Quang Âm Chi Ngoại

Chương 426: Thân thiết (2)

Đồng thời thì uy áp nơi đây rõ ràng cũng vượt trội hơn thế giới bên ngoài rất

nhiều, ít nhất là hơn mấy chục lần, khiến cho cái bình trên thân Hứa Thanh tiêu

hao càng nhanh hơn nữa.

Mà lúc này trên mặt đội trưởng cũng xuất hiện một đạo khe hở, hình như

lớp cải trang sắp bị vỡ vụn vậy, nhưng cũng không biết là y làm như thế nào mà

khe hở lập tức nhanh chóng được khép lại, nhưng Hứa Thanh có thể cảm nhận

được trên người đội trưởng phát ra một chút chấn động không ổn định.

Hiển nhiên là biện pháp này cũng không thể kiên trì quá lâu.

Tâm thần Hứa Thanh rất chấn động.

Pho tượng kia chính là Tượng Thần Tổ Thi của Hải Thi Tộc.

Hình dáng và kích thước của những cỗ Tượng Thần Tổ Thi của Hải Thi Tộc

đều không giống nhau, cỗ Tượng Thần ở chỗ này chính là một cỗ nhỏ nhất,

cũng là một cỗ yếu nhất, nhưng bất luận như thế nào, thân là một trong những

Tượng Thần Tổ Thi nên địa vị của nó ở trong Hải Thi Tộc đều không hề thấp.

Coi như là Vương của Hải Thi Tộc, mỗi lần đến đây cũng phải cung kính

bái kiến.

Bởi vì bên trong những cỗ Tượng Thần này ẩn chứa bí mật đã sinh ra Hải

Thi Tộc, đồng thời trên pho tượng cũng tự động sinh ra thủy đàm màu đỏ, chất

lỏng trước mặt cũng là vật nhất định phải có để cho Hải Thi Tộc chuyển hóa

những tộc nhân mới, đồng thời cũng là Thánh dịch chữa thương của bọn họ.

Lúc này trong đầm nước màu đỏ, đang có vài chục tu sĩ Hải Thi Tộc đang

khoanh chân ngồi trong đó chữa thương.

Số lượng nhiều nhất là tu sĩ có trình độ hai đoàn mệnh hỏa, cũng không ít tu

sĩ ba đoàn mệnh hỏa, trên thân ai cũng đều mang theo thương thế, hiển nhiên

đều là những người vừa từ tiền tuyến trở về.

Nhưng như vậy vẫn chưa hết, người chân chính khiến cho tâm thần Hứa

Thanh và đội trưởng hiện lên những gợn sóng mãnh liệt, chính là trên tay phải

của pho tượng kia, rõ ràng có một vị đồng tử mặc trường bào màu đỏ đang

ngồi!

Tên đồng tử kia, Hứa Thanh đã gặp qua một lần ở trên quần đảo Trân Châu.

Đối phương chính là tu sĩ Kim Đan của Hải Thi Tộc đi tới quần đảo Trân

Châu hôm ấy!

Nhìn đến đây, Hứa Thanh quay đầu nhìn về phía đội trưởng.

Đội trưởng cũng lắp bắp kinh hãi, nở một nụ cười khổ với Hứa Thanh.

Hiển nhiên là tình báo của y đã có sai xót, có lẽ người trấn thủ nơi đây đã bị

điều đi, nhưng cũng đã có một người trấn thủ mới được điều đến.

Hứa Thanh im lặng, hắn cảm thấy mình đã quá điên cuồng và …ngu ngốc,

vậy mà lại đi tin tưởng đội trưởng rồi cùng y đi tới nơi này.

Nơi đây chẳng những tồn tại vài chục vị tu sĩ có trình độ hai và ba đoàn

mệnh hỏa, bên ngoài còn có hơn nghìn tu sĩ, đồng thời còn tồn tại một vị cường

giả tu sĩ Kim Đan có thể một chụp đập chết mình ở khoảng cách vô cùng gần

như thế này.

Mặc dù đối phương đang ngồi nhưng vẫn có thể cảm giác được đối phương

mở mắt ra nhìn kỹ bọn họ, nói không chừng có thể nhìn ra manh mối trên người

bọn họ, dẫu sao uy áp nơi đây đã làm tiêu hao hơn phân nửa che lấp của bọn họ

rồi.

Lại càng không cần phải nói đây là tộc địa của Hải Thi Tộc, là đại bản

doanh của đối phương, dạng cường giả nào cũng có thể xuất hiện.

Hứa Thanh thở sâu đè xuống căng thẳng trong lòng, hắn hung hăng nghiến

răng và ánh mắt trở nên quyết đoán, nếu như đã đến, vậy thì kiểu gì cũng phải

kiếm được một chút chỗ tốt mới cam tâm.

Đồng thời hắn cũng nhìn thấy trong mắt đội trưởng hiện lên vẻ điên cuồng,

hai người nhìn nhau một cái rồi đồng thời đi thẳng về phía trước.

Lúc bọn họ xuất hiện ở trong thủy đàm, ước chừng cách mấy trăm trượng,

theo bọn họ đi đến thì từ dưới mặt đất lập tức trồi lên những cánh tay thi thể hư

thối.

Những cánh tay kia không quấn quanh bọn họ mà chỉ vươn ra rồi nâng lên

bàn chân của bọn họ, khiến cho Hứa Thanh cùng đội trưởng dần dần đi đến gần

thủy đàm hơn, cho đến khi đi đến bên cạnh, vài tên tu sĩ Hải Thi Tộc ngồi ở

những cây cột chung quanh liền mở mắt ra chú ý tới bọn họ.

Chỉ là sau khi những ánh mắt này đảo qua Hứa Thanh và đội trưởng, ngay

khi nhìn thấy Tam công chúa thì bọn họ đều lần lượt thu hồi ánh mắt.

Về phần tên đồng tử có tu vi Kim Đan, vẫn không có mở mắt.

Việc này cũng làm cho đáy lòng Hứa Thanh nhẹ nhàng thở ra, theo hắn tới

gần và nhìn thấy đội trưởng nhanh chóng đạp vào bên trong thủy đàm, sau khi

tìm một địa phương liền khoanh chân đả tọa, còn thi thoảng dịch chuyển một

chút giống như muốn hoàn toàn chạm vào pho tượng vậy.

Hứa Thanh cũng làm theo, tương tự đạp vào thủy đàm, trong một cái chớp

mắt khi đặt chân vào thủy đàm thì hắn liền cảm nhận được nước trong đầm này

tồn tại lên một cỗ lực lượng kỳ dị, khá giống linh năng nhưng lại giống dị chất.

Nhưng nó lại càng giống như là chất dinh dưỡng thuần túy, bên trong lại còn

bao hàm hồn lực khiến cho Hứa Thanh mới chỉ đặt chân vào trong, nhưng pháp

khiếu trong cơ thể đã lập tức có những chấn động mơ hồ, một màn này khiến

cho Hứa Thanh lập tức xác định, thủy đàm này chuẩn xác có tác dụng hỗ trợ

không nhỏ đối với việc mở ra pháp khiếu.

Cho nên hắn liền nhanh chóng ngồi xuống, sau khi lướt qua những tu sĩ Hải

Thi Tộc đang chữa thương ở bốn phía, cũng cẩn thận thử hấp thu.

Hứa Thanh không biết ở chỗ này thì mình có thể mở ra pháp khiếu hay

không, hắn sợ chấn động tràn ra quá mức rõ ràng có thể sẽ bị người phát hiện,

cho nên phương pháp tốt nhất chính là thu thập.

Thu thập càng nhiều những linh dịch ở đây vào trong người, đợi sau khi rời

khỏi thì lập tức trùng kích pháp khiếu.

Có thể mở ra bao nhiêu cái pháp khiếu, vậy phải xem hắn có thể hấp thu

được bao nhiêu linh dịch này vào trong cơ thể.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ quyết đoán, tu vi trong cơ thể tự động vận

hành, một tia huyết sắc lập tức từ trong đầm nước theo thân thể của hắn chui

vào bên trong, đi tới vị trí đan điền của hắn rồi hội tụ chậm rãi ở đó.

Linh dịch màu đỏ này vừa mới xuất hiện ở đan điền liền tản mát ra khí tức

kinh tâm động phách, khiến cho những pháp khiếu chưa bị mở ra trên Hứa

Thanh liên tục rung động lắc lư.

Một cỗ cảm giác khát vọng vô cùng mãnh liệt, lập tức bốc lên ở trong lòng

Hứa Thanh.

Hứa Thanh đè nén lại hô hấp của mình, cẩn thận quan sát bốn phía sau đó

lại tiếp tục hấp thu, loại cảm giác ở trong địa phương của địch nhân nhưng lại

không coi địch nhân vào đâu mà lấy trộm vật của đối phương…

Rất kích thích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận