Quang Âm Chi Ngoại

Chương 227: 227: Máu Nhuộm Đảo Hải Tích 2


Từ xa nhìn lại, Hứa Thanh giờ phút này giống như sa vào trong nguy cơ mãnh liệt, trong nháy mắt tiếp theo, theo ba người tu sĩ Ly Đồ Giáo tự bạo, theo đám tu sĩ tổ chức Hải Quỷ ra tay, theo phù bảo bộc phát, nơi đứng của Hứa Thanh lập tức nổ vang, bụi đất bao phủ mọi nơi.
Chỉ là, không đợi bụi đất bay lên hạ xuống, trong bụi bặm đang dấy lên, thân ảnh Hứa Thanh tựa như tia chớp, bỗng nhiên lao ra.
Ngoài thân thể của hắn có một màn hào quang màu vàng lập lòe, đó là do một tấm phù bảo lực lượng biến thành.
Trên đùi của hắn còn có một tấm phù bảo phi hành.
Tất cả những thứ này khiến cho tốc độ đã của Hứa Thanh vượt qua lúc trước, trực tiếp bay ra rồi lao thẳng vào trong đám người, tốc độ của hắn quá nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt một vị tán tu cầm dao găm trong tay, chợt va chạm với đối phương.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, thân thể của vị tán tu này lập tức tan vỡ.
Hứa Thanh cũng không dừng lại, một tay bắt được dao găm đối phương vừa buông ra, nhanh chóng lao tới bên trong đám người chung quanh.


Khóe miệng của hắn vẫn còn lưu lại máu tươi, đạo bào Thất Huyết Đồng cũng đã vỡ nát không ít, nhưng hai mắt vẫn lạnh như băng, không chút nào bị hòa tan.
Những nơi đi qua, từng tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra, vô số cỗ thi thể ầm ầm ngã xuống, máu tươi chảy xuôi bốn phía, khiến cho đỉnh núi toàn bùn đất này tràn ra mùi máu tanh mãnh liệt.
Lúc này, thân ảnh Hứa Thanh lập lòe giữa mấy tên tu sĩ Hải Quỷ, nơi đi qua liền có đầu người trực tiếp bay lên.
Trận giết chóc hung tàn này tiếp diễn mãi cho đến khi người cuối cùng của Ly Đồ Giáo và người đại hán có gương mặt trên ngực của tổ chức Hải Quỷ đồng loạt ra tay ngăn trở, mới tạm thời cắt ngang được Hứa Thanh.
Hứa Thanh cứng rắn thừa nhận pháp thuật hai người oanh kích tới, tay phải cưỡng ép vung lên đâm một cái vào ngực một tán tu, hung hăng đâm thủng, sau đó mới nhanh chóng rút lui nhảy lên trên một tảng đá lớn, nhẹ nhàng ngẩng đầu, hơi thở hổn hển, lạnh lùng nhìn tu sĩ còn lại ở bốn phía. 
Ly Đồ Giáo, còn có một người, là đầu lĩnh.

Tổ chức Hải Quỷ, còn có bốn người, bao gồm cả đại hán kia ở bên trong.
Theo ánh mắt Hứa Thanh quét tới, từng giọt máu tươi theo con dao găm hắn cầm nhỏ xuống, hòa hợp lại cùng với vết máu trên mặt đất.
Có phi hành phù bên người, Hứa Thanh thật ra có thể thử bay khỏi nơi đây, nhưng tất cả mọi người nơi đây đều từng có sát cơ với hắn.

Nguyên tắc của Hứa Thanh khiến cho hắn không muốn rời đi, chỉ có thể chém giết toàn bộ uy hiếp ở nơi đây mới yên tâm.
Mà giờ khắc này, thi thể bốn phía đã trọn vẹn hơn bốn mươi bộ, mùi tử vong nồng đậm vô cùng, nhất là những người tán tu kia, từng người run rẩy lúc dám tiếp tục, nhao nhao rút lui.
Hứa Thanh nhíu mày.


Toàn bộ những người đã động tay với hắn ở nơi đây, hắn không muốn bỏ qua cho bất kỳ một ai rời khỏi, dù tu vi của đối phương thấp hơn hắn, nhưng Hứa Thanh hiểu được đó cũng là một cái tai hoạ ngầm, giờ phút này hắn vừa muốn di chuyển.
Vị thủ lĩnh còn sót lại của Ly Đồ Giáo kia bỗng nhiên mở miệng.
- Ta chỉ muốn một phần da hải tích, cho ta, sau khi ta về sẽ báo cáo việc này, ngươi có thể thu được tình hữu nghị của Ly Đồ Giáo chúng ta!
- Ta cũng chỉ muốn một phần, bằng không mà nói, lấy trạng thái bây giờ của ngươi, sinh tử khó liệu.
Đại hán trên ngực có gương mặt quỷ của đám Hải Quỷ cũng truyền tiếng nói bén nhọn, hồng mang trong mắt cũng tăng lên.
Hứa Thanh bỏ qua, thân thể nhoáng một cái, phi hành phù lần nữa bộc phát, lao thẳng đến những tên tán tu từng động tay với hắn lại đang muốn chạy trốn ở xa xa, ngay khi tới gần, hắn lập tức giơ tay chém xuống, đầu người lập tức bay lên. 
Đang muốn tiếp tục giết, thì Ly Đồ Giáo và đại hán Hải Quỷ ở phía sau liền trực tiếp lựa chọn liên thủ, đồng loạt vọt tới phía hắn.
Trong đó, vị đầu lĩnh kia của Ly Đồ Giáo tản ra áo đen, lộ ra gương mặt một người trung niên, trong mắt băng hàn, trên thân thể cũng tản mát ra khí tức kinh người.


Hơi thở này đã vượt qua Ngưng Khí đại viên mãn, giống như chỉ cách Trúc Cơ không xa.
Gã phất tay một cái sau lưng liền xuất hiện khói đen đậm đặc, sương mù thình lình cuộn lại tạo thành một tòa mộ bia cự đại. 
Tòa mộ bia này tràn đầy khe hở, bên trong những khe hở có vô số đạo vong hồn vùng vẫy, nhưng cẩn thận nhìn, đều rất là mơ hồ và mông lung, hiển nhiên dùng lực lượng của người này vẫn không có cách nào triển khai hoàn toàn ra uy lực của bộ công pháp này, chỉ có thể tạo thành ảo ảnh.
Giờ phút này, theo người này ra tay, mộ bia bằng sương mù lao thẳng đến Hứa Thanh.
Về phần đại hán Hải Quỷ, gã hét lên một tiếng bén nhọn, thân hình lập tức khô héo, gương mặt bằng máu trên ngực bốc lên huyết sắc, hồng mang trong mắt khuếch tán, cả khuôn mặt biến thành một mảnh đỏ thẫm, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Đám máu tươi này vừa ra, lập tức hóa thành một thanh phi kiếm huyết sắc, dấy lên sát khí nồng đậm, mang theo sát phạt cấp tốc phóng về phía Hứa Thanh.
Đám tu sĩ Hải Quỷ còn lại cũng đều như vậy, nhao nhao sử dụng đòn sát thủ..


Bạn cần đăng nhập để bình luận