Quang Âm Chi Ngoại

Chương 282: 282: Cái Bóng Thức Tỉnh! 2


Hứa Thanh biến sắc, lập tức lấy Linh Tức Đăng trong tay từ bên trong cái bóng ra, mà ngay một khắc bỏ ra, chấn động liền tan biến, giống như chưa từng xuất hiện qua vậy, ngọn đèn này hình như lại hóa thành một ngọn đèn tầm thường.

Hứa Thanh trầm ngâm, trong khi cái bóng run rẩy, lại để ngọn đèn vào trong, chấn động lại hiện ra, chỉ dẫn rất rõ ràng.

- Đây là!
Hứa Thanh nheo mắt lại, chợt nhớ tới manh mối về miếu Di Ách trong lời đồn mà tên béo nói trong ngọc giản.

Cái này khiến cho hắn không khỏi sinh ra một chút suy đoán.

Như có điều suy nghĩ, Hứa Thanh lạnh lùng liếc mắt nhìn cái bóng, cũng mặc kệ là đối phương có thể nghe hiểu hay không, trầm thấp mở miệng.

- Ngươi có thể tiếp tục ngủ.

Nói xong, Hứa Thanh nhớ kỹ phương hướng chỉ dẫn cụ thể ở dưới lòng đất, thổi tắt Linh Tức Đăng trong tay, sau khi thu hồi, quay người nhoáng một cái nhảy xuống khỏi Trúc Cơ tháp.

Lúc thân ảnh hạ xuống, hắn nhanh chóng kiểm tra bốn phía, tìm kiếm thanh niên nhân ngư tộc vừa nãy rơi xuống.

Đối phương Trúc Cơ thất bại trong thời khắc mấu chốt, lại chịu một kích của mình, không chết cũng trọng thương, giờ phút này ánh mắt của hắn đảo qua, rơi vào mặt đất cách đó không xa.

Chỗ đó một cỗ thi thể đang nằm, chính là vị thanh niên nhân ngư tộc nọ.


Hiển nhiên, gã Trúc Cơ thất bại cho nên bị cắn trả, khiến cho gã không cách nào dùng sức, sau khi bị đánh rơi xuống, chưa bò được bao xa thì đã khí tuyệt mà chết rồi.

Nhưng Hứa Thanh vẫn lo lắng, lúc từ không trung hạ xuống đã đánh ra thêm vài đạo pháp thuật, còn dùng cả phấn độc, cho đến khi xác định đối phương thật sự không phải giả chết thì hắn mới tới gần, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống, lấy một cái túi trữ vật từ trên người người đối phương.

- Thân phận của tên này không đơn giản, lại đang Trúc Cơ cho nên nhất định sẽ có chuẩn bị Trúc Cơ Đan, hy vọng tên này còn chưa có ăn hết.

Hứa Thanh động tâm, nhanh chóng mở ra nhìn vào, sau đó trên mặt nở một nụ cười, vừa thu hồi định ly khai.

Nhưng vào lúc này!  
Cách đó không xa truyền đến âm thanh vỗ tay.

Hứa Thanh bỗng nhiên quay đầu, nhìn thấy một thân ảnh ngậm trong miệng nửa quả táo, vừa vỗ tay vừa đi tới.

Chính là đội trưởng!
- Oai quá nha, rất nhiều đó nha đội phó, tất cả những người nơi đây đều là ngươi giết đúng không? Xem ra thu hoạch rất lớn đấy, cây Linh Tức Đăng kia hẳn là đã bị ngươi lấy được rồi.

- Ta đã tới chậm một bước.

Đáy lòng Hứa Thanh hơi đề phòng, nhưng thần sắc lại không lộ chút nào, bình tĩnh mở miệng.


Đồng thời hắn cũng rất kỳ quái, đối phương là làm như thế nào, rõ ràng trong miệng còn ngậm táo, vậy mà còn có thể nói chuyện.

Chú ý tới ánh mắt của Hứa Thanh, thần sắc của đội trưởng không có chút nào biến hóa, giờ phút này y cắn quả táo một cái, khiến cho quả táo rớt từ trên miệng xuống, tay phải giơ lên liền đỡ được, liếc mắt nhìn Hứa Thanh với vẻ khoe khoang, lại nhìn những mảnh sắt sắc bén trên những thi thể chung quanh.

- Đây là tổn thương ra Pháp Chu tạo ra chứ gì? Tiểu tử Trương Tam kia đã hạ vốn gốc cho Pháp Chu của ngươi đó nha, mặt khác, ngươi thiếu nợ ta 2000 linh thạch, lúc nào trả ta vậy?
- Không có tiền.

Hứa Thanh nhìn một chút quả táo trong tay đội trưởng, mặt không cảm xúc lấy ra một quả táo rất lớn từ trong túi, bắt đầu ăn.

Đội trưởng sững sờ, nhìn quả táo lớn trong tay Hứa Thanh một chút, lại nhìn quả táo nhỏ trong tay mình, hình như cảm thấy quả táo của mình tự nhiên không còn ngon nữa, ho khan một tiếng.

- Đừng diễn nữa, kỹ xảo diễn của ngươi quá kém, vẫn để ta dạy cho ngươi đi, không phải là lấy được Linh Tức Đăng sao, có gì tốt mà phải ẩn tàng chứ, ta cũng chướng mắt món đồ chơi này, cho ta thì ta cũng không muốn, cũng không phải là mệnh đăng.

Ngữ khí đội trưởng có chút chua chua nói.

Hứa Thanh không nói chuyện.

- Tại sao ngươi không hỏi ta, mệnh đăng là cái gì?
Đội trưởng kinh ngạc.


Hứa Thanh nhìn Hướng đội trưởng, hỏi một câu.

- Mệnh đăng là cái gì?
Đội trưởng thở dài.

- Nhìn ở trên phương diện ngươi là đội viên của ta, ngươi lại thiếu nợ ta 2000 linh thạch, ta sẽ nói cho ngươi biết nhé.

- Trên thực tế thì Linh Tức Đăng chính là một món đồ phỏng chế, thứ nó phỏng chế chính là mệnh đăng, hơn nữa còn là đồ phỏng chế vô cùng thấp kém.

- Chắc ngươi cũng biết Huyền Diệu Thái của tu sĩ Trúc Cơ đúng không, đó là dập tắt một đoàn mệnh hỏa đang cháy trong cơ thể để đổi lấy một loại trạng thái bộc phát mạnh mẽ, mệnh hỏa tối đa cũng chỉ có ba đoàn.

- Khi tạo thành đoàn mệnh hỏa thứ nhất, chính là Trúc Cơ sơ kỳ, hình thành đoàn thứ hai chính là Trúc Cơ trung kỳ, đoàn mệnh hỏa thứ ba xuất hiện chính là Trúc Cơ hậu kỳ, trên lý luận thì thời điểm này là có thể thử nghiệm Kết Đan.

- Về phần đoàn mệnh hỏa thứ tư, vậy thì phải cần có đại cơ duyên, mà Huyền Diệu Thái lại cùng tương quan với mệnh hỏa, coi như là thời điểm trước khi nửa khuôn mặt của Thần Linh đến đây cũng là như vậy.

- Còn có một nhóm người không giống tầm thường, đó là con nối dõi dòng chính của Cổ Hoàng Chúa Tể, con đường bọn họ đi hoàn toàn khác biệt với tu sĩ tầm thường, lúc bọn họ Trúc Cơ, bởi vì trong cơ thể có huyết mạch cùng với công pháp Hoàng cấp không gì sánh kịp, cho nên thứ đản sinh ra không phải là mệnh hỏa, mà là mệnh đăng!
- Mệnh đăng đó nha, một chiếc liền tương đương với uy lực của hai đoàn mệnh hỏa!
- Mệnh hỏa không có rễ, nhưng mệnh đăng có cơ, cái phía trước như tơ liễu, cái phía sau lại như bàn thạch, cao thấp giữa hai bên cũng dễ đoán.

- Nếu như trong cơ thể có một chiếc mệnh đăng, ngươi có thể chiến vượt cấp, nếu có hai mệnh đăng thì trên cơ bản Trúc Cơ không phải đối thủ, đã có tư cách Kết Đan.

Nếu là có ba mệnh đăng thì ngươi chính là vạn tộc đệ nhất nhân dưới Kim Đan, đương nhiên, nếu đối thủ cũng có mệnh đăng thì lại tính kiểu khác.

- Thời đại bây giờ, bởi vì Cổ Hoàng Chúa Tể cũng đã rời đi nhiều kỷ nguyên, cho nên không có người nào tu thành mệnh đăng nữa, duy chỉ có một vài thiên kiêu của thế lực lớn trên đại lục Vọng Cổ mới có thể dựa vào bối cảnh cùng với cơ duyên ngập trời, mà thu được một chiếc mệnh đăng.


- Mà mệnh đăng bọn họ thu được, đều là từ con nối dõi chết đi của Cổ Hoàng Chúa Tể truyền thừa xuống, sau khi người có mệnh đăng tử vong, mệnh đăng sẽ tràn ra, người khác thu được cũng có thể dung nhập vào trong cơ thể, trở thành mệnh đăng của bản thân.

- Đương nhiên, ngươi cũng không cần suy nghĩ về những thứ này, đây coi như là ta phổ cập một chút kiến thức cho ngươi mà thôi, mệnh đăng chính là vật trong truyền thuyết, ít thấy vô cùng, bất luận một chiếc nào cũng có thể khiến cho đại tông của đại lục Vọng Cổ ra tay.

- Không nói cái này nữa, ngươi muốn Trúc Cơ thì vẫn nên nghĩ biện pháp kiếm thêm mấy viên Trúc Cơ đan nữa đi, nhưng mà ngươi vận khí không tệ, vừa đúng lúc ta biết rõ nhân ngư tộc có một cái kho đan dược rất lớn, có lẽ bên trong có không ít Trúc Cơ Đan, ngươi đi cùng ta đây này, trên mặt đất của Nhân Ngư Đảo cũng không có cái gì thú vị đâu.

- Thứ tốt chân chính nằm hết ở thế giới dưới đáy biển, đi nhanh nào, có lẽ tiểu tử Trương Tam kia đã đi qua đó từ sớm rồi.

Đội trưởng li3m li3m bờ môi, đôi mắt sáng lên chỉ xuống phía mặt đất.

Hứa Thanh vô cùng chấn động đối với mệnh đăng mà đội trưởng vừa nói, hắn nghĩ tới lực lượng chỉ dẫn của Linh Tức Đăng, trái tim không khống chế được mà tăng tốc nhảy lên vài cái.

- Mệnh đăng?
 Đội trưởng của Hứa Thanh càng lúc càng khó lường nhỉ, chắc chắn thân phận không hề tầm thường.

Tại hạ mạnh dạn đoán, thân phận thật của đội trưởng chính là !  
Đại điện hạ của ngọn núi thứ bảy.

Hoặc chí ít là phân thân của y, do Đại điện hạ bế quan quanh năm ít khi ra ngoài, đến nay vẫn luôn bí ẩn.

Mời mọi người cùng bình luận đoán thử xem!.


Bạn cần đăng nhập để bình luận