Quang Âm Chi Ngoại

Chương 587: Đáng giá! (1)

Âm thanh kêu gào của Thánh Quân Tử lập tức im bặt dừng lại, vào thời

khắc này sinh mệnh của gã đang nhanh chóng trôi qua. Nhưng dù là như thế

Hứa Thanh vẫn chưa yên tâm, sau khi rút bàn tay toàn xương ra hắn vẫn muốn

tiếp tục đâm vào cổ của Thánh Quân Tử.

Hắn muốn xé rách thân thể của Thánh Quân Tử, phòng ngừa một số phương

pháp phục sinh nào đó mà hắn không biết. Nhưng vào lúc này, chiếc mệnh đăng

bảy màu trong tay phải của hắn bỗng nhiên xuất hiện một đạo cầu vồng, đạo cầu

vồng này trực tiếp lăng không dựng lên, hình chiếu Cấm Kỵ của Lăng Vân

Kiếm tông giống như đồng nguyên cùng với đạo ánh sáng này cho nên không

hề ngăn cản, mà hình chiếu pháp bảo con mắt của Thất Huyết Đồng cũng không

thể cản trở nó, cho nên đạo cầu vồng từ mệnh đăng phóng thẳng lên bầu trời,

sau đó liền ầm ầm nổ tung ở trên bầu trời.

Lập tức tạo thành một cái vòng xoáy huyết sắc thật lớn.

Khi cái vòng xoáy huyết sắc này ầm ầm chuyển động, bên trong lập tức tràn

ra một luồng khí tức kinh khủng khiến cho người khác kinh tâm động phách,

còn có một tiếng gầm giận dữ từ bên trong vòng xoáy truyền ra.

"Ai dám làm tổn thương tôn nhi của ta!!"

Dưới tiếng gào thét này, hình chiếu pháp bảo của Thất Huyết Đồng lập tức

tán loạn, hình chiếu pháp bảo Cấm Kỵ phía dưới cũng lập tức tiêu tán, bốn phía

phong ấn như bị xé mở và thân ảnh của Hứa Thanh cũng lập tức lộ ra.

Sắc mặt của Hứa Thanh biến đổi, hắn cảm nhận được mệnh đăng trong tay

đang truyền đến một cỗ lực lượng cực lớn, giống như muốn vùng vẫy xông vào

bên trong vòng xoáy trên bầu trời kia, nhưng nó đã bị Hứa Thanh gắt gao bắt

lại, đây là thứ mà hắn vất vả khổ cực, tốn hết tâm sức mới thu được, đây chính

là Chí Bảo của hắn!

Bởi vì mấy ngón tay đều không còn, cho nên Hứa Thanh dứt khoát trực tiếp

ngậm vào trong miệng, đôi mắt đỏ thẫm nhất quyết không buông ra.

Cùng lúc đó theo tiếng gầm trên bầu trời vang vọng truyền ra, bên trong

vòng xoáy huyết sắc trực tiếp vươn ra một bàn tay!

Bàn tay này vô cùng héo rũ và rất nhiều nếp nhăn, bên trên mang theo một

loại cảm giác mục nát và tang thương, còn có một luồng áp lực vô cùng lớn

giống như có thể che trời, một khắc khi bàn tay này vừa xuất hiện thì bầu trời

lập tức trở nên ảm đạm, thiên địa biến sắc, trong nháy mắt toàn bộ thế giới cũng

trở nên an tĩnh lai.

Theo bàn tay to kia xuất hiện, một cỗ uy áp vô thượng cũng phủ xuống thế

gian.

Thánh Quân Tử gần chết trong nháy mắt tan biến, lúc xuất hiện đã ở bên

trong vòng xoáy trên bầu trời, được bàn tay trực tiếp tiếp dẫn đi.

Cái bóng giật mình một cái, ngay lập tức bỏ chạy.

Mà bàn tay to kia cũng bỏ qua những thứ này, nó vươn tay về phía Hứa

Thanh như muốn bắt hắn lại.

Toàn thân Hứa Thanh lắc lư kịch liệt, hắn vẫn cắn chặt mệnh đăng trong

miệng và máu tươi cũng theo đó tràn ra, trước mắt cũng bắt đầu mơ hồ, toàn

thân không ngừng nổ vang phát ra âm thanh đùng đùng bốp bốp, máu tươi phun

ra càng nhiều, một cỗ cảm giác tử vong bỗng nhiên phủ xuống trong đầu của

hắn.

Không cách nào né tránh, cũng không thể nào tránh đi.

Đại thủ từ trong vòng xoáy mang theo khí tức hủy diệt đánh đến.

Vào thời khắc này, hết thảy tu vi, hết thảy mưu kế, hết thẩy chuẩn bị đều

không có bất kỳ chỗ dùng nào, dưới chênh lệch tu vi cực lớn thì hết thẩy đều

biến thành vô nghĩa, chỉ có thể tuyệt vọng.

Nhưng vào lúc này!

Chỗ sâu trong Hoàng Cấm đột nhiên truyền đến một tiếng hét to, ngay khi

tiếng kêu này vang lên thì mây trên trời triệt để rung động, tiếng hét tựa như

chim hót, lại như Phượng rống.

Một tiếng hét trực tiếp khiến cho thiên địa biến sắc, bầu trời cũng xuất hiện

từng đạo khe hở cực lớn.

Trong âm thanh đinh tai nhức óc này, từng cái khe hở to lớn trực tiếp vạch

ra phía trên vòng xoáy huyết sắc, khiến cho đại thủ duỗi ra từ trong đó bỗng

nhiên dừng lại.

Chỗ sâu trong Hoàng Cấm bỗng nhiên vang vọng một đạo sắc lệnh mênh

mông giống như thiên uy.

"Cấm địa của bổn Hoàng, Quy Hư chớ vào, cút!"

Lời này vừa ra thì vòng xoáy huyết sắc trên bầu trời trực tiếp bị những khe

hở xé nát, bên trong lập tức truyền ra tiếng kêu rên bị thương, cánh tay héo rũ

duỗi ra từ bên trong lập tức hỏng mất ba đầu ngón tay.

Toàn thân Hứa Thanh cũng run lên nhưng nguy cơ sinh tử cũng tiêu tán,

chiếc mệnh đăng lưu ly bảy màu bị hắn gắt gao cắn chặt trong miệng cũng chấn

động một cái.

Trong nháy mắt, ấn ký hình người được tạo bằng từng đường vân ẩn chứa

pháp tắc thiên địa ở bên trên mệnh đăng bỗng nhiên mơ hồ, sau khi vang lên

một tiếng ken két, đạo ấn ký này trực tiếp vỡ nứt, triệt để bị xóa đi.

Mà sau khi mất đi đạo lạc ấn này, cỗ lực lượng vùng vẫy của chiếc mệnh

đăng lưu ly cũng trực tiếp tan biến, một cỗ cảm giác vô chủ lập tức vọt lên trong

lòng Hứa Thanh.

Cùng lúc đó, sau khi bên trong vòng xoáy trên bầu trời truyền ra một tiếng

gào thét thê lương, nhưng cũng chỉ có thể gào thét mà thôi, sau khi mất đi ba

đầu ngón tay, bàn tay kia liền mang theo cảm giác không cam lòng mãnh liệt

thu về.

Nhưng trước khi thu hồi, bên trong vòng xoáy vẫn truyền ra âm thanh như

cũ.

"Hộ pháp bất lợi, tử tội, giết người này lấy lại mệnh đăng, có thể tha cho

bọn ngươi khỏi chết!"

Trên bầu trời nháy mắt bộc phát ra từng đạo khe hở, ngay khi vừa xuất hiền

liền tung hoành phía trên vòng xoáy, tựa như vô số lưỡi dao sắc bén quét qua

khiến cho vòng xoáy huyết sắc kia lập tức tan vỡ, tiêu tán.

Thiên địa lập tức khôi phục như cũ, hô hấp Hứa Thanh trở nên dồn dập, thu

hồi hộp nguyện vọng ở trên mặt đất, không chút chần chờ mạnh mẽ xoay người,

triển khai tốc độ cao nhất mà điên cuồng bỏ chạy về phía xa.

Giờ phút này hắn không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều, bởi vì một cái

chớp mắt ngay khi vòng xoáy tan vỡ, hắn liền cảm nhận được xa xa có ba đạo

khí tức Kim Đan đột nhiên phủ xuống, bên trong còn mang theo vô tận điên

cuồng và phẫn nộ ngập trời, cả ba đều đang cấp tốc tiếp cận về phía hắn.

Không cần nói cũng biết, thân phận của ba khí tức Kim Đan này chắc chắn

là người vệ đạo của Thánh Quân Tử.

Mà tồn tại kinh khủng bên trong vòng xoáy kia hẳn là lão tổ của Lăng Vân

Kiếm tông, tuy lão bị âm thanh đến từ chỗ sâu trong Hoàng Cấm truyền đến

quát lui, nhưng lão vẫn nghĩ biện pháp khiến cho ba người vệ đạo này dịch

chuyển đến chỗ này.

Tuy lão không cách nào phủ xuống, nhưng tâm niệm muốn giết và đoạt lại

mệnh đăng trong tay Hứa Thanh vẫn vô cùng mãnh liệt.

Về phần sự tình khác, ví dụ như âm thanh từ chỗ sâu trong Hoàng Cấm, ví

dụ như sinh tử của Thánh Quân Tử như thế nào, còn có tiếp đến phải làm sao,

trước mắt Hứa Thanh không rảnh bận tâm tất cả những việc này.

Giờ phút này hắn dùng tốc độ nhanh nhất của mình bay đi, thủy tinh màu

tím trong cơ thể cũng điên cuồng tràn ra năng lượng để chữa trị, đồng thời trong

mắt Hứa Thanh cũng lộ ra vẻ tàn nhẫn, nắm thật chặt chiếc mệnh đăng lưu ly

bảy màu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận