Quang Âm Chi Ngoại

Chương 520: Trấn áp Tư Mã Lăng (1)

Với tư cách là một trong đại tông của Liên Minh Bảy Tông, lại trong thời

điểm bảy tông quyết định lập uy với Thất Huyết Đồng, có thể nói người được

Liệp Dị Môn an bài đến Thất Huyết Đồng thì dĩ nhiên không phải người tầm

thường.

Dẫu sao thì lần này tới cũng là để đại biểu cho thể diện của Liệp Dị Môn.

Đối với đại tông mà nói thì thể diện cực kỳ trọng yếu, cái này còn liên quan

tới bài danh của tông môn cùng với lợi ích liên quan của tương lai sau này.

Kẻ yếu thường thường không có tư cách sinh tồn ở trong cái thế giới tàn

khốc này.

Cho nên với tư cách là đệ nhất thiên kiêu trong cảnh giới Trúc Cơ của Liệp

Dị Môn, vô luận là chiến lực bản thân hay là tu vi, hoặc là kinh nghiệm chiến

đấu, dưới sự trợ giúp của tông môn thì tất cả những thứ này Tư Mã Lăng đều vô

cùng phong phú.

Lúc này trong khi giọng nói băng hàn vẫn còn đang vang vọng trong không

trung, ngón tay của gã đã đến trước mặt Hứa Thanh, mắt thấy sẽ lập tức hạ

xuống, nhưng thứ chờ đợi gã là ánh mắt lạnh lùng của Hứa Thanh cùng với hỏa

diễm lập tức bốc lên trong cơ thể của hắn.

Chiến lực và tu vi, còn có kinh nghiệm chiến đấu của Hứa Thanh, tất cả đều

được tích lũy từ trong quá trình dưỡng cổ cùng với giết chóc ma luyện. Không

giống với Tư Mã Lăng, nếu Tư Mã Lăng thất bại một lần có lẽ sẽ không chết,

nhưng mỗi lần trải qua của Hứa Thanh đều là cuộc chiến sinh tử, hễ chỉ cần thất

bại một lần thì đại giới phải trả chính là cái chết.

Cho nên, kinh nghiệm mà hắn thu hoạch được lại càng khắc cốt ghi tâm!

Trong chớp mắt Hứa Thanh cũng đã bước vào Huyền Diệu Thái, 82 đạo

pháp khiếu trong cơ thể toàn bộ thiêu đốt, bên trong giống như là tám 82 cái bếp

lò thật lớn bộc phát ra uy lực ngập trời, đồng thời Kim Ô phía sau Hứa Thanh

cũng tràn ra một luồng nhiệt độ nóng rực lưu chuyển khắp toàn thân hắn, khiến

cho chiến lực của hắn trực tiếp tăng đến trình độ bốn đoàn mệnh hỏa.

Nhất là công pháp Hoàng cấp gia trì vào trên thân thể, khiến cho chiến lực

của Hứa Thanh cực kỳ cuồng bạo. So với lúc giao chiến với Miểu Trần bốn

đoàn mệnh hỏa thì lúc này hắn đã mở ra hơn lúc đó 20 đạo pháp khiếu, pháp lực

trong cơ thể hùng hậu và lực lượng mệnh hỏa thiêu đốt tràn ra cũng vô cùng

kinh người, thế cho nên ngay khi hắn giơ tay phải lên biến thành một quyền, lực

lượng trong nháy mắt liền bạo phát ra, quá trình bộc phát cực nhanh và cũng dễ

như trở bàn tay.

Một quyền, trực tiếp ầm ầm đánh vào trên tay phải Tư Mã Lăng.

Tiếng nổ mạnh ngay lập tức vang vọng động trời, nước biển bốn phía nổ

tung và bùn đất bên cạnh bờ văng tung tóe, từng đợt sóng khí cuồng bạo cuốn

lên ầm ầm trùng kích về bốn phía, Tư Mã Lăng biến sắc, thân thể chợt bị đánh

lui đồng thời trong mắt cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.

Hiển nhiên gã cũng không lường trước được chiến lực của Hứa Thanh trong

thời gian ngắn đã đạt tới trình độ như vậy, ở góc độ của gã xem ra thì loại chiến

lực này rất không bình thường, nhưng gã vẫn không hề cảm thụ ra được manh

mối nào cả, gã chỉ có thể cảm thụ thấy trong cơ thể Hứa Thanh có một luồng

hỏa diễm nồng đậm, về phần những cái khác thì tất cả đều là một mảnh mơ hồ.

"Ngươi..."

Không đợi lời của Tư Mã Lăng nói xong, trong mắt Hứa Thanh lập tức lóe

lên hàn mang, thân thể tiến về phía trước một bước với tốc độ cực nhanh, trong

nháy mắt liền tới gần đối phương, vừa tới thì tay phải của hắn liền nhấc lên con

dao găm do sát hỏa hình thành, hung hăng cắt về phía cổ Tư Mã Lăng.

Trong mắt Tư Mã Lăng lập lòe sát cơ, hai tay bấm niệm pháp quyết nhấn

một cái về phía ngực, trong chớp mắt khi con dao găm của Hứa Thanh đến, gã

chợt mở to miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ.

Tiếng gầm này mang theo một cỗ lực lượng rất kỳ dị, trong chớp mắt khi nó

truyền ra thì thân hình Tư Mã Lăng lập tức xuất hiện dấu hiệu hư ảnh trùng lặp,

một con quỷ dị toàn thân mục nát thân mặc áo bào màu đen tàn tạ, mang theo

khí lạnh đột nhiên tràn ra, trực tiếp trồi lên từ trên thân thể của Tư Mã Lăng sau

đó dữ tợn đánh tới phía Hứa Thanh.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, cái bóng dưới chân Hứa Thanh chợt

nhoáng một cái hình thành một cái bóng cây mà người ngoài không thể nhìn

thấy, nó lập tức mở cái miệng rộng ra hung hăng khẽ hút, con quỷ dị kia lập tức

mơ hồ và trong chốc lát liền tan vỡ, đồng thời một đạo tia chớp màu đen lập tức

từ một bên gào thét bay đến, nắm lấy cơ hội đâm thẳng đến Tư Mã Lăng.

Một màn này khiến cho Tư Mã Lăng nhướng mày, nhanh chóng quay ngược

lại đồng thời phất tay một cái, một khối lân phiến màu lam lập tức bay ra ngăn

cản phía trước que sắt màu đen, thời điểm song phương đụng chạm thì lân phiến

tràn ra vô số sợi tơ màu xám rồi điên cuồng quấn quanh que sắt màu đen, khiến

cho que sắt hoàn toàn bị ngăn trở.

Nhưng nó cũng không ngăn được từng đạo tia chớp tuôn ra từ trên que sắt

màu đen bắn thẳng đến Tư Mã Lăng.

Tư Mã Lăng vừa muốn tránh đi nhưng dĩ nhiên thân ảnh Hứa Thanh đã tới

gần, Hứa Thanh giơ tay phải lên hung hăng đánh ra một chưởng, biển lửa trong

cơ thể kịch liệt tràn ra hình thành hư ảnh hình bàn tay, trực tiếp đập tới phía Tư

Mã Lăng.

Oanh một tiếng, tâm thần Tư Mã Lăng chấn động mãnh liệt, lần nữa bị đánh

lui và trong ánh mắt cũng đã xuất hiện vẻ dữ tợn, vừa tính phản kích nhưng bàn

tay hỏa diễm đánh tới đột nhiên chui ra hư ảnh một con Kim Ô, con Kim Ô này

lập tức hướng về phía gã sau đó hung hăng hút một cái.

"Công pháp này..." Toàn thân Tư Mã Lăng chấn động mãnh liệt, ánh mắt

trợn to và nội tâm dấy lên từng trận sóng lớn, nhanh chóng bấm niệm pháp

quyết để lồng ngực nhanh chóng chui ra từng sợi tóc, những sợi tóc này rất

nhanh vờn quanh trước mặt của gã rồi bao phủ toàn thân, hóa thành một lớp

phòng hộ.

Vì vậy trong chớp mắt, theo tiếng nổ mạnh ngập trời vang lên, Tư Mã Lăng

bị vô số sợi tóc bao phủ phòng hộ, bị đại lực của Hứa Thanh trực tiếp đánh rơi

xuống mặt đất.

Hứa Thanh chiếm được tiên cơ nên không dừng lại chút nào, lấy mau đánh

nhanh, ngay khi tới gần lại tung một quyền xuống.

Nhưng ngay khi nắm đấm của hắn hạ xuống, những sợi tóc trên người Tư

Mã Lăng cũng lập tức đồng loạt tản ra, tựa như từng đạo mũi tên sắc nhọn đâm

thẳng về phía Hứa Thanh.

Âm thanh phốc phốc lập tức vang vọng, từng mũi tên xuyên thấu thân thể

Hứa Thanh nhưng Hứa Thanh không hề nhăn mày một chút nào, thần sắc như

thường ngược lại giơ tay phải lên, một phát bắt được những sợi tóc này rồi hung

hăng kéo lên một cái.

Sắc mặt Tư Mã Lăng lập tức đại biến, thân thể không cách nào rút lui bị

Hứa Thanh cưỡng ép kéo tới, đồng thời trong mắt của gã cũng lộ ra sự dữ tợn

gầm nhẹ một tiếng, ngoài thân thể lập tức có hư ảnh quỷ dị mặt xanh nanh vàng

biến ảo ra, ngay khi con quỷ dị này vừa muốn thoát ly thân thể của gã để đánh

về phía Hứa Thanh, nhưng giờ phút này Hứa Thanh đã túm thân hình của Tư

Mã Lăng đến trước mặt mình.

Bỏ qua con quỷ dị kia, Hứa Thanh hơi ngửa đầu ra phía sau một chút, sau

đó không nói một lời hung hăng đập đầu vào trên mặt Tư Mã Lăng.

Phong cách chiến đấu của Hứa Thanh vĩnh viễn đều là dùng sự tàn nhẫn làm

chủ, điểm này cho dù là đội trưởng lấy sự điên cuồng làm điểm chủ chốt khi

chiến đấu cũng đều phải cảm thấy kinh hãi, cho nên cũng có thể thấy được lốm

đốm phong cách chiến đấu của của Hứa Thanh đáng sợ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận