Quang Âm Chi Ngoại

Chương 312: 312: Hoa Cái Chiếu Rọi! 1


Cầu Đề cử Ngọc Phiếu!
Ngay một khắc khi ngọn đèn bị dập tắt, nháy mắt khi ánh sáng bảo vệ bốn phía do ánh lửa biến mất thì vô số quỷ dị chung quanh dường như phát ra tiếng cười chói tai, mang theo sự khát vọng và tham lam trước đó chưa từng có, từ bát phương đổ ập đến phía Hứa Thanh.

Nhưng cũng trong nháy mắt này, một luồng ánh sáng còn chói mắt hơn rất nhiều so với Linh Tức Đăng lúc trước, thậm chí căn bản là không cách nào so sánh hai cái này với nhau, tựa như so trăng sáng cùng với ngọn lửa vậy, ánh sáng này từ trước mặt Hứa Thanh tràn ra, bao trùm khắp bát phương.

Tựa như cả thiên địa cũng sáng lên! Toàn bộ quỷ dị trong thời khắc này đều phát ra âm thanh thê lương thảm thiết, thân hình bọn nó trực tiếp hóa thành tro bụi, tiêu tán ngay lập tức.

Trước mặt Hứa Thanh xuất hiện một ngọn đèn màu đen giống như đang cháy! Đúng là chí bảo mà hắn thu được từ chỗ đảo của nhân ngư tộc, mệnh đăng.

Ngọn đèn này vẫn chưa được đốt cháy, đó chỉ là tia sáng là từ bản thân mệnh đăng tràn ra, nhìn như là đang cháy nhưng thực ra lại không phải vậy.

Mặc dù như thế, nhưng tia sáng mà bản thân mệnh đăng tràn ra vẫn rất kinh người, nó lập tức bao phủ ở quanh người Hứa Thanh, khiến cho những quỷ ảnh bên ngoài như là thiêu thân lao đầu vào lửa vậy, khi mà hơn phân nửa đám quỷ dị tiêu tán, mặc dù bốn phía vẫn còn có quỷ dị sót lại, nhưng rõ ràng bọn nó đã kiêng kị không dám tới gần nữa.

Mà Hứa Thanh cũng mượn nhờ cơ hội này, phát hiện ra manh mối ở ngay chỗ trái tim mình.


Trong nháy mắt sau đó, theo linh năng tràn vào, theo tiếng nói vang vọng ở trong đầu hắn, theo thân thể của hắn chấn động mãnh liệt, hội tụ những yếu tố này thì rốt cuộc hắn đã tìm ra vị trí của 2 đạo pháp khiếu cuối cùng! Đã đạt tới …120 đạo pháp khiếu! Từ xưa đến nay không có ai ở Thất Huyết Đồng có thể làm được việc này, cảm ứng ra 120 đạo pháp khiếu là chuyện gần như không tưởng, là chuyện hoang đường gần như chỉ có trên lý thuyết.

Mà vị trí pháp khiếu, cũng chỉ có thể cảm giác ra ở ngay một khắc khi tu sĩ Trúc Cơ mà thôi.

Cho nên, thời điểm này tu sĩ nào cảm giác ra bao nhiêu đạo pháp khiếu, vậy thì cũng đã cơ bản quyết định tương lai cuối cùng của tu sĩ đó.

Thậm chí không chỉ là ở Thất Huyết Đồng, tuyệt đại đa số thế lực và tông môn đều là như thế, người như vậy rất hi hãn xuất hiện, tựa như trong truyền thuyết.

Cho nên bên trong ngọc giản mà Hứa Thanh thu được, lý luận cực hạn cũng chỉ tới 120 đạo pháp khiếu là hết.

Về phần sau khi đạt tới cực hạn là 120 đạo pháp khiếu sẽ như thế nào, liền không có giới thiệu gì nữa, thử liên tưởng cũng không hề có.

Nhưng giờ phút này Hứa Thanh đã biết, sau khi cảm ứng ra hết 120 đạo pháp khiếu, đáy lòng của hắn lại sinh ra một cảm giác thông thấu, cảm giác này để khiến hắn mơ hồ hiểu được, thật ra… 120 đạo pháp khiếu không phải là cực hạn.


Về phần pháp khiếu sau 120 đạo này, thì không phải thời điểm bây giờ có thể cảm ứng ra ngay được, cần hắn chân chính giải khai hết 120 đạo pháp khiếu rồi mới có thể tiếp tục tìm kiếm.

Nhưng hắn có một loại cảm giác mơ hồ, đạo pháp khiếu sau 120 đạo pháp khiếu này sẽ giống như là tăng vọt lên về chất, tương lai chỉ cần mỗi lần hắn tìm ra thêm một cái thôi, cũng đều sẽ khiến cho bản thân hắn thuế biến, tạo thành biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Hứa Thanh thở sâu, nội tâm vô cùng chờ mong, nhưng hắn biết rõ bây giờ không phải là lúc đi suy tư việc này, tạm gác lại để tương lai rồi tính.

- Vậy thì, bắt đầu giai đoạn thứ hai, mở ra pháp khiếu thứ nhất!
Hứa Thanh giơ tay phải lên cách không vung một trảo, hút viên Trúc Cơ Đan cuối cùng vào bàn tay.

Một hơi nuốt vào.

Linh hải trong cơ thể lập tức ầm ầm bộc phát, tạo thành từng đợt thuỷ triều lên xuống, ầm ầm đổ về phía đạo pháp khiếu mà hắn phát hiện đầu tiên ở trong cơ thể.


Cảm giác va chạm trước đó chưa từng có xuất hiện trên người Hứa Thanh, hắn cảm thấy tựa như mình bị một con mãnh thú đang lao với tốc độ cao đụng vào vậy, một khắc này thân thể hắn dường như muốn tan vỡ, mà đạo pháp khiếu thứ nhất trong cơ thể hắn…cũng được mở ra! Giống như là khai thiên tích địa vậy! 
Hắn mở pháp khiếu ra, pháp khiếu liền hóa thành một điểm sáng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, trong đó còn hình thành hỏa diễm, theo rất nhiều linh năng tràn vào, bên trong liền hóa thành một vòng xoáy.

Vòng xoáy ầm ầm xoay tròn, khí tức trong cơ thể hắn lập tức xuất hiện biến hóa kịch liệt, hỏa diễm bốc lên rồi không ngừng khuếch tán, một sợi lửa sáng ngời dường như được áp súc tận cùng chậm rãi bay lên từ bên trong vòng xoáy.

Sợi lửa này giống như một sợi tơ vậy, cái này cũng chính là pháp lực của Trúc Cơ! Một sợi tơ này cũng đã vượt qua Ngưng Khí đại viên mãn rất nhiều, căn bản là giữa cả hai tồn tại chênh lệch về cấp độ.

Lúc này sợi tơ đang không ngừng bay lên, từ trên người nó tản mát ra một luồng ánh sáng chói mắt, cũng bộc phát ra nhiệt độ kinh người, khiến cho giờ phút này thoạt nhìn trong cơ thể Hứa Thanh như bị một luồng ánh sáng to lớn chiếu rọi, mà vòng xoáy linh hải bên trong pháp khiếu của Hứa Thanh cũng vượt qua khỏi tu sĩ tầm thường, lúc hắn Ngưng Khí đã đạt được mức cực hạn của linh hải là 500 trượng, ưu thế này cũng được thể hiện cực lớn khi đột phá Trúc Cơ.

Pháp khiếu của hắn, tương tự cũng có thể dung nạp vòng xoáy do linh hải 500 trượng biến thành, kể từ đó pháp lực đản sinh ra cũng càng nồng đậm hơn nhiều so với tu sĩ tầm thường.

Ngay khi sợi pháp lực vừa ra, khí tức Hứa Thanh trong nháy mắt liền thay đổi, pháp lực lập tức chạy nhanh chóng khắp trong cơ thể Hứa Thanh, những nơi nó đi qua, thân thể của hắn liền xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đầu tiên là kinh mạch, theo pháp lực chạy tới, kinh mạch của hắn đã trở nên càng thêm cứng cỏi, thậm chí mơ hồ có thể thấy được từng đạo phù văn thiên nhiên từ bên trên, giống như chúng nó tự hình thành sẵn bên trong kinh mạch vậy.


Sau đó là máu thịt, máu thịt cũng đồng dạng được cải biến từng khúc khi sợi tơ pháp lực nhanh chóng chạy qua, thậm chí nếu như có thể phóng đại ra để nhìn vào bên trong, thì có thể thấy hết thảy vật chất cấu tạo thành máu thịt của hắn đều đã xuất hiện biến hóa về chất.

Tiếp theo là xương cốt cùng với lục phủ ngũ tạng, toàn bộ khu vực này bây giờ đều đang vang lên tiếng nổ, xương cốt của hắn trở nên càng cứng rắn hơn, phía trên cũng xuất hiện những đường vân, thậm chí máu thịt và ngũ tạng cũng đều như vậy, đây cũng chính là cơ thể… pháp thân! 
Một khắc khi tu sĩ bước vào cảnh giới Trúc Cơ, cấp độ sinh mệnh sẽ tựa như nhảy vọt một bước, từ cơ thể phàm trần hóa thành pháp thân! 
Theo pháp thân được hình thành, theo pháp lực tràn ngập, một cỗ chấn động vượt xa Ngưng Khí từ trên người Hứa Thanh ầm ầm bộc phát ra, khuếch tán về bốn phía, lúc này Hứa Thanh mở mắt ra, bên trong mắt lập tức lộ ra hào quang màu tím rất chói mắt.

Hắn nhớ tới bên trên ngọc giản Trúc Cơ từng nói, đệ tử tu thành long kình biển cấm vào lúc Trúc Cơ có thể có lợi hơn so với người khác, đó là họ có thể mở ra đạo pháp khiếu thứ hai.

Mà ngay một khắc Trúc Cơ liền mở ra pháp khiếu thứ hai, như vậy thì người đó sẽ có nhiều hơn người khác một lần cơ hội cải tạo lại thân thể, loại chuyện này, cũng duy chỉ có chớp mắt khi Trúc Cơ mới xuất hiện, từ đó về sau thì bất kể mở ra thêm đạo pháp khiếu nào cũng sẽ không còn tiền lệ như thế nữa.

Cho nên cơ hội này rất là trân quý, vả lại cái pháp khiếu này, cũng sẽ trở thành pháp khiếu bổn mạng thứ hai của người đó!
Hứa Thanh giơ hai tay ra rồi chợt vung lên, long kình biển cấm với hình dạng Xà Cảnh Long đã được hình thành lại sau khi thương thế của hắn khôi phục, lập tức xuất hiện ở bên ngoài thân thể của hắn.

Nó lập tức bị áp súc đến cực hạn, thu nhỏ lại cỡ như một cái nắm đấm, sau đó chợt bị Hứa Thanh há miệng rồi trực tiếp nuốt xuống, khi Xà Cảnh Long vào trong cơ thể liền phát ra tiếng gào thét vui sướng, sau đó bỗng nhiên phóng thẳng đến vị trí pháp khiếu thứ hai của Hứa Thanh! 
Âm thanh nổ vang lại vang vọng, pháp khiếu thứ hai… mở ra! Xà Cảnh Long nhảy vào trong đó, hóa thành vòng xoáy linh hải 500 trượng, hỏa diễm từ bên trong bốc lên, sợi tơ pháp lực thứ hai cũng được áp súc từ bên trong hiển lộ!.


Bạn cần đăng nhập để bình luận