Cô Gái Địa Ngục
Chương 419: Giết người phải bồi thêm dao
"Đương nhiên."
Anh ta trầm giọng nói: "Tiên sinh là một vị vương giả khó gặp, anh ấy không nên đặt tâm trí vào chuyện tình cảm nam nữ, càng không nên vì một người phụ nữ mà từ bỏ sự nghiệp của mình, cao chạy xa bay với người phụ nữ đó."
Tôi cười: "Anh quả thật trung thành, nhưng anh có nghĩ đến không, có lẽ ở quê nhà anh ấy có sự nghiệp lớn hơn phải làm."
Chu Lộ rõ ràng không tin, khinh thường nói: "Với thực lực của tiên sinh, không chỉ là thành phố Hoàng Lan, đến lúc đó toàn bộ thế lực ngầm của cả nước sẽ nằm trong tay anh ấy."
Tôi nhếch mép: "Một đàn chim sẻ tranh giành một nắm thóc nhỏ. Đúng lúc có một con đại bàng bay qua, chúng bảo vệ thóc, tưởng rằng đại bàng muốn cướp của chúng. Nhưng chúng đâu biết, mục tiêu của đại bàng là cả một bầu trời."
Chu Lộ nhíu mày, không nói gì.
Đột nhiên, sắc mặt tôi thay đổi, hô lên: "Dừng xe."
Chu Lộ có thành kiến với tôi, căn bản không nghe lời tôi, tôi sa sầm mặt xuống: "Dừng xe ngay lập tức!"
Chu Lộ vẫn không để ý đến tôi. Tôi lập tức sử dụng lực kéo, khiến cả chiếc xe bay lên, gần như đồng thời, một chiếc xe tải lớn lao tới đâm mạnh vào nơi tôi vừa đi qua, sau đó đâm sầm vào một cửa hàng quần áo bên cạnh.
Tôi để chiếc xe từ từ hạ xuống, Chu Lộ kinh hãi quay đầu nhìn tôi, tôi lạnh mặt nói: "Anh muốn giết tôi?"
"Không... không phải." Ánh mắt Chu Lộ có chút né tránh.
"Xem ra là thật rồi." Tôi nói, "Là Lisa bảo anh làm vậy? Hay là cha cô ta, ông trùm sòng bạc nước ngoài kia?"
Chu Lộ nghiến răng: "Cô không nên đến, cô chỉ kéo chân tiên sinh thôi! Chỉ cần có thể để tiên sinh trở thành ông vua của thế lực ngầm toàn quốc, cho dù anh ấy có giết tôi, tôi cũng sẽ không có nửa lời oán trách."
Tôi nhếch mép: "Vậy bây giờ thì sao, anh vẫn còn muốn giết tôi sao?"
Mặt Chu Lộ tái mét: "Cô là dị năng giả, tôi không giết được cô."
Tôi mở cửa xuống xe: "Anh tự mình quay về giải thích với Chu Nguyên Hạo đi."
Chu Lộ đi theo, tôi quay đầu liếc anh ta một cái: "Anh còn đi theo tôi làm gì? Lại muốn tìm cơ hội giết tôi?"
Chu Lộ do dự một chút, rồi nói: "Lisa còn thuê thêm vài dị năng giả, đang phục kích cô ở tòa nhà phía trước."
Tôi nhìn anh ta một cách kỳ lạ: "Anh không phải rất muốn tôi chết sao? Tại sao bây giờ lại giúp tôi?"
Anh ta im lặng một lúc, mới nói: "Có lẽ đối với các dị năng giả như các người, những quyền lực mà tôi coi trọng thực sự chỉ là một nắm thóc mà chim sẻ tranh giành. Có lẽ đi theo cô trở về, sẽ tốt hơn cho tương lai của tiên sinh."
Tôi nhàn nhạt nói: "Anh có thể hiểu được là tốt rồi."
Tôi tiếp tục đi về phía trước, anh ta bướng bỉnh đi theo sau tôi, chớp mắt đã đến tòa nhà mà anh ta nói, ban đầu tôi định đến đây để đi dạo mua một số thứ, dù sao cũng phải ở đây vài tháng.
Xem ra hành trình của tôi đã bị Chu Lộ tiết lộ.
Tôi đi thẳng vào tòa nhà, Chu Lộ đi theo hạ giọng nói: "Cô Khương, nghe nói những người mà Lisa tìm đều là dị năng giả có thực lực mạnh mẽ, trong đó còn có một cổ sư."
Tôi nghiêng đầu nói với anh ta: "Anh trúng cổ rồi."
"Cái gì?" Chu Lộ có chút không dám tin.
"Tên cổ sư đó đã hạ cổ độc vào trong xe, anh đã trúng cổ rồi." Tôi nói, "Không tin, anh nhìn ngực mình xem."
Anh ta lập tức xé áo sơ mi trắng của mình, để lộ bộ ngực rắn chắc. Trên ngực rõ ràng có một vết bầm màu tím đậm, trông giống như có một con sâu dài đang nằm trên ngực vậy.
"Đây..."
"Lisa chắc chắn muốn giết người diệt khẩu, tốt nhất là giết cả hai chúng ta, như vậy sẽ không ai biết rốt cuộc là ai chủ mưu."
Mặt Chu Lộ tái mét.
Tôi nói: "Mặc áo vào đi, đi dạo với tôi, nếu tôi vui, có thể cân nhắc giải cổ độc cho anh."
Chu Lộ giật mình: "Cô, cô biết giải cổ độc?"
Tôi không để ý đến anh ta nữa, nhưng anh ta lại đi theo, ánh mắt nhìn tôi đã hoàn toàn khác.
Tôi đi dạo qua rất nhiều cửa hàng, mua một đống lớn đồ xa xỉ, đều để Chu Lộ cầm, đi mệt rồi, liền tìm một quán cà phê ngoài trời trên cầu vượt trong trung tâm thương mại để ngồi xuống, gọi hai ly cà phê, còn chưa kịp uống thì sắc mặt tôi sa sầm lại, lập tức đứng dậy, một quả cầu lửa nổ tung cách tôi vài mét, nhưng dường như bị một lớp chắn vô hình chặn lại.
"A!" Có người hét lên, đám đông xung quanh đều hoảng loạn mà chạy tán loạn.
Một bóng người lao ra từ bên cạnh, Chu Lộ hét lớn: "Cẩn thận!", rồi đứng chắn trước mặt tôi.
Tôi vung tay, Chu Lộ bay ra ngoài, bóng người đó lao đến trước mặt tôi, tôi nâng tay lên, lửa Địa Ngục ngưng tụ thành một thanh hoả kiếm đâm về phía bóng người kia.
Bóng người đó liền ngưng tụ một thanh băng kiếm trong tay, lửa và băng va chạm, đó chỉ là băng ở nhân gian mà thôi, vừa chạm vào lửa Địa Ngục liền tan chảy ngay lập tức, tôi thừa cơ đâm hoả kiếm thẳng vào ngực hắn.
"A!" Hắn hét lên một tiếng thảm thiết, cơ thể bốc cháy dữ dội.
Tôi quay người lại, nhìn thấy một bóng người cao lớn khác từ trên không đáp xuống cách đó vài mét. Người đó mặc một chiếc áo khoác bằng da, trên lòng bàn tay của cả hai tay đều có một quả cầu lửa lơ lửng.
Hắn nhìn tôi, hơi híp mắt nói: "Cô cũng là dị năng giả hệ lửa?"
"Tất cả ra đây đi." Tôi thản nhiên nói, "Trong cửa hàng quần áo trẻ em ở tầng ba có một người, trong cửa hàng kẹo ở tầng bốn cũng có một người, có thể mời được bốn dị năng giả, lần này Lisa cũng đã bỏ ra không ít tiền nhỉ."
Dị năng giả hệ lửa ở đối diện lạnh lùng nói: "Thông tin mà người thuê cung cấp sai lệch, phải tăng giá."
Tôi cười: "Không thể tăng giá nữa, bởi vì các người không có mạng để tiêu."
Vừa dứt lời, hắn chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, sau đó tôi đã ở trước mặt hắn, hắn giật mình vung quả cầu lửa trong tay ra, tôi trực tiếp đưa tay bắt lấy, bóp nát vụn, sau đó đánh mạnh một chưởng vào ngực hắn.
Rắc rắc.
Vài tiếng xương gãy giòn tan vang lên, cả người hắn bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất, toàn bộ ngực lõm xuống, xương sườn gãy đâm thủng phổi, hắn không ngừng ho ra máu, chưa đến ba phút sẽ chết vì ngạt thở.
Tôi bước nhanh tới, lại giẫm mạnh một cái vào ngực hắn, kết thúc hoàn toàn sinh mạng của hắn.
Giết người phải bồi thêm dao, nếu không đợi hắn sống lại đâm lại một dao sao?
Đột nhiên phía sau có âm phong thổi qua, hai bóng người nhanh đến mức không nhìn rõ, trong nháy mắt đã lao đến trước mặt tôi.
Đây chính là dị năng giả hệ tốc độ sao?
Tôi nhanh chóng lùi lại vài bước, lấy ra Hấp Hồn Linh. Chiếc chuông nhỏ này không chỉ dùng để đối phó với quỷ vật mà còn có thể đối phó với người.
Tôi nhanh chóng lắc chuông. Động tác của hai người đó lập tức chậm lại, cơ thể lắc lư, bước đi lảo đảo như say rượu.
Tiếng chuông càng lúc càng nhanh, càng lúc càng gấp, cả hai đều ôm đầu đau đớn, từ từ quỳ xuống đất.
Tiếp theo, hồn phách của họ bị rút ra, hóa thành hai bóng sáng trong suốt xoay tròn trên không trung, chui vào Hấp Hồn Linh.
Hai dị năng giả tốc độ như hai xác sống ngã xuống đất.
Chưa đến năm phút, đã giải quyết bốn dị năng giả.
Chu Lộ nhìn tôi không thể tin được, như thể đang nhìn một con quái vật.
Tôi nhìn xung quanh, rồi bước nhanh vào một cửa hàng bên cạnh, lôi một ông lão mặc đồng phục công nhân vệ sinh ra khỏi đó.
"Đừng giết tôi, đừng giết tôi." Ông lão ôm đầu kinh hãi, toàn thân run rẩy như cầy sấy, tôi lạnh lùng nói: "Đừng giả vờ nữa, cổ sư."
Ông lão sợ hãi nói: "Cái gì mà cổ sư, tôi chỉ là một công nhân vệ sinh thôi, cầu xin cô, nữ hiệp, cầu xin cô tha cho tôi."
"Không thừa nhận đúng không?" Tôi vẫy tay với Chu Lộ, "Lại đây."
Chu Lộ đi tới, nghi hoặc nhìn tôi, tôi nói: "Cởi áo ra."
Anh ta cởi cúc áo, tôi rút ra một lá bùa, niệm chú, rồi dán lên ngực anh ta.
"A!" Anh ta kêu rên một tiếng, ngực phát ra tiếng xèo xèo. Vết bầm màu tím đó bắt đầu nhô lên, vặn vẹo dưới da.
Thực sự là một con cổ trùng.
Tôi lấy một con dao nhỏ từ trong túi ra rạch một đường trên ngực anh ta, rồi thọc tay vào ngực anh ta kéo con sâu ra.
Ông lão vốn đang giả vờ hoảng sợ bỗng nhiên nhảy lên, hung dữ lao về phía tôi.
Ầm.
Trên tay tôi bốc lên ngọn lửa thiêu đốt con sâu đó khiến nó kêu lên xèo xèo, ông lão hét thảm một tiếng, ngã xuống đất lăn lộn không ngừng.
Da ông ta phồng lên, như thể có hàng ngàn con côn trùng đang bò loạn bên trong, trên mặt ông ta nổi lên những khối u khủng khiếp. Sau đó, những khối u đó vỡ ra, từ bên trong chui ra từng con côn trùng to bằng ngón tay cái, trông giống như con gián.
Tôi nhanh chóng ném một quả cầu lửa Địa Ngục qua, thiêu tên cổ sư thành tro bụi.
Chu Lộ kinh hãi lắp bắp: "Đây, đây là..."
"Tôi đã phá giải cổ độc của ông ta, đây là sự phản phệ của cổ vật." Tôi nói, "Trung tâm thương mại đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi, về nhà thôi."
Ánh mắt Chu Lộ nhìn tôi đã hoàn toàn biến thành sự sùng bái, trong đó còn mang theo một chút sợ hãi.
Tôi trở lại Thiên Vận Giải Trí Trường, nghe nói Chu Nguyên Hạo thường ngày đều sống trong sòng bạc, luôn không gần phụ nữ, cũng không có đàn ông, bên ngoài vẫn luôn có tin đồn rằng anh không được ở phương diện kia nên mới luôn giữ mình trong sạch.
Tôi không khỏi trợn trắng mắt, giữ mình trong sạch chính là không được ở phương diện kia sao? Những suy nghĩ của mấy tên đàn ông đồi bại này tôi thật không hiểu nổi.
Buổi tối, có một người đàn ông trẻ tuổi lạ mặt đến gặp tôi, cung kính cúi người nói: "Cô Khương, tiên sinh mời cô qua đó."
Tôi đầy bụng nghi hoặc, đi theo anh ta đến tầng hầm thứ ba, một cánh cửa gỗ từ từ mở ra, tôi nhìn vào bên trong, Chu Nguyên Hạo đang ngồi trên một cái ghế ở trên cao, anh bắt chéo chân, hai con rồng được chạm khắc tinh xảo trên lưng ghế.
Bên trong phòng đứng hai hàng người đàn ông mặc vest đen lực lưỡng, từng người đều có khí thế kinh người.
Đây là tình huống gì?
"Lâm Lâm, lại đây." Chu Nguyên Hạo đưa tay ra.
Tôi đi qua, anh kéo tôi lại để tôi ngồi cùng anh trên chiếc ghế rồng, lạnh giọng nói: "Đưa vào đây."
Chu Lộ bước vào, quỳ xuống đất, Chu Nguyên Hạo nhìn anh ta với ánh mắt lạnh như băng: "Nói đi."
Chu Lộ cúi đầu nói: "Tiên sinh, tôi xin lỗi anh, tôi đã phản bội cô Khương."
Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nói: "Theo quy định, cậu biết phải làm gì rồi đấy."
Tiếp theo, một người đàn ông mặc vest đen bưng một cái khay vào, trên khay vậy mà lại có ba con dao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận