Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế

Chương 96

Sở Định Phong nhíu mày lẩm bẩm gì đó: “Sao không để lại cái gì hết, lẽ nào cô ta đã biết tin từ sớm?”“

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra đây, chẳng lẽ không phải chỉ có mình mình có thể sống lại thôi sao?”

“Con điếm này, chắc chắn cô ta đang muốn chống đối lại mình mà, mình phải tìm cho ra cô ta! Chắc chắn cô ta cũng có bàn tay vàng gì đó.”

“Ha ha, có bàn tay vàng thì càng tốt, chờ mình chiêu nạp cô ta vào hậu cung thì tất cả đều sẽ thuộc về mình hết.”

Sau khi lẩm bẩm xong, Sở Định Phong ra khỏi phòng.

Nguyễn Ngưng im lặng: “Hắn ta đang suy nghĩ cục cứt gì vậy?”

Hệ thống hỏi: “Ký chủ, có muốn livestream không?”

Nguyễn Ngưng trầm tư: “Ngươi livestream đi, cũng vừa hay đến giờ cơm trưa rồi, hôm nay chúng ta phải ăn nhiều thịt một chút ngày mai mới có sức chiến đấu.”

Hệ thống dừng lại một chút: “Sở Định Phong đã lên thuyền rồi, hắn ta không đi ra phía bên ngoài khu chung cư mà lại đi đến tòa bên cạnh.”

“Lên tới tầng mười lăm, Sở Định Phong cố tình lục tung quần áo để cho lộn xộn, còn cào đầu để mái tóc rối xù lên, giả vờ đang chán chường.”

Hệ thống đánh giá: “Ôi, nhìn hắn thế này trông thật xấu xí.”

“Ký chủ, không ngờ hắn lại thật sự muốn đi tìm hai chị em Châu Tiểu Nhiễm thật kìa.”

Nguyễn Ngưng đi tới phòng ăn rồi dừng lại: “Đương nhiên, tuy hắn đã qua lại với vài cô gái xinh đẹp, nhưng mà hắn thật sự vẫn chưa hiểu tâm lý phụ nữ lắm.”

Hệ thống: “Tại sao vậy?”

Nguyễn Ngưng nở một nụ cười đầy thâm ý: “Rất đơn giản. Ngươi cảm thấy khi Châu Tiểu Khuyết mở cửa ra rồi nhìn thấy một tên đàn ông xấu xí như vậy đứng trước cửa, ngươi nghĩ cô ấy sẽ nghĩ gì?”

Hệ thống: “Chắc là cô ấy sẽ thấy hoảng hốt rồi nói hắn ta tránh xa ra!”

Mọi người đều nóng lòng chờ xem diễn biến tiếp theo, một lát sau hệ thống nói: “Sở Định Phong tiếp tục gõ cửa, lại gõ lần nữa, càng ngày càng nôn nóng nhưng không ai để ý đến hắn cả.”

Nguyễn Ngưng gắp một miếng gà hầm lên: “Không thể nào, ngay cả Châu Tiểu Khuyết cũng không thèm để ý đến á?”

“Sở Định Phong nhíu mày, hắn gọi với vào trong nhà “Châu Tiểu Nhiễm, là tôi, là tôi đây, là đồng nghiệp lúc trước của cô Sở Định Phong đây, cô làm ơn hãy mở cửa ra cho tôi đi, nhà của tôi gặp bọn cướp, tôi chỉ cần ít lương thực thôi.”

“Hắn đã nói một lúc rồi mà vẫn không có ai để ý đến hắn.”

“Sở Định Phong đã giận dữ lắm rồi, lúc này cánh cửa cạnh nhà Châu Tiểu Nhiễm mở ra.”

“Một người đàn ông to con hung dữ bước ra chửi ầm lên.”

“Bị điên hả, tên ngu này, căn hộ này đã không có ai sống từ lâu, anh la hét cái gì. Anh còn kêu một tiếng nữa xem, có tin là tôi đánh chết anh ngay tại đây không?”

“Mắng xong, tên đó đóng sập cửa vào nhà, để Sở Định Phong đứng một mình trong cơn gió lạnh.”

Nguyễn Ngưng: “Phụt...”

“Châu Tiểu Khuyết với Châu Tiểu Nhiễm dọn nhà đi rồi?”

Nguyễn Ngưng cũng từng nghĩ đến chuyện này: “Hai người họ dọn đi nơi nào? Đúng là tức cười thật, lần này nam chính tiêu đời thật rồi.”

Hệ thống nói: “Ký chủ chờ một chút, ta đang yêu cầu hệ thống chủ cung cấp chức năng mới, lập tức trả lời cô ngay.”

Sau một hồi, hệ thống nói: “Báo cáo ký chủ, sau khi kiểm tra thì được biết Châu Tiểu Khuyết và Châu Tiểu Nhiễm thật sự đã dọn nhà đi, nguyên nhân là do nhận được đồ ăn của cô gửi tới, Châu Tiểu Khuyết tưởng là tên nào đó theo đuổi cô ấy cố ý bám đuôi, dứt khoát chuyển tới tòa nhà cao cấp gần đó.”

Nguyễn Ngưng cười nghiêng ngả, cô hoàn toàn không ngờ rằng chỉ một hành động vô tình của mình mà tạo thành kết quả này.

Hệ thống mừng rỡ nói: “Tốt quá rồi, lần này Sở Định Phong đã bị phong tỏa hoàn toàn, nếu hắn muốn kiếm điểm cống hiến cho gia tộc, thì phải...”

Nguyễn Ngưng cười phá lên, ngắt lời hệ thống: “Đầu tiên chúng ta cứ mặc kệ chuyện của hắn đã. Bây giờ chủ nhân của ngươi đang phải đối mặt với kẻ thù hung hãn kìa, ngươi có cách nào giúp tăng năng lực cho ta không?”

Hệ thống ngoan ngoãn trả lời: “Báo cáo ký chủ, cách nhận thưởng duy nhất chính là giết nam chính Sở Định Phong.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận