Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế

Chương 328

Trình Quý Lịch gật đầu, cũng không thắc mắc về quyết định này, cô ấy cảm thấy Nguyễn Ngưng luôn thông minh hơn mình.

“Sau khi chúng tớ rời đi, cậu một mình ở trong thành phố phải cẩn thận.” Trình Quý Lịch thấp giọng nói: “Bây giờ có người chuẩn bị ra tay, thành phố Tân Bắc không an toàn.”

Nguyễn Ngưng cười: “Cậu yên tâm, tớ hứa không ra khỏi cửa nữa bước.”

Nguyễn Ngưng đã giữ lời hứa và sống ẩn dật trong khu biệt thự suốt 5 tháng.

Vào ngày này, một cơn mưa nhẹ rơi xuống.

Cả thế giới rơi vào cơn cuồng hoan.

Rút ra bài học từ những lần trước, gần như mọi người không còn hy vọng thảm họa sẽ biến mất, sau cuộc vui ngắn ngửi, bọn họ cố gắng nghĩ biện pháp giữ lại chút nước mưa sạch sẽ này.

Sự thật chứng minh, quyết định này vô cùng sáng suốt.

Bởi vì liên tiếp hai ba ngày sau đó, khắp bầu trời đều bị bao phủ bởi tro núi lửa, khiến những trận mưa rơi xuống đều biến thành mưa axit.

Nhiệt độ đột ngột giảm xuống 20 độ.

Một năm gần đây, mọi người đều trốn tránh mặt trời, bây giờ biến thành không nhìn thấy mặt trời nữa, trái đất tiến vào thời kỳ “màn đêm vô tận”.

Theo suy đoán của các chuyên gia từ căn cứ Tân Hy Vọng, đây có thể là một vụ phun trào lớn của núi lửa Yellowstone. Dựa trên quy mô của tro núi lửa này, một nửa nước Mỹ, thậm chí một nửa Bắc Mỹ có thể đã bị bao phủ trong dung nham.

Dưới hoàn cảnh này, mọi người chỉ có thể đóng kín cửa lại, trốn ở trong nhà.

Nhưng khí độc trong tro bụi có thể xâm nhập vào mọi nơi, gia đình Nguyễn Ngưng quyết định dùng máy lọc không khí, lại bật hệ thống lọc gió mới của điều hòa, còn đeo thêm khẩu trang hoặc mặt nạ phòng độc.

Tiểu Hắc dốc lòng báo cảnh sát: “Máy cảm biến môi trường phát hiện điều bất thường, xin hãy lập tức sơ tán.”

“Máy cảm biến môi trường phát hiện điều bất thường, xin hãy lập tức sơ tán.”

Nguyễn Ngưng xoa đầu nó, nói: “Đừng rời đi nữa, ngươi dọn dẹp vệ sinh cho tốt đi”.

Tiểu Hắc hỏi: “Chủ nhân, ngài có muốn tắt hệ thống cảnh báo không?”

Nguyễn Ngưng ừ đáp.

Sau khi tắt cảnh báo, Tiểu Hắc bắt đầu siêng năng dọn dẹp nhà cửa, đi lại không ngừng, cố gắng xua tan bụi bặm khắp nơi.

Nguyễn Ngưng kiểm tra túi trữ đồ.

Sau năm tháng này, giá trị may mắn của cô đã đạt tới một ngàn sáu trăm tám mươi điểm.

Sau đó lại bắt được máy ẩn thân và máy dịch dung, mỗi loại mua hai mươi cái, bây giờ vẫn còn mười bốn cái máy ẩn thân và mười tám máy dịch dung nữa.

Cộng thêm các chi phí khác, điểm cống hiến đạt được một ngàn tám trăm năm mươi điểm.

Trong túi còn mười sáu thiết bị định vị dùng một lần.

Các loại vật tư khác cũng tích trữ được một chút, nhưng không quá nhiều, bởi vì động vật nhỏ trong không gian tiêu hao quá nhanh, mà sản lượng của không gian trồng trọt không theo kịp, chỉ đành phải dùng tới hàng trong kho của cô.

Nguyễn Ngưng đã tạm dừng kế hoạch nhân giống động vật nhỏ, dù sao thì quy mô hiện tại cũng đủ rồi.

Trong hoàn cảnh hiện tại này, hoạt động của con người bị hạn chế đến mức tối đa, Nguyễn Ngưng không thể tới căn cứ Minh Nhật thăm tù nhân, bằng không tro bụi và mưa axit trên đường cũng khiến cô ăn đủ.

Hai tháng sau, mặt trời cuối cùng cũng xuất hiện trên bầu trời.

Nhiệt độ chỉ khoảng hơn hai mươi độ, dù vẫn còn chút tro bụi, nhưng đeo khẩu trang sẽ không còn nguy hiểm gì lớn.

Nhà Nguyễn Ngưng ra ngoài tương đối muộn, những người khác có vẻ đã sớm làm việc trở lại.

Sau khi xuống núi, cô quyết định vào thành xem một chút.

Từ khi căn cứ Tân Hy Vọng được thành lập, mọi người ở đây đã bắt đầu di cư, tới trước khi trận mưa axit họ cũng đã tổ chức một cuộc di dân quy mô lớn, cả tòa thành giờ đây đã trở thành thành phố không người.

Đã từng là thành phố hơn mười triệu dân, nay lại hoang tàn hiu quạnh, chỉ còn lại những tòa nhà rạn nứt và mặt đất đầy ổ gà.

Những căn nhà này có vẻ không cần tới động đất cũng sẽ nhanh chóng sụp đổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận