn tiếng nổ vang tràn ngập không gian, mà Hứa

Thanh ra tay cũng càng mạnh mẽ kinh người, trong nháy mắt liền lao đến trước

mặt một tên tu sĩ Trúc Cơ của Hải Tinh tộc.

Trong khi đối phương còn không kịp phản ứng thì Hứa Thanh đã hung hăng

đụng tới, tiếng nổ vang lên và thân thể tên Trúc Cơ Hải Tinh tộc này chia năm

xẻ bảy, trực tiếp nổ tung.

Mà bên trong máu thịt tồn tại một chút sợi tơ giống như con sâu nhỏ màu

bạc, giờ phút này khối thịt bên trong vặn vẹo rồi cũng theo tu sĩ Hải Tinh tộc tan

vỡ mà héo rũ.

Hứa Thanh nhìn lướt qua, thân thể nhoáng một cái đi thẳng đến vị trí tổ

miếu nơi xa của Hải Tinh tộc, chỗ đó cũng chính là địa phương bình thường tộc

trưởng Hải Tinh tộc đả tọa luyện đan.

Trên đường đến Lục gia đã nói cho hắn biết hết thảy thông tin thu hoạch

được khi luyện hồn, bọn họ cũng đã phân công nhiệm vụ rõ ràng, Lục gia muốn

tìm lão tổ Hải Tinh tộc báo thù và đồng thời luyện hóa toàn bộ Hải Tinh tộc.

Mà mục tiêu của Hứa Thanh là vị tộc trưởng kia, bởi vì chính đối phương đã

truyền lệnh ám sát Bách đại sư.

Cho nên giờ phút này, sau khi hạ xuống thì Hứa Thanh lập tức triển khai tốc

độ kinh người, trong cơ thể như có một tòa đại lục bị thiêu đốt, gào thét phi

hành về phía tổ miếu Hải Tinh tộc.

Một đường phi hành, theo hỏa diễm màu lam trên bầu trời hạ xuống, những

nơi hắn bay qua thì toàn bộ kiến trúc đều bị đốt cháy, vô số tộc nhân Hải Tinh

tộc ở bên trong ngọn lửa phát ra âm thanh kêu gào thê lương thảm thiết.

Đại địa biến thành một mảnh rách nát, dưới nhiệt độ của hỏa diễm màu lam

thì dùng mắt thường cũng có thể thấy được mặt đất bị hòa tan, rất nhiều khu đất

trũng xuất hiện hỏa diễm màu lam chồng chất, hỏa diễm như muốn chui trong

đất bùn, thấm vào càng sâu để luyện hóa.

Còn có từng cỗ con rối của ngọn núi thứ sáu, mang theo ý chí của Lục gia

mà nhanh chóng giết chóc, đệ tử của ngọn núi thứ sáu cũng là như vậy, chấp

hành theo mệnh lệnh của Lục gia.

Toàn bộ Hải Tinh tộc biến thành một mảnh đại loạn, từng gốc cây san hô tan

vỡ, từng mảnh đất sụp xuống, lúc này năm tòa chủ thành đã có ba tòa chìm đắm

trong biển lửa màu lam.

Khói đặc cuồn cuộn bốc lên ở bốn phía.

Hứa Thanh tăng nhanh tốc độ hơn nữa, lập tức tới gần một tên tu sĩ hải Tinh

Tộc muốn ngăn cản hắn lao về phía trước, tay phải giơ lên và Kim Ô Luyện

Vạn Linh lập tức phát ra âm thanh và hút tới, thân thể tên tu sĩ này trong nháy

mắt trực tiếp trở thành thi hài.

Tốc độ Hứa Thanh không giảm, Kim Ô sau lưng bay theo, cái đuôi tràn

ngập lửa khoác trên vai hắn, bốn phía chung quanh Hứa Thanh còn xuất hiện rất

nhiều khói đen vờn quanh, trên không trung hình thành một gương mặt dữ tợn,

bên trong là vô số tiểu hắc trùng.

Còn có cái bóng ở dưới mặt đất cấp tốc lướt theo, que sắt màu đen cũng

đồng dạng như vậy.

Từ xa nhìn lại, giờ khắc này Hứa Thanh giống như sát thần lâm thế, những

nơi hắn đi qua thì tất cả những thứ ngăn cản đều toàn bộ tử vong!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận