Quang Âm Chi Ngoại

Chương 638: Lại là một Huyền U tông (1)

Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại, mắt của đội trưởng lại lóe lên tia sáng.

Ánh mắt của cả hai đều đã chú ý trên ngôi mộ lớn kia, tổng thể của ngôi mộ

này là một màu đen, thoạt nhìn tràn đầy âm u, còn có cảm giác vô cùng tang

thương, dáng vẻ giống như đã trải qua rất nhiều năm tháng.

Tạo hình tổng thể thì tựa như là một cái điện thờ, hai bên có hai cây cột

dựng thẳng, phía trên có lẽ đã từng có chữ viết, nhưng bây giờ đều đã phong

hoá không thể nhìn rõ nữa rồi.

Mà bên trong là một bàn thờ, thờ phụng một cái tượng đá nhỏ đang khoanh

chân.

Ngũ quan của bức tượng này này cũng đã phong hoá theo thời gian, tựa như

không có mặt mũi, thoạt nhìn càng thêm quỷ dị.

Hứa Thanh và đội trưởng nhìn nhau một cái, đều nhìn ra sự cảnh giác trong

mắt của nhau, cả hai không hề hành động thiếu suy nghĩ, chậm rãi lui về phía

sau, bọn họ không có ý định thăm dò ngôi mộ đó, mà dự định trở về báo cáo

việc này tới tông môn.

Dẫu sao thì ngôi mộ lớn này rất kỳ dị, mà ba chữ trên bia mộ lại càng lộ ra

vẻ thần bí và cổ quái.

Huyền U tông là một trong thượng tông của Liên Minh Bát Tông, nhưng

ngay ở nơi này, thế mà lại xuất hiện một Huyền U tông khác.

Nhất là khi nghĩ đến Huyền U tông của liên minh, trong đầu Hứa Thanh lại

không nhịn được mà hiện ra ánh mắt của vị Tử Huyền Thượng Tiên kia, việc

này cũng làm cho Hứa Thanh có chút không thích ứng lắm.

Nhưng ngay khi hai người bọn họ vừa muốn ly khai, ngôi mộ phía sau đột

nhiên trở nên mơ hồ, từng phần mộ đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, lập tức

hình thành một mộ quần có đến mấy trăm tòa mộ.

Không khí chung quanh cũng lập tức trở nên càng thêm đáng sợ, Hứa Thanh

và đội trưởng nhanh chóng rút lui, nhưng trong nháy mắt tiếp theo ngôi mộ lớn

kia đột nhiên truyền ra một tiếng nổ vang, phía sau ngôi mộ bỗng nứt ra một

đạo khe hở, một đồng tử mặc hoa phục, trên người lộ ra một tia cổ khí đi ra.

Làn da của đồng tử trắng bệch, mi tâm có một điểm đỏ, nhìn từ quần áo thì

tựa như là một cổ nhân vậy, sau khi đi ra liền cúi đầu về phía Hứa Thanh và đội

trưởng, âm thanh giòn giã mở miệng.

"Hai vị chớ hoảng sợ, tiên sư nhà ta mời hai vị đạo trưởng vào trong gặp

mặt một chút."

Không đợi Hứa Thanh và đội trưởng đồng ý, theo lời đồng tử truyền ra,

thiên địa bốn phía lập tức cải biến, chớp mắt trở nên mơ hồ, một khắc sau lại rõ

ràng trở lại, nhưng hết thảy quang cảnh chung quanh đã không còn là ngôi mộ

ngoài rừng rậm, mà đã chuyển đến trong một cái đại điện màu đen.

Chất liệu bên trong đại điện đều là một màu đen nhánh, tuy có đèn dầu

nhưng ánh sáng đều rất ảm đạm, khiến cho toàn bộ đại điện tràn ngập âm khí,

đồng thời còn có một cỗ uy áp kinh tâm động phách từ bát phương hội tụ đến.

Đầu nguồn của luồng uy áp này, đến từ một thân ảnh đang ngồi khoanh chân

trên vị trí đầu não trong đại điện, mà vị trí này lại bị bóng tối bao phủ, người

ngoài nhìn vào chỉ có thể nhìn thấy đường nét của thân ảnh chứ không thể thấy

rõ hình dáng cụ thể.

Đôi mắt Hứa Thanh co rút lại, đội trưởng cũng tương tự như vậy, hai người

nhanh chóng nhìn qua lẫn nhau, đều thấy được phần kinh ngạc trong mắt của

đối phương.

"Thay hình đổi vị? Dịch chuyển hư không? Súc địa thành thốn?" Trong khi

đội trưởng hít sâu, thân ảnh khoanh chân ngồi trên vị trí đầu nguồn trong bóng

tối kia bỗng nhàn nhạt mở miệng, truyền ra âm thanh khàn khàn.

"Hai vị tiểu hữu tới đây, có lẽ là vì dòng nước ngầm dẫn từ Uẩn Tiên Hà qua

đây."

Hứa Thanh không nói chuyện mà tản cảm giác ra xác định vị trí của mình,

đồng thời cũng kiểm tra xem bốn có tồn tại trận pháp phong tỏa truyền tống

không, sau khi phát hiện nơi này không hề phong tỏa truyền tống, đáy lòng của

hắn mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong lòng vẫn vô cùng đề phòng.

Đội trưởng thì bất động thanh sắc, vừa thử truyền âm cho đệ tử của An

Phòng Đặc ti, vừa cười ha hả mở miệng.

"Tiền bối đã hỏi thì chúng ta cũng không dám nói dối, chúng ta đúng là đến

vì việc này, thân là đệ tử của Liên Minh Bát Tông, đây là chức trách của chúng

ta, kính tiền bối thứ lỗi."

Đại điện trở nên trầm mặc, trong khi cảm giác áp lực càng lúc càng mãnh

liệt hơn, thân ảnh đả tọa trong bóng tối kia tiếp tục nhàn nhạt mở miệng.

"Mấy ngày gần đây lão phu đang luyện một lò Huyền Minh Tạo Hóa Đan,

cần có nước sông để tẩy rửa liên tục, nhiều nhất trong nửa tuần là hoàn thành,

đến lúc đó ta sẽ tự triệt tiêu cái mạch nước ngầm này đi."

"Tiền bối đã có yêu cầu thì tất nhiên là không có vấn đề, chuyện này chúng

ta cũng sẽ không báo cáo với Liên Minh Bát Tông nữa, tiền bối cũng không cần

nửa tuần, khi nào ngài cảm thấy thuận tiện liền triệt tiêu là được rồi." Đội

trưởng cười nói ha ha, nhìn như cung kính nhưng ánh mắt lại quét về phía bóng

tối, nháy động nhiều lần, đồng thời còn đưa tay phải ra sau lưng làm một cái thủ

thế mờ mịt với Hứa Thanh.

Hứa Thanh quét mắt nhìn tới nhưng với dáng vẻ giống như không cố ý, sau

đó liền cúi đầu nhìn qua Ảnh Tử dưới chân.

Ảnh Tử nhanh chóng hiện ra ra một hình vẽ, trên hình vẽ là một lão giả

đang ăn côn trùng, mà năng lực của Ảnh Tử rõ ràng cũng đã tăng lên, hình ảnh

vẽ ra bây giờ đã giống như đúc, ngay cả biểu lộ sợ hãi và rụt rè của người này

cũng đều được nó biểu đạt ra rất rõ ràng.

Lão ăn từng con côn trùng lớn chừng ngón cái, càng căng thẳng lại càng ăn

nhiều.

Chỗ lão đang khoanh chân ngồi là một tảng đá lớn, theo côn trùng bị ăn,

tảng đá bên dưới cũng có những biến hóa kỳ dị, bên trong giống như không

ngừng phiêu tán ra từng bọc bong bóng khí, mà vị trí của Hứa Thanh và đội

trưởng lúc này chính là một khu đất trống ở phía trước của lão giả, bọn họ đang

bị những bong bóng khí tản ra từ tảng đá kia vây quanh.

Mà trong hình vẽ của Ảnh Tử, bốn phía còn có bảy tám thân ảnh đang bao

vây, tất cả đều đứng ở ngoài đám bong bóng, dáng vẻ tất cả có vẻ đều đang

khẩn trương.

Ánh mắt Hứa Thanh trợn to, sau khi nhìn cẩn thận liền ngẩng đầu, ánh mắt

thâm ý sâu sắc nhìn về thân ảnh tựa như thế ngoại cao nhân, ngôn từ bình tĩnh

đang tràn ra uy áp kinh khủng ở trong bóng tối phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận