Quang Âm Chi Ngoại

Chương 682: Quỷ U Đoạt Đạo (2)

Hứa Thanh bỗng nhiên mở mắt ra, hô hấp cũng trở nên dồn dập lên, lúc nhìn

Thất gia thì trong mắt lộ ra tia sáng mãnh liệt, sau một lúc lâu liền đứng dậy,

chắp tay cúi đầu thật sâu.

"Đa tạ sư tôn!"

Sau khi Hứa Thanh cảm thụ, hắn đã hoàn toàn ý thức được uy lực của môn

công pháp này, nó quả thực là vô cùng kinh người, nhất là công pháp này có độ

phù hợp cực cao với bản thân hắn, khiến hắn không cần phải cải biến phong

cách chiến đấu, nhưng lại khiến cơ sở vốn có của hắn có sự biến đổi về chất.

Một khi hắn bước vào Kim Đan, liền có thể lập tức nắm giữ môn công pháp

này.

Bây giờ là đêm khuya, gió đêm thổi qua làm bay một chút tóc trắng của

Thất gia, lão đứng ở nơi đó mỉm cười nhìn qua Hứa Thanh.

"Ngươi cũng không nên vui vẻ quá sớm, công pháp này quá mức bá đạo, lúc

tu hành rất dễ dàng bị lạc đường trong đó, bị thần niệm ẩn chứa trong Kim Đan

mà ngươi cướp lấy ảnh hưởng, tách tinh thần của ngươi ra, khiến ngươi biến

thành hạng người điên cuồng chỉ biết giết chóc."

"Cho nên, muốn tu hành công pháp này thì ngươi cần có một điểm chống

đỡ, dựa vào điểm này chống đỡ cho hồn của ngươi, khiến tương lai cho dù

ngươi có cướp Kim Đan, thì các loại tạp niệm bên trong kim đan cũng sẽ không

thể rung chuyển được tâm thần của ngươi chút nào."

"Cho nên, địa phương tiếp theo mà ta muốn dẫn ngươi đi, là một chỗ mà ta

cũng đã từng nói cùng ngươi, đó là…Nam Nhạc Quỷ Sơn!" Thất gia nhàn nhạt

mở miệng.

Hứa Thanh lập tức nghĩ đến hôm mình tới tìm sư tôn học tập pháp thuật, lúc

đó sư tôn đang vẽ một bức tranh, mà hình vẽ trong bức tranh kia chính là Nam

Nhạc Quỷ Sơn.

Lúc ấy sư tôn đã từng nói, Nam Nhạc Quỷ Sơn có thể chính là nơi chứa tạo

hóa của hắn.

Bây giờ hắn lập tức hiểu ra, theo như lời sư tôn thì tạo hóa đó chính là việc

lần này.

Hóa ra từ lúc đó Thất gia đã đang bắt đầu cân nhắc công pháp cho Hứa

Thanh rồi, sau khi Hứa Thanh hiểu ra việc này, đáy lòng lại càng cảm kích sâu

hơn.

"Đi thôi, chúng ta đi Nam Nhạc Quỷ Sơn, đi vào trong đó…Gieo một tôn

thần vào trong lòng của ngươi!"

Lời nói của Thất gia tràn đầy ý vị thâm trường, không đợi Hứa Thanh hỏi rõ

thì lão liền hất tay áo lên, Pháp Thuyền lập tức nổ vang gào thét bay thẳng đến

phía Nam Nhạc Quỷ Sơn, mà chỗ của bọn họ bây giờ vốn là Tây Bộ, cách Nam

Nhạc Quỷ Sơn không xa.

Trên đường, Đinh Tuyết cũng đã tỉnh lại.

Nàng rốt cuộc đã mở ra 30 đạo pháp khiếu, thành công đốt lên một đoàn

mệnh hỏa, hưng phấn mở ra Huyền Diệu Thái trên Pháp Thuyền, không ngừng

cảm thụ tốc độ và lực lượng bộc phát vượt xa xa trước đây.

Nhìn Đinh Tuyết vui vẻ thì Hứa Thanh cũng cảm khái trong lòng, hắn nghĩ

tới khó khăn khi mình cố gắng mở ra một đoàn mệnh hỏa, nhất là khi hắn nhìn

thấy vẻ mặt cưng chiều của Thất gia khi nhìn Đinh Tuyết, thậm chí lại lấy ra

thêm một khối Hồn Châu đưa cho nàng, Hứa Thanh cũng im lặng.

Lúc này hắn đã cảm nhận được cảm thụ mà đội trưởng đã từng trải qua.

"Nữ hài phải nuôi mà nam hài cũng phải dưỡng!" Thất gia liếc mắt nhìn

Hứa Thanh.

Đinh Tuyết đứng ở một bên, vừa nghe vậy liền che miệng cười rồi lấy ra

một cái hộp nhỏ chứa chút điểm tâm, nhu thuận đưa cho Thất gia một cái, lúc

Thất gia nhận lấy với thái độ rất thoải mái, thì Đinh Tuyết lặng lẽ đưa món điểm

tâm càng lớn hơn cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh nhận lấy, nhìn Thất gia.

Thất gia trừng mắt.

Hứa Thanh không nói chuyện, ăn một cái rồi nhắm mắt đả tọa, cảm thụ

công pháp đồng thời cũng cân nhắc về đạo pháp thứ 121.

Có lẽ là do có Thất gia ở đây, cho nên Đinh Tuyết rõ ràng có chỗ rụt rè, bộ

dáng không giống như khi đưa linh phiếu và học hỏi kiến thức với Hứa Thanh

nữa, bây giờ bộ dáng của nàng rất hoạt bát, khiến cho trên Pháp Thuyền thi

thoảng lại truyền ra âm thanh thanh thúy giống như chim sơn ca cùng với tiếng

cười vui vẻ của Thất gia.

Nhưng theo bọn họ tới gần Nam Nhạc Quỷ Sơn thì Đinh Tuyết càng ngày

càng ít nói hơn, tiếng cười của Thất gia cũng chầm chậm tan biến, bởi vì đại địa

nơi này là một mảnh thế gian đau khổ.

Có thể nhìn thấy trên mặt đất là vô số phế tích và xương khô, chỗ nào cũng

có hài cốt và chim thú ăn thịt thối, chung quanh tràn ngập quỷ dị khiến cho cảm

giác âm lãnh cũng càng ngày càng đậm.

Nỗi khổ của nhân gian, mang theo áp lực dung nhập vào trong thiên địa, khi

Pháp Thuyền của bọn họ bay vào phiến khu vực này, bên trên cũng tràn ngập

một luồng áp lực, cho đến khi đi Pháp Thuyền đi rất xa thì Hứa Thanh thấy

được một tòa núi lớn kinh thiên động địa.

Ngọn núi kia cao vô cùng, đứng sừng sững ở giữa thiên địa, nếu cẩn thận

nhìn, có thể thấy tòa núi này rõ ràng là một hình người khoanh chân đả tọa!

Tướng mạo của người này đã bị bụi đất che đậy, nhưng vẫn rất khó nén

được vẻ dữ tợn như trước, trên người mặc áo giáp đen nhánh, trong tay cầm

lưỡi dao khổng lồ, trên vai vác hai tòa thế giới.

Tựa như một tôn Tà Thần, khoanh chân ngồi ở phương xa.

Hứa Thanh chỉ vẻn vẹn liếc mắt nhìn qua, nhưng tâm thần lập tức nổ vang,

cảm giác giống như nhìn núi mà không phải núi, hắn chỉ cảm thấy quỷ thân

khoanh chân ngồi kia có thanh thế động trời, khí thế trấn muôn đời.

Mà tu vi càng cao liền cảm thụ càng sâu, ngược lại nếu hạng người phàm

tục nhìn qua sẽ vẫn thấy núi vẫn là núi như cũ, không sinh ra quá nhiều tâm tư.

Ở trong mắt Hứa Thanh, toàn thân người này này tràn ra uy áp kinh khủng

vô cùng động trời, giống như mỗi một tấc áo giáp của người này cũng ẩn chứa

lực lượng hủy diệt bát phương.

Mà hai cái thế giới trên vai người này lại trông rất sống động, trong đó tồn

tại vô số yêu ma quỷ quái, si mị võng lạng, từng trận tà ác phóng thẳng lên trời,

nhìn thấy mà giật mình. Đó, chính là Nam Nhạc Quỷ Sơn của Nghênh Hoàng

Châu.

Về phần tôn Tà Thần kia, lại được gọi là Nam Nhạc Quỷ Đế.

Không biết hai tòa thế giới trên vai kẻ này đã từng huy hoàng như thế nào,

nhưng bây giờ đã là nơi cư ngụ của hạng người hung thần của các tộc, lấy Quỷ

Sơn Thất Sát cầm đầu, đã trở thành một trong sáu thế lực lớn của Nghênh

Hoàng Châu.

"Lão Tứ, nhiệm vụ của ngươi chính là đặt cái vị thần này vào trong lòng của

mình, biến nó trở thành một cây trụ trấn áp tạp niệm trong những khỏa Kim Đan

mà ngươi cướp được trong tương lai!"

"Nếu như ngươi có thể làm được điều này, ta mới đồng ý cho ngươi tu hành

công pháp kia."

"Còn nếu ngươi không làm được, ta chỉ có thể truyền thụ cho ngươi công

pháp Kim Đan thứ cấp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận