Quang Âm Chi Ngoại

Chương 376: Có thù tất báo (1)

Thân ảnh Hứa Thanh dừng lại, quét mắt nhìn những hoa quả rơi trên mặt

đất.

Nhất là trên những quả táo vừa rơi xuống, hắn chú ý thấy trong đó còn có

mấy quả táo hơi lớn, Hứa Thanh rất ngạc nhiên, không biết đối phương làm thế

nào mà có thể đặt nhiều như vậy ở bên trong áo choàng.

Thân thể của tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng cũng cấp tốc lui về phía sau,

giờ phút này mới hơi chậm lại một chút, khăn trùm đầu cũng rơi xuống, tuy vẫn

không lộ ra tướng mạo, nhưng từ bên trên lại có vài sợi tóc thõng xuống một

chút.

Gã cũng đồng dạng chú ý đến đống hoa quả rơi từ trên người mình xuống

mặt đất.

Sau đó hai người đồng thời ngẩng đầu, ánh mắt ở giữa không trung va chạm

vào nhau.

Hứa Thanh trầm mặc.

Tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng cũng trầm mặc.

Lúc này mặt đất đột nhiên chấn động, nước biển bên ngoài hòn đảo cũng

bỗng nhiên cuộn sóng, từ xa xa có một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến,

âm thanh của tiếng nổ này lập tức vang vọng bát phương, giống như là tiếng

Thần Linh gào thét vậy, khiến cho toàn bộ thiên địa nhấc lên từng trận cuồng

phong.

Đằng xa còn có một mảng ánh sáng màu tím to lớn như mặt biển đang lan

tràn đến, nếu cẩn thận để ý nhìn có thể thấy được, nơi truyền ra đạo âm thanh nổ

tung và biển ánh sáng màu tím chính là từ phía hòn đảo của nhân ngư tộc.

Đây là lực lượng trận pháp triều tịch của Thất Huyết Đồng trong miêu tả

nhiệm vụ của Hứa Thanh.

Dưới biển ánh sáng màu tím bao trùm, những truyền tống trận bên trong

quần đảo Trân Châu bị tu sĩ Hải Thi Tộc hạn chế lập tức liền được trấn áp lại,

khiến cho tất cả truyền tống trận trên quần đảo đã có thể mở ra trong mức độ

nhất định.

Trong nháy mắt tiếp theo, theo biển ánh sáng màu tím bao phủ, đệ tử ngọn

núi thứ năm trong sơn cốc phía sau Hứa Thanh liền điều chỉnh truyền tống trận

phát ra những tia sáng lập lòe, thân ảnh của nhóm đệ tử đầu tiên đứng trong

truyền tống trận cũng tan biến trong nháy mắt, được truyền tống rời khỏi lập

tức.

Cùng lúc đó bên trong quần đảo Trân Châu, rất nhiều truyền tống trận trên

các hòn đảo khác nhau cũng đều xuất hiện tình huống tương tự.

Hứa Thanh cũng thấy một màn này nhưng hắn cũng không để trong lòng,

hắn cũng cảm nhận được nhóm đệ tử thứ hai của Thất Huyết Đồng trong sơn

cốc phía sau đã đang chuẩn bị để truyền tống rời khỏi rồi, hình như rất nhanh

liền sẽ tiến hành.

Nhưng giờ phút này trong lòng Hứa Thanh lại cảm thấy có hứng thú đối với

tên tu sĩ Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng trước mắt này hơn.

Vì vậy ngay khi ánh mắt của hắn và tên tu sĩ Hải Thi Tộc áo bào trắng chạm

nhau một cái, thân thể Hứa Thanh bỗng nhiên lao ra, dưới trạng thái đốt lên

Huyền Diệu Thái, tốc độ của hắn vô cùng kinh người, nhất là lực lượng này còn

được tràn ra từ trên mệnh đăng khiến cho khí thế của hắn càng trở nên mạnh

hơn, chỉ trong nháy mắt Hứa Thanh liền lao tới gần tên tu sĩ Hải Thi Tộc mặc

áo bào trắng, lần này mục tiêu của hắn không phải là cổ, mà là nhắm vào tóc

của đối phương, vung một trảo bắt tới.

Hình như bây giờ hắn vô cùng thấy hứng thú đối với tóc của tên tu sĩ Hải

Thi Tộc này.

Tên tu sĩ Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng này hít vào một hơi, lập tức bộc phát

mệnh hỏa trong cơ thể lần nữa, hình thành một làn sóng khí kinh khủng khuếch

tán ra ngoài, tránh đi một trảo của Hứa Thanh, thân thể quay qua một cái, lại

chiến đấu cùng một chỗ với Hứa Thanh.

Âm thanh nổ tung vang vọng ngập trời, thân ảnh Hứa Thanh di chuyển cực

nhanh, tu sĩ trong sơn cốc căn bản là không nhìn rõ, coi như là thiếu phụ của

ngọn núi thứ hai vẫn chưa đi vào truyền tống trận, giờ phút này nàng cũng căng

thẳng mở ra Huyền Diệu Thái, nhưng cũng tương tự không cách nào nhìn thấy

rõ thân ảnh của hắn, chỉ có thể miễn cưỡng thấy được những đạo tàn ảnh trên

không trung.

Đại địa chấn động, bốn phía xuất hiện tiếng va chạm kinh khủng, đủ để lộ ra

sự hung hiểm của trận chiến này.

Mà tên tu sĩ Hải Thi Tộc mắc áo bào trắng cũng ra tay hết sức sắc bén, chiến

đấu cực hạn đối với Hứa Thanh bên ngoài sơn cốc, bộ dáng nhất quyết phải bảo

vệ mái tóc của mình.

Gã cũng đã đi vào trạng thái siêu phàm thoát tục, nên căn bản là lão tổ Kim

Cương Tông không cách nào xuất động chạm vào người gã, vừa đuổi kịp thì đã

không nhìn thấy bóng dáng của đối phương nữa rồi.

Coi như là cái bóng cũng xuất hiện dấu hiệu như thế, so sánh với tên tu sĩ

Hải Thi Tộc này thì tốc độ bây giờ của nó quá chậm.

Hứa Thanh lại ra tay hung ác, nhiều lần muốn vung tay túm lấy tóc của đối

phương, giờ phút này hắn trực tiếp giơ tay phải lên, trong lúc pháp lực bành

trướng thì trực tiếp nện xuống một quyền, thân thể chợt lóe lên tới bên cạnh tên

tu sĩ Hải Thi Tộc mặc áo bào màu trắng, né qua khuỷu tay của tên này sau đó

đầu gối của hắn hung hăng giơ lên tới đỉnh đầu, mục tiêu chính là nửa người

dưới của đối phương.

Lúc này sắc mặt của tên tu sĩ mặc áo bào trắng của Hải Thi Tộc bỗng chốc

liền biến hóa.

Nhưng hiển nhiên gã cũng là loại người hung ác không kém, một tay hung

hăng nhấn một cái, vỗ vào trên đầu gối Hứa Thanh, đồng thời mở miệng rộng

phun ra nồng đậm thi độc về phía Hứa Thanh.

Loại độc này vừa ra thì toàn thân Hứa Thanh tựa hồ lập tức bị ăn mòn,

nhưng thần sắc của hắn vẫn như thường, đầu gối bị bàn tay đối phương ngăn

cản thì thân thể liền uốn éo, chân trái của hắn giống như một cây roi quét về

phía tên tu sĩ mặc áo bào trắng của Hải Thi Tộc, mục tiêu là cái đầu.

Oanh một tiếng, song phương giao thoa với nhau và cũng tránh đi trong một

cái chớp mắt, Hứa Thanh bấm niệm pháp quyết, phất tay lập tức có từng đoàn

từng hắc hỏa khuếch tán từ trong cơ thể hắn ra ngoài.

Sau đó hắc hỏa liền hình thành một cái bàn tay bằng hỏa diễm, lao thẳng

đến tên tu sĩ Hải Thi Tộc mặc áo bào trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận