Quang Âm Chi Ngoại

Chương 613: Trấn áp Tư Mã Như! (2)

Hiển nhiên Tư Mã Như không thể nào biết được điểm này, dẫu sao ả cũng

không có tư cách thu được mệnh đăng.

Mà có lẽ Thánh Quân Tử cũng không biết sau khi có hai ngọn mệnh đăng

thì cả hai sẽ có tác dụng gia trì qua lại lẫn nhau, sự gia tăng này không phải đơn

giản giống như là một thêm một bằng hai.

Cho nên lúc này sắc mặt của Tư Mã Như hoàn toàn biến hóa, phun máu tươi

ra và trong mắt cũng lộ ra một tia không cách nào tin.

Mà không chỉ riêng ả, đồng dạng cũng chấn động còn có toàn bộ người

trong Liên Minh Bát Tông đang chú ý một trận chiến này, dù sao thì Hứa Thanh

cũng là thiên kiêu đệ nhất mới của Liên Minh Bát Tông, đây còn là trận chiến

đầu tiên của hắn trong Liên Minh Bát Tông, cho nên chắc chắn sẽ khiến không

ít người chú ý.

Nhưng giờ phút này, tâm thần của tất cả bọn họ đều nhao nhao chấn động.

"Đây là chiến lực bảy đoàn mệnh hỏa!"

"Tư Mã Như đã chủ quan, lực lượng một tòa Thiên Cung còn chưa đủ để

trấn áp Hứa Thanh." Bên trong dịch quán, mọi người của Thất Huyết Đồng

cũng đang chú ý, sau khi nhìn thấy một màn như vậy, điện hạ của những phong

khác cũng đều nhao nhao cảm khái, chấn động trong lòng cũng không hề ít hơn

người của liên minh.

Đội trưởng cũng đang chú ý, y vừa cầm quả táo vừa ăn, vừa nhìn một màn

này, trong thần sắc cũng lộ ra vẻ cảm khái.

"Cũng may lúc trước ta nuốt được nửa cái mũi, nếu không …có khi thật sự

đánh không lại rồi, nhưng ta nghĩ rằng tiểu Thanh thật ra vẫn còn ẩn tàng... Tiểu

tử đó, quá nhiều át chủ bài."

Trong khi toàn bộ những người quan sát cuộc chiến này chấn động trong

lòng, thân thể Hứa Thanh khẽ nhoáng một cái, với tốc độ kinh người thẳng cái

liền đến gần Tư Mã Như, sau khi tới gần lại lần nữa tung một quyền.

Tiếng nổ vang lên, Tư Mã Như muốn phản kích nên lấy ra pháp khí của

mình và thả hết quỷ dị ra ngoài, nhưng lại nhìn thấy từng đạo hư ảnh quỷ dị bốn

phía sau khi phóng tới Hứa Thanh, lại hoàn toàn không thể phá vỡ được lớp

phòng hộ của hai ngọn mệnh đăng, cả thân và hồn đều là như thế.

Thân thể của ả lần nữa bị đánh lui và trong Thiên Cung chấn động, Hứa

Thanh lại một lần tới gần, đồng dạng hạ xuống một quyền.

Dù cho Tư Mã Như muốn vùng vẫy và phản kích như thế nào, dù từng đạo

quỷ dị bay ra thôn phệ cắn xé, tất cả thủ đoạn đều vô sự vô bổ, chiến lực của ả

chưa đủ, trừ phi ả tấn cấp hai tòa Thiên Cung, bằng không mà nói …những quỷ

dị phong ấn của ả không cách nào có thể uy hiếp được Hứa Thanh.

Dưới sự bộc phát của Hứa Thanh, Thiên Cung của ả ầm ầm chấn động và

càng lúc càng lắc lư mãnh liệt, thân thể bị Hứa Thanh một quyền lại tiếp một

quyền, trực tiếp oanh kích đánh bay ả lên trời mà không cách nào hạ xuống,

càng lúc càng cao. Lúc này trong mắt Tư Mã Như cũng lộ ra sự điên cuồng,

bấm niệm pháp quyết lấy ra một khối thủy tinh huyết sắc được phong ấn, vừa

nhìn qua khối thủy tinh này liền biết nó là vật phi phàm, nhưng lại bị Tư Mã

Như lập tức bóp nát.

Người lùn héo rũ ở bên trong Thiên Cung chợt mở mắt ra, lộ ra vẻ khát máu

tàn nhẫn, bộc phát khí thế và đứng dậy muốn đi ra ngoài.

Thân thể Hứa Thanh dừng lại, không hạ quyền xuống nữa mà thần sắc bình

tĩnh, giơ tay phải lên.

Trong thời gian ngắn gió giục mây vần và thiên địa biến sắc, hình như có

một đám thần vận ý không nói ra được hội tụ từ bát phương, trực tiếp hóa thành

một thanh Thiên Đao màu tím.

Hôm nay Thiên Đao đã không còn là hư ảo như trước nữa, mà đã trở thành

thực chất, ngay sau khi xuất hiện liền khiến cho toàn bộ người thấy cũng phải

kinh hô trong lòng, mà điều làm cho bọn họ càng thêm kinh hô, đó là trên bầu

trời không chỉ xuất hiện một thanh Thiên Đao.

Mà là bảy thanh!

Bảy thanh Thiên Đao trong thời gian ngắn lập tức hình thành khiến thiên địa

chấn động, theo tay phải Hứa Thanh hạ xuống, bảy thanh Thiên Đao như là

thiên phạt, từ bảy phương hướng mang theo uy thế không cách nào né tránh,

không cách nào chống cự, hung hăng chém về Tư Mã Như đang lộ ra hoảng sợ

và tòa Thiên Cung của ả ở giữa không trung!

Gió giục mây vần, thiên rung địa chấn.

Theo một tiếng kêu thê lương của Tư Mã Như, bảy thanh Thiên Đao đồng

loạt chém vào trên Thiên Cung của ả khiến cho nó không ngừng chấn động

mạnh, bên trong cũng truyền ra âm thanh rặc rặc và cuối cùng bị chém ra bảy

đạo vết nứt cực lớn.

Mà người lùn trong đó cũng bị chấn động theo, vừa muốn phản kích nhưng

sau lưng Hứa Thanh lập tức hiện ra Kim Ô, nó mang theo vẻ tham lam mà chăm

chăm tập trung vào tên người lùn kia, tên người lùn trầm mặc và lần nữa ngồi

xuống.

Kể từ đó bản thân Tư Mã Như thừa nhận lực trùng kích cực lớn, điên cuồng

phun máu tươi và khí tức thân thể bất ổn tuột xuống, trong nháy mắt tiếp theo

thân thể Hứa Thanh đột nhiên lao ra, tốc độ cực nhanh tựa như đã súc thế đã

lâu, đến trước mặt Tư Mã Như, tay phải giơ lên và xuyên thấu vào trong ngực

của Tư Mã Như để mò mẫm.

Hứa Thanh lập tức bắt được trái tim bên phải của Tư Mã Như, dưới âm

thanh kêu gào thê lương của ả, bỗng nhiên kéo mạnh ra một cái.

Máu tươi phun ra, một trái tim màu đen hình dạng như hòn đá bị Hứa Thanh

lôi ra, toàn bộ khí tức của Tư Mã Như lập tức sụp xuống, Thiên Cung phía sau

gần như sắp tan vỡ tức thì, lúc này bỗng nhiên có một luồng gió âm lãnh thổi

tới.

Cơn gió này mang theo một luồng lực lượng vô thượng, lập tức quấn lấy Tư

Mã Như và trong chốc lát liền mang ả đi, tan biến vô ảnh, chỉ còn lại một giọng

nói âm lãnh vang vọng bát phương.

"Lão phu đã phá vỡ cuộc chiến sinh tử của hai người các ngươi, nếu như

thế, coi như tặng khỏa Quỷ U Tâm kia cho ngươi vậy."

Hứa Thanh lập tức rút lui, hai cái ô trên đỉnh đầu tỏa ra quang mang lập lòe

chói mắt, Kim Ô phía sau cũng phát ra một tiếng Hi..i...iiii, cho đến khi lui ra

phía sau 100 trượng Hứa Thanh mới dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía xa hơi

nhăn mày lại, hắn cảm thấy một trận chiến này quá mức thuận lợi, có chút

không đúng.

Mà lúc này thân ảnh của Thất gia cũng xuất hiện ở bên cạnh Hứa Thanh.

"Lão Tứ, không nên nghĩ quá nhiều, ân oán đã thanh toán, mà ngày sau nếu

như nữ oa nhi Tư Mã Như kia hiểu lí lẽ, có lẽ còn phải cảm ơn ngươi, bây giờ

ngươi còn không nhanh chóng đa tạ tông chủ Liệp Dị Môn tặng bảo sao?"

"Đa tạ Liệp Dị tông chủ!" Hứa Thanh lập tức chắp tay cúi đầu về phía Liệp

Dị Môn.

Cùng lúc đó bên trong Nguyên Lão Viện của Liên Minh Bát Tông, tám thân

ảnh khổng lồ ngồi ở bên trong, tất cả thu hồi thần niệm của mình.

Huyết Luyện Tử nhếch miệng cười một cái.

"Chư vị, đánh cược lúc trước ta thắng, dù đây là một cuộc giao dịch giữa tế

tử kia của ta và Tư Mã gia của Liệp Dị Môn, nhưng các ngươi cũng nhìn thấy

rồi đấy, tên đồ tôn này của ta rất là ưu tú, ta đưa ra đề nghị đổ dồn toàn bộ tài

nguyên của liên minh vào cho hắn, các ngươi có thể suy nghĩ cân nhắc thật kỹ,

dẫu sao thì đây mới là tư chất Cổ Hoàng, thân phận Đạo Tử thì chúng ta không

cần, nhưng đãi ngộ siêu việt Đạo Tử là nên cho, yêu cầu này cũng không quá

phận, các ngươi thấy đúng hay không!"

Bảy thân ảnh khác không hề nói chuyện nhưng đều ném ra một đạo ánh

sáng bay tới, mà Lăng Vân lão tổ thì hừ lạnh một tiếng, ném xong liền đi
Bạn cần đăng nhập để bình luận